Chương 1271: Nhuyễn Thể
Trận chiến giữa Rắn Lam và bầy nhuyễn thể không kéo dài quá lâu, nhưng mà nó là sự kiện kinh khủng nhất mà Sunny từng thấy kể từ khi tiến vào Ác Mộng Thứ Ba.
Quái Thú Vĩ Đại hoàn toàn mất trí trong lúc chiến đấu với quân đoàn sinh vật kinh tởm kia. Bị sự điên cuồng của nó khuấy động, nước sôi sục, đôi lúc nổ tung thành những vòi nước đầy bọt trắng, đôi lúc dâng lên thành những làn sóng kinh khủng. Quy mô của những làn sóng đó là đủ nghiêm trọng để cả hòn đảo lúc lắc như một con thuyền bị kẹt giữa một cơn bão tận thế vậy.
Những tiếng gầm rú hỗn loạn và tiếng nổ siêu thanh hòa thành một đống tạp âm chói tai, đến mức mà Sunny và Nephis bị buộc phải bịt tai mình lại.
Hàng ngàn nhuyễn thể đã bị tiêu diệt...nhưng mà bầy bọn chúng vẫn không hề có vẻ giảm đi chút nào. Thay vì đó, cho dù Rắn Lam có chiến đấu điên cuồng cỡ nào, thì càng lúc càng nhiều sinh vật lao đến nó, những cái chân nhỏ bé di chuyển với sự thèm thuồng đói khát.
Ban đầu, bộ giáp nước của con rắn đã có thể bảo vệ cơ thể phi thường của nó, nhưng mà nó rốt cục cũng không cầm cự nổi nữa. Một nhuyễn thể chật vật xuyên qua được dòng chảy đẩy lùi của xoáy nước, rồi hai, rồi một trăm. Răng của chúng bất lực cắn lên những vảy lam không thể xuyên thủng...
Nhưng mà, sau khi đau khổ qua ba trận chiến với Bướm Hắc Ám, Rắn Lam đã tàn tạ với vô vàn những vết thương. Cơ thể nó đầy những vết sẹo trước đó, nhưng mà bây giờ, đã có vô số những vết thương mới. Vài cái vảy bị vỡ, vài bị nứt, và vài cái là hoàn toàn thiếu đi.
Chỉ là vấn đề thời gian trước khi một nhuyễn thể có thể lấy máu...rồi hai, rồi một trăm. Mặc dù kích thước của chúng là nhỏ bé so sánh với thủy quái vĩ đại, chúng vẫn là những sinh vật Đồi Bại, và những cú cắn đau đớn của chúng cũng sẽ dần tích lũy.
Nhưng mà cơn đau đó không hề khiến Rắn Lam chậm lại. Thay vì vậy, nó trở nên giận dữ hơn nữa, điên dại hơn nữa, cuồng bạo hơn nữa.
Đứng trên bộ mai lúc lắc của của Rùa Đen, Sunny và Nephis quan sát dòng sông sôi sục với những gương mặt tái nhợt. Trước khi Sunny biết chuyện gì xảy ra, cậu thấy bản thân đã nắm lấy tay Neph...cậu không biết người nào đã nắm lấy tay đối phương trước, nhưng mà cảm giác rằng việc tiếp xúc đơn giản đó như là dây cứu sinh duy nhất trong thế giới mà đã mất đi mọi lý lẽ.
Cậu cũng không biết bao nhiêu giây hay phút hay giờ đã trôi qua.
Sunny chỉ biết rằng trận chiến...đang thay đổi.
Rắn Lam đã không thể hủy diệt bầy nhuyễn thể. Nhưng mà, bầy cũng đã không thể làm thịt con rắn.
Nhưng mà mục tiêu của chúng vốn không phải là con thủy quái điên cuồng kia.
Con rắn đang bạo loạn trong nước đầy nhuyễn thể, nhưng mà bầy đó đơn giản là quá bao la. Hàng ngàn sinh vật ở ngoài rìa đã đơn giản lao qua khỏi con Quái Thú Vĩ Đại và tiếp tục bơi về phía cái xác con Rùa Đen, cơ thể trong suốt của chúng biến đỏ trong lúc lao vào vùng nước đỏ đục.
Phát hiện điều đó, Rắn Lam phát ra một tiếng rỗng tức tối, nhưng mà nó không thể làm gì nhiều. Cơ thể chính của bầy đã bao vây lấy nó như một cái lồng, và cho dù nó có cố gắng tông vào bức tường di động kia cỡ nào, thì nó vẫn không thể thoát khỏi.
Đột nhiên, Sunny cảm giác sự ấm áp thanh lọc tiến vào cơ thể và linh hồn mình. Cúi xuống, cậu nhìn thấy một ánh sáng nhàn nhạt hiện lên từ da mình, và liếc nhìn Nephis với một câu hỏi im lặng.
Môi cô có vẻ khô khan.
“Cung...tôi nghĩ cậu nên triệu hồi cung của cậu.”
Cậu do dự một giây, rồi ánh mắt cậu lóe lên tia hắc ám. Những tia sáng thắp lên quanh tay cậu và hình thành một cây cung đen với sợi dây đỏ. Rồi, một mũi tên mà như tia chớp xuất hiện ra từ hư vô.
Kéo dây Cung Chiến Của Morgan, Sunny nhắm vào đống nước sôi sục đang đến gần, và cho Sấm Đánh bay ra. Tia chớp lóe qua về phía nước đỏ và nổ tung, khiến những tia điện bay trên bề mặt nước.
Nhuyễn thể quái vật kia là dài khoảng bằng tay Sunny, với bộ vỏ mỏng đến mức có vẻ như trong suốt. Dù vậy, chúng vẫn là Quái Thú Vĩ Đại, nên bộ vỏ của chúng là đủ khỏe để chống lại một cú bắn trực tiếp từ những khẩu súng điện từ, và răng chúng là đủ sắc bén để xé xuyên những MWP bọc giáp như thể chúng làm từ giấy vậy.
Nhưng mà Sunny và cây cung của cậu đều được cường hóa bởi những cái bóng và ngọn lửa linh hồn, cho mũi tên sức mạnh phi thường. Đó là tại sao cậu nhanh chóng nghe thấy giọng nói quen thuộc thì thầm vào tai:
[Bạn đã giết một Quái Thú Đồi Bại, Châu Chấu Sông.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
[Bạn đã giết một Quái Thú Đồi Bại, Châu Chấu Sông.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
[Bạn đã giết một Quái Thú Đồi Bại, Châu Chấu Sông.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn...]
Không ngừng lại để nghe Ma Pháp nói, Sunny cảm giác một dòng lũ mảnh bóng tràn vào linh hồn cậu và kéo dây cung một lần nữa.
Cậu không hi vọng có thể ngăn chặn bước tiến của bầy nhuyễn thể, và cũng không hi vọng có thể giúp đỡ Rắn Lam chiến thắng. Kể cả nếu Sunny giết một trăm con, thì đó cũng là không thấm thía gì đối với bầy khổng lồ kia.
Vậy nên, việc cậu đang làm cơ bản là tận dụng cơ hội. Nephis cần đốt kẻ địch với ngọn lửa của mình hoặc là hấp thụ mảnh hồn như người Thức Tỉnh thông thường để nhận được mảnh, nhưng mà Sunny thì chỉ cần giết chúng. Nên, cậu có thể tận dụng cơ hội này để tăng cường bản thân.
Sunny đã có thể bắn ra vài mũi tên linh hồn và một Sấm Đánh lần nữa trước khi nhuyễn thể đến được Rùa Đen, thu hoạch một lượng mạng đáng kể. Nhưng rồi, nó trở nên quá nguy hiểm để ở lại gần mép đảo – mặc dù đám sinh vật kinh tởm kia không thể bò ra khỏi nước, chúng vẫn cho thấy có đủ khả năng nhảy ra từ bên dưới với đủ lực lượng để đẩy cơ thể trong suốt của bản thân qua không khí.
Sau khi một con nhuyễn thể đáp xuống cách cậu vài chục mét, và vội vàng bỏ chạy khỏi một mũi tên đen, Sunny và Nephis quyết định rút lui.
Bên dưới họ, hàng ngàn Quái Thú Đồi Bại đang bất lực cố cắn vào những vảy đen bất khả xuyên phá của cái xác khổng lồ. Nhưng mà vài con đã bơi vào vết thương ở chân chèo của nó.
Cách đó một đoạn, Rắn Lam cuối cùng đã có thể phá vỡ cái lồng của bầy giảm đi nhiều kia và bắn xuyên qua nước để đuổi theo.
Nó trông hết sức tơi tả, chảy máu từ cả ngàn vết cắn bé tí. Vài con nhuyễn thể thậm chí có vẻ đã đào vào những vết thương hở kia, cũng như bản thân con rắn đã đào vào cơ thể con Rùa Đen trước đó.
Bất chấp điều đó, con Quái Thú Vĩ Đại vẫn có vẻ khát máu và điên cuồng như bao giờ.
‘...Con rắn già đã làm được. Nó thật sự...chiến thắng?’
Mặc dù nhiều nhuyễn thể đã có thể đến cái xác và bơi vào trong, bầy bọn chúng đúng là đã tan vỡ.
Rắn Lam – và hai nhân loại mà nó đang săn – sẽ sống thêm ngày nữa.