Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1319: Nhà Trẻ Tuổi



Chương 1319: Nhà Trẻ Tuổi

Vào buổi sáng hôm sau, họ đến một thuyền đảo ở xa đầu tiên mà Ananke đã nhắc đến. Nó chậm rãi hiện ra từ đường chân trời, được thắp sáng bởi ánh mặt trời như mơ.

Nơi này là khác với Nhà Chia Tay. Hòn đảo nhân tạo này là to hơn nhiều, và thay vì một tòa nhà trang nghiêm duy nhất, nó bao gồm cả một khu quận. Với nhiều nhà, vườn, và những kiến trúc nước, toàn bộ đều rực rỡ và nhiều màu sắc. Bất chấp việc nơi này cũng hoang tàn như là Dệt, nó lại có vẻ sôi nổi kì lạ.

Dễ để tưởng tượng nó đã từng tràn trề sức sống cỡ nào.

Mắt Ananke lấp lánh với vẻ hoài niệm. Cô mỉm cười mềm mại và nói, giọng nói du dương:

“Đây..là Nhà Trẻ Tuổi.”

Sunny và Nephis nhìn thuyền đảo tươi sáng kia, tự hỏi mục đích của nó là gì. Cảnh tượng đó là hơi khích lệ, và hơi buồn. Tương phản với bầu không khí xinh đẹp, sự trống rỗng càng có vẻ thấm thía hơn nữa.

Nữ tư tế trẻ tuổi thở dài.

“Đây là một trong bảy Nhà mà những người Sinh Ở Sông ở từ lúc còn là trẻ con đến khi trưởng thành.”

Cô im lặng một giây, rồi giải thích:

“Như hai người có thể tưởng tượng, trẻ con ở Dòng Sông Vĩ Đại là lớn lên khác với bình thường. Từ lúc ra đời, cơ thể họ bị ràng buộc bởi dòng chảy của thời gian của nó. Nếu như được mang lên phía thượng nguồn, thì chúng sẽ nhanh chóng đến tuổi trưởng thành...cùng lúc, bố mẹ họ sẽ phải già đi nếu muốn ở cùng con cái mình. Trong vòng vài thế hệ, gia đình sẽ bị chia cắt, và thành phố sẽ bị tan vỡ thành nhiều mảnh.”

Ananke lắc đầu.

“Đương nhiên, việc đẩy một đứa trẻ trưởng thành khi tâm trí của chúng vẫn còn thơ dại là tàn nhẫn. Nên, Bảy Nhà tồn tại. Thật ra thì...hơi kì lạ khi ta giải thích những thứ này, vì đó chỉ đơn giản là cuộc sống ở trong Mộ Ariel. Với ta, cách Người Ngoài lớn lên mới có vẻ kì lạ.”

Cô cười.

“Ta đã không thể tin nổi khi mẫu thân nói với ta rằng những đứa trẻ ở bên ngoài lớn lên là không thể tránh khỏi, trong khi ở yên một chỗ, và không có lựa chọn về lúc chúng có thể trở thành người lớn. Thật đáng sợ! Tưởng tượng nổi không chứ?”

Sunny và Nephis nhìn nhau, bối rối. Sau một lúc, cậu hắng giọng.

“Ừm, tôi có thể dễ dàng tưởng tượng. Nhưng, chờ chút...chính xác thì công dụng của Bảy Nhà này là gì?”

Thất Sủng khả năng cao là cũng được xây như vậy, nên biết trước cũng là tốt. Hơn nữa, cậu đơn giản là tò mò.

Nữ tư tế trẻ tuổi mỉm cười:

“Thật sự thì cũng đơn giản thôi. Khi hai người nam nữ quyết định muốn có con, họ sẽ di chuyển xuôi dòng, đến Nhà Ra Đời. Nơi trẻ con sinh ra đời và sống vài tháng đầu tiên của cuộc đời.”

Cô nhìn về nước của Dòng Sông Vĩ Đại và nói thêm, giọng nói đăm chiêu:

“Trong lúc tâm trí của đứa bé trưởng thành hơn, chúng và bố mẹ sẽ đi ngược dòng đến Nhà tiếp theo, nơi em bé trở thành một đứa con nít. Sau một hay hai năm, gia đình sẽ di chuyển đến Nhà thứ ba, và cứ vậy. Cách này, những đứa trẻ có cơ hội có một tuổi thơ đàng hoàng. Đó là một thời gian vui vẻ đối với những gia đình, và di chuyển đến Nhà kế tiếp là một sự kiện to lớn đối với những đứa trẻ, như là Nghi Thức Sinh Nhật mà Người Ngoài mọi người có vậy.”

Sunny ngập ngừng vài giây, rồi gật đầu. Những Người Ở Sông không có cùng khái niệm thời gian với phần còn lại của nhân loại. Họ vẫn đếm thời gian theo tháng và năm, nhưng mà những sự đo lường này đơn giản là truyền thống mà đã được mang đến Mộ Ariel bởi những người đến từ bên ngoài.

Mặc dù có thứ mà tương tự với sự thay đổi của mùa trong Mộ Ariel, ý tưởng về một năm ở đây là vô nghĩa. Nên, những đứa trẻ lớn lên trên Dòng Sông Vĩ Đại sẽ đặt nhiều cân nặng vào việc di chuyển ngược dòng và có một cơ thể trưởng thành hơn là một thứ trống rỗng như là già hơn một năm tưởng tượng.

Đặc biệt là vì cuộc đời của họ không bị giới hạn bởi con số năm tháng giảm dần mà họ có trước khi già nua và chết đi.

Ananke phát hiện biểu hiện suy tư của cậu và nói thêm:

“Nhà cuối cùng này, Nhà Tuổi Trẻ, là nơi cơ thể chúng đến giai đoạn ngay trước tuổi trưởng thành. Những bố mẹ thường sẽ rời đến thành phố chính và để lại những đứa con mình với những người trẻ tuổi khác. Nhưng mà những đứa trẻ đến độ trưởng thành tâm trí ở tốc độ khác nhau. Vài người chỉ ở đây vài năm trước khi rời khỏi để đoàn tụ với gia đình mình. Vài người ở lâu hơn. Vài đám oắt lười biếng còn không chịu trở thành người lớn trong nhiều thập kỷ.”

Má cô hơi ửng đỏ.

“Ừm...ta có thể đã là một trong những đám oắt nghịch ngợm đó...”

Sunny mỉm cười, tưởng tượng bà lão thông thái và đáng kính mà cậu biết tránh né trách nhiệm của việc trưởng thành lâu nhất có thể, quậy phá đủ kiểu với những người Sinh Ở Sông trẻ tuổi khác.

Ananke đã từng là một kẻ gây rối khó trị?

Cậu lắc đầu.

“Nhưng chờ đã. Nếu là như vậy, thì làm sao những người trẻ tuổi có thể có gia đình của họ? Họ sẽ biến thành một đứa bé nếu như di chuyển trở lại Nhà Ra Đời, phải không?”

Ananke gật đầu.

“Đúng là vậy. Đó là tại sao cả thành phố qua mỗi thế hệ sẽ di chuyển về phía thượng nguồn một đoạn. Đó sẽ cho những người trẻ cơ hội có con cái của bản thân họ. Đương nhiên, đó cũng có nghĩa là bố mẹ họ sẽ già hơn một chút với mỗi lần di chuyển. Nhưng mà tuổi thọ của chúng ta dài...tương lai là tha thứ hơn quá khứ. Những người lớn tuổi nhất cũng nhận lấy vai trò dẫn dắt trong Bảy Nhà.”

Cô im lặng vài giây.

“Dù vậy, một thành phố có thể đến thời điểm mà phần già hơn của dân số không thể di chuyển nữa. Đó chưa từng xảy ra với Dệt, vì nhiều người chết trong những trận chiến với những Hắc Hóa, và những người sống sót quá lâu thường chọn rời khỏi từ Nhà Chia Tay. Lịch sử của chúng ta không kéo dài đến vậy. Nhưng mà ở hạ nguồn, nơi mà những thành phố vĩ đại của các nữ tiên tri từng ở, đó là cách mà những khu sinh sống mới được tạo ra. Những người trẻ tuổi tách ra và bắt đầu một cuộc sống mới.”

Sunny và Nephis giữ im lặng, suy nghĩ về sự kì lạ của nền văn minh trên Dòng Sông Vĩ Đại. Cách sống của những Người Ở Sông đúng là hoàn toàn khác với thế giới bên ngoài. Ngay cả thứ đơn giản như là việc sinh dưỡng con cái, tuổi thơ, và trưởng thành đều hoàn toàn khác với thứ họ biết.

‘Sự sống luôn luôn tìm ra giải pháp...’

Đó là tại sao nó càng buồn hơn nữa khi thấy nó đã bị hủy diệt, khi thấy Dệt rơi vào cảnh này.

Ananke thở dài.

“Đã chỉ có một lần di chuyển duy nhất kể từ sau khi ta rời khỏi Nhà Trẻ Tuổi. Nên, ta sẽ có thể dẫn hai người qua cả Bảy nhà, đến Nhà Chia Tay ở xa. Sẽ không mất chúng ta hơn vài ngày.”

Nói xong, cô quay sang Nephis và mỉm cười.

“Trong lúc đó, thưa Cô, ta sẽ giúp cô trở nên quen thuộc với việc điều khiển con thuyền.”

Trong lúc cô và Neph nói chuyện, Sunny nhìn về phía những tòa nhà tươi sáng của Nhà Tuổi Trẻ, thứ mà đang đến gần hơn...và rồi chậm rãi trôi qua.

Cậu đang suy nghĩ về tuổi thơ của Ananke, và cũng nghĩ về tuổi thơ ảm đạm, lạnh lẽo của bản thân.

Chẳng phải buồn cười? Nữ tư tế trẻ tuổi, người được sinh ra trong một ngôi mộ mà được xây dựng bởi Ác Ma Sợ Hãi từ cái xác của một Titan Báng Bổ, đã quyết liệt bám víu vào tuổi thở của mình, không muốn trở thành một người lớn. Trong khi cậu, người được sinh ra ở thế giới thức tỉnh, lại không thể chờ để bỏ lại thời gian cay đắng đó của đời mình lại đằng sau.

...Và đến cuối cùng, họ đã đến cùng nhau trên con thuyền này.

Sunny thở dài.

‘Sẽ rất tốt nếu những đứa trẻ của tương lai...tương lai của thế giới thức tỉnh...có thể sống như cô ấy, chứ không phải như mình.’

Đó đúng là một ý nghĩ kì lạ.