Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1431: Trà Và Tráng Miệng



Chương 1431: Trà Và Tráng Miệng

Đến cuối cùng, Sunny không bị giết. Tuy nhiên, cậu nhận vài vết bầm dập...cân nhắc đến việc da cậu là có Vỏ Cẩm Thạch, có thể thấy được trò đùa nho nhỏ kia của cậu đã khiến ba người nữ kia giận dữ cỡ nào.

May mắn là, họ bình tĩnh lại khá nhanh.

Thậm chí may mắn hơn nữa, Sunny đã khôn ngoan ăn hết bữa sáng trước cơn thịnh nộ đó...hậu quả của sự trừng phát kia, phòng ăn tập thể hoàn toàn rối loạn, và không còn gì ăn được nữa trên cái bàn bị lật ngược. Cơn giận của ba Bậc Thầy khó chịu là một thứ đáng sợ.

‘A...mình không hiểu...chỉ đùa một chút thôi mà...’

Uất ức xoa xoa bên hông, Sunny nhìn chăm chú Nephis, Cassie, và Jet. Đương nhiên, cậu đủ thông minh để giữ những ý nghĩ đó cho riêng mình. Nếu không thì, vài vết bầm dập sẽ không phải là vấn đề to lớn nhất của cậu.

Những đồng đội cậu thì nhìn chăm chú đống lộn xộn xung quanh.

“Chúng ta...có lẽ nên dọn dẹp.”

Giọng nói Cassie nghe không chắc chắn. Jet liếc nhìn cô và nhún vai:

“Nó không phải sẽ tự dọn vào cuối ngày hay sao? Mọi thứ sẽ quay lại như trước mà thôi.”

Cô gái mù chần chừ.

“Dù vậy. Hãy dọn dẹp những gì có thể.”

Sunny không thật sự muốn lau dọn gì vào ngày nghỉ của mình, nhưng mà cậu luôn có thể bắt Quỷ làm việc. Nhưng mà trước khi cậu kịp làm vậy, Cassie đột nhiên nói là cậu và Nephis nên để việc dọn dẹp cho cô và Jet.

Neph vẫn đang có những triệu chứng từ việc dùng cạn tinh túy, còn Sunny thì đáng lẽ nên nghỉ ngơi. Nên, cô gái mù bảo họ đi mà ăn tráng miệng ở boong trên.

Nephis có vẻ không thuyết phục, nhưng Sunny thì đã bị lung lạc. Cậu im lặng một chút, rồi nghiêm trang hỏi:

“Có...tráng miệng?”

Sau đó, hai người họ bị đuổi ra khỏi phòng ăn.

Không lâu sau đó, Sunny thấy bản thân ngồi trong bóng râm của cây tôn nghiêm, có một buổi dã ngoại đột phát với Neph. Đúng là có đồ ăn tráng miệng trên một tấm vải trước mặt cậu, cũng như một ấm trà mới pha khác. Uống trà nóng trong lúc bị sương mù lạnh vây quanh là một thú vui đặc biệt.

Họ dùng chút thời gian trong sự im lặng dễ chịu. Sunny mệt mỏi phải có đi có lại cùng một cuộc nói chuyện, và Nephis có vẻ như đang giữ lại những câu hỏi mà cô có.

Cậu thỏa mãn thở dài.

“Như này đúng là tuyệt vời...đúng không hả?”

Cậu chỉ về phía một trong những cái tô, khiến Nephis liếc nhìn cậu. Cô im lặng một giây.

“Chỉ là một salad trái cây đơn giản. Xin lỗi...tôi không có thời gian làm gì đó hoành tráng hơn. Hơn nữa, những vật tư chúng ta mang theo từ Thất Sủng là không đa dạng lắm.”

Sunny hơi nghiêng đầu.

“Tráng miệng cũng có trong chương trình học dinh dưỡng của Truyền Nhân hay sao? Kì lạ!”

Cô ho khan, rồi nhìn đi và giữ im lặng một lúc. Rồi, Nephis đột nhiên đứng lên và nói:

“Tôi...tôi sẽ đi pha thêm trà.”

Dứt lời, cô biến mất, để cậu lại một mình.

Sunny nhìn chăm chú sương mù, rồi cúi ánh mắt và nhìn tay mình. Nhanh chóng, một ngọn lửa đen xuất hiện trên nó. Vài giây sau khi nó xuất hiện, da cậu bắt đầu bị phỏng.

Và vài giây sau đó, Sunny nhăn nhó và hủy đi ngọn lửa.

Làn da hơi cháy của cậu tỏa ra ánh sáng hắc ám và tự chữa lành. Rồi, cậu lại triệu hồi ngọn lửa. Tay cậu lại bị cháy lần nữa.

Sunny lặp lại quá trình này vài lần. Mỗi lần, cậu không thể duy trì hơn chục giây trước khi hủy đi ngọn lửa. Kể cả nếu cậu chủ động khiến bản thân chịu đựng, bản năng của cậu vẫn chiến thắng.

‘Mình tự hỏi liệu có thể quen với việc này.’

Biểu hiện của cậu trở nên ảm đạm.

“Tôi trở lại rồi.”

Nephis ngồi xuống, mang theo một ấm trà mới. Phát hiện ngọn lửa đen trên lòng bàn tay cậu, cô đông cứng trong một giây.

“Đó là gì vậy?”

Sunny cho ngọn lửa biến mất và nhàn nhạt mỉm cười.

“Tôi dùng Gương Sự Thật để sao chép Kĩ Năng Ngủ Say của cô. Đó là cách tôi chữa trị cho Jet trên đường trở lại.”

Cô suy tư vài giây, rồi gật đầu.

“Quyết định đúng.”

Nhìn cô với biểu hiện phức tạp, Sunny thở dài.

“Nhưng mà tôi không có Thuộc Tính truyền thừa của cô, nên ngọn lửa thiêu đốt tôi. Nó đau như địa ngục ấy. Tôi không biết cô làm như thế nào nữa.”

Sunny gần như luôn luôn dùng Phân Loại của mình. Ngay cả khi không có mối đe dọa nào, thì những cái bóng của cậu luôn ở quanh, hoặc là dùng làm mắt hoặc là cường hóa cơ thể cậu. Nhiều việc bình thường cũng được giải quyết với Bước Bóng Tối và Hiện Thân Bóng Tối.

Nephis, trái lại, dùng Phân Loại của cô ít nhất có thể. Cô thậm chí không triệu hồi sức mạnh của nó trong đa số những trận chiến, chỉ dựa vào rèn luyện và kĩ năng của bản thân. Chỉ khi kẻ địch nguy hiểm đến mức áp đảo thì cô mới phải dùng đến lửa linh hồn.

Nhưng kể cả vậy, thì đó cũng có vẻ là quá nhiều. Cơn đau từ Khiếm Khuyết của cô là không thể chịu nổi.

Cô lắc đầu.

“Người nói là người mà đã bị giết thảm thương nhiều lần rồi, nhưng vẫn không có ý định chậm lại. Chết đi chết lại, sống đi sống lại cùng một ngày...tôi không biết tôi sẽ làm gì trong tình huống của cậu.”

Sunny mỉm cười.

“Cô nói vậy...nhưng coi nào. Cả hai chúng ta đều biết là cô sẽ xem nó như một cơ hội tuyệt vời để có thêm thời gian rèn luyện kiếm thuật của mình.”

Khóe miệng Neph cong lên.

“Có lẽ vậy.”

Cô im lặng một lúc, nhìn vào sương mù, rồi nói với chút tự hỏi trong giọng nói:

“Nhưng mà rồi. Đúng là sẽ kì lạ và cám dỗ, khi biết không có gì tôi làm mà sẽ có hậu quả trong tương lai cả. Có lẽ tôi sẽ làm gì đó mà trước kia tôi chưa từng dám làm.”

Sunny nhìn cô ta chằm chằm, mơ hồ, rồi cau mày.

“Này! Nếu cô đang ám chỉ là tôi là kẻ biến thái lần nữa, để tôi nói cho mà biết, tôi hoàn toàn vô tội. Tôi đã không làm gì bậy bạ trong bất cứ vòng nào cả, và cũng không có ý định làm vậy trong tương lai.”

Cậu tức tối nhìn cô, rồi đột nhiên nhếch mép cười và nói thêm với giọng dịu hơn:

“...Trừ khi cô muốn tôi làm vậy.”

Nephis bật cười và nhìn đi.

Sau một lúc, cô nói:

“Tôi không ám chỉ gì cả. Nhưng thú vị là đầu óc cậu lại ngay lập tức đi đến đó...thậm chí phải nói là hé lộ nhiều thứ ha...”

Sunny bật cười.

Ngày nghỉ của cậu...đang diễn ra tốt hơn cậu trông đợi.

Cậu thích nó không ít.