Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1265: Công Việc Dơ Bẩn



Chương 1265: Công Việc Dơ Bẩn

Sunny phải dùng vài giây để khiến trái tim đập loạn của mình bình tĩnh lại. Rồi, cậu lại nhìn quanh. Tình hình...là tốt hơn hẳn cậu đã trông đợi. Cậu thật sự đã không nghĩ đến trường hợp mà đường hầm Rắn Lam để lại sẽ chỉ chìm một nửa. Cắt chém thịt của một Quái Vật Vĩ Đại là không dễ, và làm vậy khi dưới nước sẽ là khó hơn nữa. Hơn cả vậy, cậu bây giờ không còn bị hạn chế về mặt dùng Bước Bóng Tối nữa.

Nhưng mà, quan trọng nhất, là cậu có thể triệu hồi Hòm Hám Của. Mở ra cái rương kim loại dưới nước sẽ khiến không gian chứa đồ bên trong ngay lấp tức lấp đầy nước. Giờ khi họ đứng trên nơi vững vàng, tình hình đã khác...đương nhiên, đường hầm có thể bị ngập bất cứ lúc nào, nên họ phải làm nhanh chóng.

Sunny nhìn Nephis và nở một nụ cười.

“Làm nhanh thôi!”

Những tia sáng xoáy lên quanh họ, hình thành những Ký Ức. Ngọn lửa của Neph bị thay thế bởi một lồng đèn giấy, và một cái rương hợp kim không nhỏ hiện ra trên bề mặt màu hồng của xương con Quái Vật Vĩ Đại.

Một giây sau đó, vũ khí của họ hiện ra, t...

“Tao bị biến thành một con dao chặt thịt sao? Ài...đúng là sự sỉ nhục...”

Sunny suýt kêu thành tiếng khi một hình dạng quen thuộc hiện ra từ bóng tối. Tội Lỗi An Ủi chán chường nhìn về phía bộ dạng lôi thôi của cậu, rồi nó lắc đầu. Nó vẫn đang mặc Vải Liệm Hoàng Hôn Thất Sủng, và hoàn toàn khô ráo.

“Đồ ngu chết tiệt.”

Sunny thì thầm một tiếng chửi thề và ra lệnh cho những cái bóng quấn vào thanh kiếm ngọc nguyền rủa, thứ mà vừa mới hoàn toàn hiện ra. Rồi, cậu rít lên:

“Thần thánh, suýt khiến tao đau tim.”

Nephis đứng hình một giây và nhìn cậu với biểu hiện hơi ngạc nhiên.

“Ồ...tôi đã làm vậy sao? Xin lỗi...”

Mắt Sunny trợn to.

“Không, không phải cô! Tôi không có nói chuyện...ài, đừng để ý.”

Tội Lỗi An Ủi nhìn cậu với một nụ cười nhỏ, ghét bỏ.

“Tao phải nói. Nơi này là khá kì lạ cho một buổi hẹn hò. Thu hoạch thịt quái vật từ bên trong con quái vật...tao hi vọng mày ít nhất sẽ không ép buộc cô gái tội nghiệp kia tự mình nấu nướng sau đó nữa.”

Cố gắng không để ý đến tên khốn kia, Sunny mở ra nắp của Hòm Hám Của và đi đến gần hơn bức tường của đường hầm thịt. Đẩy xuống cảm giác kinh tởm, cậu nghiến răng và đâm kiếm ra trước.

Rất là kì lạ. Vị của thịt Rùa Đen đúng là rất tuyệt vời. Nhưng mà nguồn gốc của nó...thật sự...kinh tởm...

‘Chết tiệt.’

Một trong những pháp thuật của Tội Lỗi An Ủi khiến nó phi thường sắc bén, và nó còn được cường hóa bởi những cái bóng thêm vào đó nữa. Vậy mà, chém vào thịt của con Quái Vật Vĩ Đại đã chết kia là giống như đang cố cắt đá với một thanh dao gỉ vậy.

Sunny đã biết rằng thu hoạch thịt con rùa là không dễ, chủ từ việc nhai nó là khó khăn cỡ nào. Nhưng mà, độ khó thật sự của việc cố cắt ra một tảng thịt to của thứ kinh tởm này là còn ghê gớm hơn cả cậu trông đợi. Đồ bền bỉ của nó ở dạng chưa được nấu chín đơn giản là nực cười.

‘Nếu như này là khó, thì làm sao mình có thể chiến đấu với những thứ như này trong tương lai?’

Không có lựa chọn nào khác, Sunny tập trung vào nhiệm vụ trước mắt. Những cơ bắp chặt chẽ lăn dưới làn da cậu trong lúc cậu đặt toàn bộ sức lực vào đó, và thanh kiếm ngọc chém sâu hơn với sự chậm chạp đau đớn. Nephis cũng gắng gượng không kém, dùng một thanh dao găm sắc bén thay vì thanh kiếm của cô. Lưỡi dao tỏa sáng, và gương mặt cô trắng bệch. Nhưng dù vậy, tiến triển của cô cũng không nhanh hơn cậu là bao.

Hòn đảo hắc ám tiếp tục lúc lắc và chấn động quanh họ, khiến nước tràn vào đường hầm tung tóe khắp nơi. Cắt thịt là khó, và làm vậy trong lúc cố giữ thăng bằng là đặc biệt khó. Cho dù là vậy, họ tiếp tục, đôi lúc dùng lẫn nhau làm hỗ trợ.

‘Đang mất quá lâu...’

Sunny đã hi vọng có thể lấp đầy Hòm Hám Của đến tận nóc, nhưng mà giờ cậu nhận ra tham vọng đó là không thực tế đến cỡ nào. Ở tốc độ này, sẽ rất tốt nếu họ có thể thu hoạch đủ để dùng trong vài ngày. Đương nhiên miễn sao trận chiến giữa Rắn Lam và con bướm ghê rợn kia không kết thúc hay chuyển về phía họ, thì vẫn còn thời gian.

Và sau khi cậu ném tảng thịt đầu tiên vào mồm cái rương kim loại, cái xác Rùa Đen lại chấn động. Nhưng mà, lần này thì có gì đó khác về sự rung động đó – thay vì bị đẩy sang một bên, Sunny suýt chút nữa bị ném vào không trung.

Nephis và cậu đột ngột ngừng lại, nhìn lẫn nhau. Miệng Sunny đột nhiên rất khô.

“...Chúng đang ở bên dưới chúng ta ngay bây giờ.”

Cả kế hoạch này là dựa vào việc cơ thể to đùng của con Rùa Đen sẽ bảo vệ họ khỏi hai sinh vật đang chiến đấu. Giờ thì, khu vực chiến đấu đã bị thay đổi, và những sinh vật đã ở bên dưới hòn đảo hắc ám.

Có nghĩa là chúng đang di chuyển về phía đầu con rùa.

Mắt Neph sáng lên trong hắc ám lúc phản chiếu ánh sáng từ con dao găm nóng cháy của cô. Cô yên lặng một giây.

“Cậu muốn làm gì?”

Sunny ngưng một chút, rồi nghiến răng.

“Chúng ta đã chịu rủi ro rồi. Quay trở lại trắng tay chỉ khiến đó là vô nghĩa. Chúng ta sẽ phải chờ một cơ hội để làm lại lần nữa, và thậm chí nếu cơ hội đó có xuất hiện, thì chúng ta sẽ yếu hơn hẳn vào lúc đó. Nên...cứ tiếp tục. Dù sao thì, tôi có thể kéo chúng ta trở lại xuyên qua bóng tối.”

Nephis đồng ý gật đầu, để hai người họ quay trở lại công việc thẻo thịt rùa gian nan. Cả hai người họ lúc này là căng thẳng hơn nhiều.

Vài tảng thịt nữa rơi vào Hòm Hám Của, và cùng lúc, những làn sóng va chạm di chuyển xuyên qua hòn đảo cho thấy trận chiến của hai sinh vật kia đã đến gần hơn đầu của con rùa.

Sau một lúc, Sunny hạ thấp hai tay đẫm máu và nhăn nhó.

“Đủ rồi. Đã quá nguy hiểm.”

Đóng lại cái rương kim loại, cậu hủy nó đi và đứng yên một giây, tập trung vào giác quan của cái bóng kiêu ngạo. Cậu đã để nó lại với Thánh và Ác Mộng, nên nó đang có tầm nhìn tốt đối với vùng nước hỗn loạn quanh đầu Rùa Đen.

...Mặt nước trước đó đã là hỗn loạn, nhưng bây giờ, nó cơ bản là sôi sục. Những bọt máu lên xuống như một biển trong cơn bão, và hai cái bóng khổng lồ có thể thấy được ở xa bên dưới, quấn vào lẫn nhau.

Chúng đang ở ngay dưới miệng vết thương ở cuối cổ con rùa.

‘Đến lúc rời khỏi.’

Nắm lấy tay Neph, Sunny kéo hai người họ vào bóng tối.

Nhưng mà...

Không có gì xảy ra cả.

Những cái bóng vẫn hư ảo và không thể nắm bắt, như thể cậu chưa từng sở hữu khả năng chìm vào vòng tay hắc ám của nó.

Sunny đứng hình, rồi chậm rãi cúi xuống.

Cậu vẫn đang đứng trên khối xương màu hồng trơn trợt.

Bước Bóng Tối đã không thể kích hoạt.