Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1269: Đối Thủ Thứ Ba



Chương 1269: Đối Thủ Thứ Ba

Lần này, Nephis là người đầu tiên phát hiện sự bất thường. Sunny và cô đang nghỉ ngơi sau một trận đấu tập mệt mỏi – cậu đang nhắm mắt ngồi thiền, còn cô thì đang ngồi dựa vào lưng cậu, vẫn đang lấy lại sức.

Cậu đột nhiên cảm thấy cơ bắp của cô căng thẳng, rồi áp lực ấm áp ở lưng biến mất. Mở mắt, Sunny liếc nhìn Nephis và phát hiện cô đang nhìn chằm chằm về phía xa, nơi mà dòng chảy bất tận của Dòng Sông Vĩ Đại đang lấp lánh dưới ánh sáng của bảy mặt trời.

Rắn Lam không thấy đâu cả, hòn đảo đang không rung chuyển, có nghĩa là nó đang bơi vòng quanh bộ mai đá của con Rùa Đen. Con bướm quái vật là một chấm đen trên bầu trời. Vậy thì thứ gì đã khiến cô phải chú ý đến?

“Là gì?”

Nephis im lặng vài giây, rồi chỉ về phía dòng nước hạ nguồn trước họ khá xa.

“Ở đó. Cậu nhìn thấy nó không?”

Nhìn theo ánh mắt của cô, Sunny quan sát dòng nước. Sau một lúc, lông mày cậu cũng nhíu chặt lại.

“Có thể. Nhưng mà chúng ta đang nhìn gì vậy?”

Ở đó, vẫn còn cách xa hòn đảo hắc ám, một mảng của Dòng Sông Vĩ Đại có vẻ khác so với phần còn lại của nó. Từ vị trí của họ, thì nó không lớn hơn một đồng xu, có nghĩa là thứ bất thường kia là rộng phải vài ngàn mét.

Nó không có vẻ quá đe dọa. Bề mặt nước đơn giản là hơi gồ ghề ở đó, như thể gợn sóng dưới một cơn gió mạnh. Vấn đề là cơn gió đó nên ảnh hưởng một khu vực lớn hơn, chứ không phải một mảng nước tương đối nhỏ và biệt lập như vậy.

Một vấn đề lớn hơn nhiều là mảng nước này có vẻ như đang có chủ đích di chuyển về phía họ. Ban đầu Sunny không chắc, nhưng mà sau khi quan sát dòng sông khoảng chục giây, cậu trở nên chắc chắn rằng đó không phải là tình cờ.

Trong chục giây đó, mảng nước gợn sóng kia đã gần hơn thấy rõ.

Gương mặt cậu tối lại.

“Đó phải là một sinh vật nữa.”

Nephis chậm chạp gật đầu.

“Tôi cũng nghĩ vậy.”

Trong vài giây, cả hai người họ giữ im lặng. Việc một Sinh Vật Ác Mộng mới xuất hiện chỉ là việc sớm muộn – họ đã gặp ba con, mỗi con ghê gớm theo cách của riêng mình. Sự xuất hiện của con bướm hắc ám kia cũng đã chứng minh mùi máu của Rùa Đen là như mồi nhử đối với đám sinh vật đói bụng kia.

Toàn bộ họ có thể làm là chờ xem thử liệu thứ kinh dị đang đến gần có phải loại mà có thể leo lên bộ mai này hay không.

Nhưng đó không phải nguyên nhân khiến Sunny cảm thấy nghiêm trọng. Mà là sự xuất hiện của mối đe dọa thứ tư buộc cậu phải đối mặt với một khả năng mà càng lúc càng có giống sự thật.

Sự thật là họ sẽ không thể dùng cái xác con Rùa Đen làm thuyền đến tận nơi an toàn, cho dù họ có hi vọng là vậy đến cỡ nào. Đã có vẻ là khả thi khi mà chỉ có Rắn Lam bơi vòng quanh hòn đảo. Sự xuất hiện của con bướm hắc ám khiến nó rơi vào nghi vấn.

Và sự xuất hiện của đối thủ thứ ba này căn bản là bóp nát hi vọng đó của Sunny. Nếu có ba, thì sẽ có bốn, năm, và nhiều hơn nữa...sớm muộn gì, một sinh vật trong đám đó sẽ có thể bò lên bộ mai này, và phát hiện hai nhân loại, rồi ăn thịt họ.

Khóe miệng cậu giật giật.

‘...Nhưng chúng ta có thể làm gì?’

Họ không thể thoát bằng đường nước vì nó chứa đựng vô vàn những thứ kinh dị không thể nghĩ đến. Họ cũng không thể thoát bằng cách bay bởi vì nó cũng nguy hiểm không kém gì. Mặc dù cái xác Rùa Đen đang chậm rãi biến thành một cạm bẫy tử thần, họ lại không có lối thoát.

Cậu thở dài.

“Bây giờ thì chúng ta cứ thưởng thức chương trình này đi. Nếu tôi biết gì về con rắn già kia...thì nó sẽ không cho kẻ mới đến kia lại gần mà không có một trận chiến.”

Và quả thật, ngay sau khi cậu nói vậy, dòng nước đỏ sủi bọt, và cái đầu khổng lồ của con rắn vĩ đại dâng lên khỏi bề mặt. Lần này, cái mõm dài của nó đang quay đi khỏi hòn đảo, nhìn về phía xuôi dòng. Con thú điên rồ cũng đang nhìn mảng nước gợn sóng kia.

“Cô nghĩ nó sẽ là gì”

Nghe câu hỏi đó, Nephis chần chừ vài giây.

“Tôi không biết. Nó có vẻ khổng lồ, nên...một con cá voi? Cá nhà táng? Có lẽ là một con mực khổng lồ?”

Sunny lắc đầu.

“Tôi cá là một thứ gì đó hoàn toàn rùng rợn, như là một đống rong biển, xương cốt và thịt thối rữa mà Cassie đã nói chúng ta biết khi ở Vùng Đất Lãng Quên.”

Cậu ngưng một giây, rồi hỏi e dè hỏi:

“Còn có...cá nhà táng là gì?”

Nephis khẽ thở dài.

“...Nó như là cá voi, nhưng mà có răng.”

Sunny chớp mắt vài lần.

Cá voi thường không có răng sao? Cậu biết cá voi là gì, về mặt lý thuyết, nhưng mà không biết những chi tiết về nó cho lắm. Dù sao thì chúng đã tuyệt chủng...chắc vậy.

Ai biết được trong đại dương có gì chứ?

Hai người họ nhìn chằm chằm mảng nước kia kéo đến gần hơn, để lộ kích thước chân thật của nó. Đúng là rộng vài cây số, và hỗn loạn hơn nhiều khi họ nhìn thấy nó ở gần. Nước bên trong khu vực đó như thể sôi sục, trông khá kì lạ khi dòng sông xung quanh nó vẫn êm đềm như mọi khi.

Một phút sau đó, Rắn Lam phát ra một tiếng gầm giận dữ, và cùng lúc, Sunny chậm rãi đứng lên.

‘Nguyền rủa...’

Nước... không phải sôi, và không có con vật khổng lồ nào di chuyển dưới bề mặt khiến nó gợn sóng cả.

Thay vì vậy, có hàng ngàn...thậm chí có lẽ là chục ngàn những sinh vật nhỏ đang di chuyển về phía trước ở tốc độ kinh khủng, đến càng lúc càng gần hòn đảo.

Đã mất cậu lâu như vậy để nhận ra bởi vì cơ thể giống côn trùng của chúng gần như hoàn toàn trong suốt. Mỗi con dài cỡ cánh tay cậu, với vô số chân nhỏ, mắt đen, và miệng dài kinh tởm đầy những răng tàn bạo trông như thủy tinh.

Đứng bên cạnh cậu, Nephis thì thầm:

“Nhuyễn thể...”

Sunny thay đổi ánh mắt và rùng mình sau khi phát hiện hắc ám tà ác lan tỏa trong cơ thể của đám sinh vật kinh tởm kia. Mỗi con...mùi máu của Rùa Đen đã không hấp dẫn đến một kẻ khổng lồ Vĩ Đại khác.

Thay vì vậy, đó là một bầy hàng ngàn, hàng ngàn Quái Thú Đồi Bại.