Chương 1268: Rắn Lam
Có nhiều thứ mà Sunny vô cùng muốn ước. Nhưng mà, những từ rùng rợn khắc trên tấm gỗ mà cậu đã tình cờ gặp phải đang đè nặng trong tim cậu.
Nên, cậu kiềm chế bản thân và chủ động không ước ao gì cả.
‘Đáng tiếc...’
Sunny thổi ngọn nến và đói bụng cắn vào tảng thịt mọng nước. Mùi vị...đúng là khó tả.
“Ưm!”
‘Ngon thật!’
Nephis lần này thật sự đã làm rất xuất sắc. Cứ nghĩ đến việc cô đã có thể nấu ra một thứ ngon lành như vậy chỉ với vài nguyên liệu ít ỏi...thậm chí kí ức về đường hầm kinh tởm kia cũng không khiến Sunny nhai chậm lại. Cậu tấn công tảng thịt nướng như một con sói đói, hủy diệt nó thật nhanh chóng. Cậu vẫn phải bỏ chút sức để nhai nó, nhưng mà đó chỉ càng khiến hương vị đó duy trì lâu hơn nữa trên lưỡi cậu.
Một thời gian sau đó, cả Sunny lẫn Nephis đều đã thỏa mãn no bụng và nằm ra trên sàn, nhìn rất giống Tiểu Yêu. Sunny đang rất thư giãn và buồn ngủ, cũng như đang ở trong tâm trạng tuyệt vời.
Ừ thì, dù sao đây cũng là ngày sinh nhật của cậu. Sống sót thêm một năm là một nguyên nhân đáng ăn mừng, đặc biệt là với bao nhiêu thứ ghê gớm mà cậu đã sống qua để đến được hôm nay.
Hơn nữa, thịt của Quái Vật Vĩ Đại, thứ mà Nephis đã ướp và nướng trên than, thật sự là tuyệt vời.
Nghĩ đến thì cô đã lặng lẽ nhận lấy vai trò đầu bếp của tổ đội kể từ khi họ gặp nhau trên Vùng Đất Lãng Quên. Mỗi khi tổ đội ở cùng nhau, Nephis là người nấu nướng cho tất cả. Những món mà cô chuẩn bị luôn lấp đầy bụng, ngon miệng, và...vừa đúng. Đó là tài năng kì lạ của cô ấy.
‘Hờ. Có lẽ mình nên thuê cô ta làm đầu bếp khi mình mở nhà hàng...’
Sunny mỉm cười. Nhưng mà có một thứ hơi làm phiền cậu. Một tài năng như vậy là không thật sự phù hợp với hình ảnh hiệp sĩ nghiêm nghị của cô. Làm sao Nephis biết nấu ăn? Và còn nấu rất tuyệt nữa chứ?
Sunny quay đầu và nhìn cô.
“Này, tôi hỏi cô một thứ được chứ? Tại sao cô nấu ăn ngon vậy? Đó không có vẻ là thứ mà cô thấy đam mê hay gì cho lắm...”
Đương nhiên là không, Nephis chỉ đam mê một thứ, và đến một mức độ ghê gớm đến mức không chừa chỗ cho đam mê nào khác cả.
Cô im lặng vài giây.
“...Sinh Tồn Hoang Dã.”
Cậu ngạc nhiên nhướng mày.
“Hả?”
“Cậu nghĩ rằng những đứa trẻ của Gia Tộc Truyền Thừa chỉ được dạy cách vung kiếm thôi sao? Cậu học Sinh Tồn Hoang Dã ở Học Viện, nên cậu chắc chắn biết những kĩ năng sống sót là quan trọng như nào trong thế giới Mộng Ảo. Vì vậy, chúng tôi học cách chăm sóc bản thân trong những hoàn cảnh khắc nghiệt từ khi còn bé. Dinh dưỡng là một phần quan trọng của sống sót, nên nó nhận được nhiều sự chú trọng trong chương trình học.”
Cô ngưng lại một chút trước khi nói thêm:
“Ít nhất thì đối với tôi là vậy. Mỗi gia tộc đương nhiên cũng có cách dạy dỗ của riêng họ.”
Sunny chớp mắt vài lần.
‘Hợp lý...mình đáng lẽ nên đoán được.’
Cậu mỉm cười.
“Vậy, cô đang nói là cô được dạy những lớp nấu ăn từ khi còn bé?”
Nghe lời nói của cậu, Nephis cau mày.
“Không phải...lớp nấu ăn! Tôi được dậy những kĩ năng lý thuyết và thực tiễn liên quan đến dinh dưỡng đàng hoàng. Đó là một loạt những khóa học rất kĩ càng và nâng cao.”
Sunny đơn giản gật đầu vài lần với biểu hiện suy tư.
“Được rồi. Tôi đã được thuyết phục. Cô nhận được công việc!”
Cô mơ hồ nhìn cậu.
“Nhận việc...gì cơ? Cậu lại nói chuyện với kiếm của mình?”
Sunny hăng hái lắc đầu.
“Không...tôi đang nói về cô...”
Nephis im lặng một lúc, rồi thở dài.
“Đôi lúc tôi thật sự không hiểu nổi cậu nói gì.”
Cậu nhếch mép cười.
“Đừng lo. Cả hai người chúng ta đều là vậy.”
Nói xong, Sunny bật cười và quay đi.
“Dù sao thì. Chúc ngủ ngon, Neph.”
Có một khoảnh khắc yên lặng, rồi cô hủy đi Ký Ức lồng đèn, khiến hắc ám chìm vào khe đá sâu này.
“Chúc ngủ ngon, Sunny.”
...Cái xác của một sinh vật khổng lồ, cổ đại trôi trên Dòng Sông Vĩ Đại, và hai nhân loại yên bình ngủ trong khe nứt trên bộ mai của nó.
Cuộc sống của họ dần thay đổi sau sự xuất hiện của con bướm đáng sợ...nhưng kì lạ là, không quá nhiều.
Cả Sunny và Nephis đều dùng ngày của mình cơ bản là y hệt trước đó - họ rèn luyện chung, ăn chung, và nghỉ ngơi trên rêu mềm mại chung. Đôi lúc, Neph sẽ tự đi rèn luyện kiếm thuật, trong lúc Sunny quan sát Chìa Khóa Cửa Sông hay ngồi bất động nhiều giờ, quan sát Rắn Lam.
Cậu có thể cảm giác kĩ thuật của mình chậm rãi tiến bộ trong lúc những tì vết nhỏ còn lại trong những nguyên tắc và ứng dụng được tôi luyện và tinh chế. Cậu cũng có thể cảm giác sự hiểu biết của mình về con Quái Thú Vĩ Đại trở nên sâu sắc hơn từng chút một.
Chỉ có Chìa Khóa Cửa Sông vẫn hoàn toàn là bí ẩn.
Đến hiện tại, Sunny đã có một tia nghi ngờ là dệt của nó chứa đựng hai hình ảnh riêng biệt. Một cái được ẩn giấu trong cái còn lại, với công dụng được nhắm vào bên trong. Cái còn lại là rộng lớn và phức tạp hơn hẳn, với công dụng hướng ra bên ngoài. Cả hai đều choáng váng, tài tình, và hòa quyện không thể tách rời.
Nhưng mà cậu không hề biết công dụng của hai hình ảnh đó là gì.
‘Rắc rối...’
Khi ảnh dệt của những sợi chỉ đen bắt đầu mờ đi trước mắt cậu, Sunny sẽ chuyển sự chú ý trở lại Rắn Lam.
Sinh vật điên cuồng kia đang không quá tốt. Nó tiếp tục ăn thịt Rùa Đen mỗi ngày, kiên nhẫn chờ đợi cơ hội để nuốt lấy Sunny và Nephis. Nhưng bây giờ, nó phải trông chừng con quái vật bướm, một đối thủ đáng sợ.
Vào ngày thứ ba sau trận chiến đầu tiên, con bướm đã bay xuống từ bầu trời, và lần nữa vào ngày thứ sáu. Cả hai lần, hai sinh vật Vĩ Đại chiến đấu đến một kết quả hòa đẫm máu, và thứ kinh dị có cánh lựa chọn rút lui.
Nephis núp trong khe đá trong lúc hai sinh vật chiến đấu, nhưng Sunny thì lén quan sát chúng từ bóng tối. Vươn giác quan bóng ra xa trong nước, cậu theo dõi Rắn Lam trong lúc nó điên cuồng chiến đấu với Quái Vật Vĩ Đại.
Nhìn một kẻ chiến đấu với tính mạng mình thật sự là cách tốt nhất để hiểu được họ. Chỉ hai trận chiến đó đã đẩy sự hiểu biết của Sunny về con rắn điên kia xa hơn nhiều ngày quan sát trong yên bình.
Rắn Lam...là kiêu hãnh. Và hùng mạnh. Và tuyệt đối điên rồ. Sự điên khùng của nó thậm chí còn ghê gớm hơn cả sự điên dại tà ác mà nuốt chửng tâm trí của mọi Sinh Vật Ác Mộng.
Nó cũng khôn khéo xảo quyệt và cực kì trí mạng, sở hữu khả năng chiến đấu đáng sợ mà chắc chắn phải được mài giũa bởi kinh nghiệm của hàng ngàn trận chiến gian khổ.
Đó là tại sao con rắn của Dòng Sông Vĩ Đại đã có thể khiến kẻ địch mạnh mẽ phải rút lui ba lần liền.
...Nhưng mà vào ngày thứ bảy sau trận chiến đầu tiên, một sự thay đổi mới khiến hòn đảo hắc ám rung chuyển.