Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1560: Tự Do Lựa Chọn



Chương 1560: Tự Do Lựa Chọn

“...Là Giếng Ước Nguyện.”

Sunny nhìn chằm chằm Cassie với biểu hiện không tin nổi, cố gắng hiểu ý nghĩa lời cô vừa nói.

‘Cô ta đang nói cái gì vậy...’

Rồi, gương mặt cậu hơi thay đổi, một tia mơ hồ và châm chọc xuất hiện trong mắt cậu.

“Cái...câu chuyện của đám trẻ con? Truyện cổ tích về cái giếng kì diệu gì đó mà ban những điều ước quý giá nhất của ai đến được nó? Cô...cô bị mất trí rồi hả?”

Sunny lùi lại một bước, suýt chút nữa là té khỏi con thuyền. Đầu óc cậu hiện tại đầy sự bối rối không và không tin tưởng.

“Coi...coi nào! Cô không thể nào nghiêm túc được! Cô không tin nó có thật, phải không hả?!”

Đó là câu truyện cổ tích mà Ananke đã từng kể cho cậu nghe, không lâu trước khi cô chết đi. Sunny nhớ nó rất rõ...nhưng mà cậu chưa từng nghĩ rằng sẽ nghe thấy Cassie, một người thông minh và thực dụng đến vậy, lại đặt niềm hi vọng của mình vào một câu chuyện con nít về một cái giếng nhiệm mầu!

Nhưng mà nữ tiên tri mù có vẻ không hề bị ảnh hưởng bởi giọng điệu châm chọc của cậu. Cô bình tĩnh đối mặt Sunny, biểu hiện nghiêm nghị.

Sau một lúc, Cassie nghiến răng và nói, giọng nói từ tốn:

“Đó có lẽ không thật đối với người nào khác cả. Nhưng mà với cậu, Sunny, nó là thật. Nếu cậu đến được Cửa Sông...thì ước muốn được tự do của cậu sẽ thành hiện thực. Tự do khỏi mối ràng buộc, tự do để sống cuộc sống theo cách cậu muốn. Tự do khỏi bản thân định mệnh.”

Cô chần chừ một giây, rồi cũng đứng dậy, đi đến gần hơn, ngừng lại cách cậu chỉ một bước.

“Nhưng mà Sunny...cậu không thể có cả hai. Cậu có thể đến Cửa Sông từ đây, nhưng mà một khi Ác Mộng kết thúc, cơ hội của cậu sẽ biến mất. Khoảnh khắc Nephis hủy diệt Tìm Kiếm Đầu Tiên, cơ hội của cậu sẽ vụt mất.”

Cô mỉm cười đắng chát và nâng lên Ánh Sáng Dẫn Đường, đưa nó cho cậu.

“Đó là thứ khiến cậu thật sự giận dữ, phải không? Rằng mình đã lấy đi lựa chọn từ cậu.”

Cassie đẩy món thánh vật vào tay cậu và lùi lại một bước.

“Ừ thì, giờ nó ở đây đây. Thay vì một lời xin lỗi rỗng tuếch. Mình đang trả lại lựa chọn đó cho cậu. Cậu có thể rời khỏi và vội vàng đến Cửa Sông... Ánh Sáng Dẫn Đường sẽ dẫn cậu xuyên qua sương mù và đến Nguồn, miễn sao cậu không cho nó một cái Tên Thật khác. Một khi đến được Cửa Sông, dùng Gương Sự Thật và đẩy vào trái tim nó. Ở đó...cậu sẽ tìm thấy tự do của cậu.”

Cô quay đi, ngập ngừng một giây, rồi khẽ nói thêm:

“Nhưng...mình hi vọng cậu sẽ làm ra một lựa chọn khác. Mình hi vọng cậu sẽ ở lại với bọn mình, bất chấp mọi thứ. Nephis, mình, và những người khác...bọn mình thật sự tồi tệ đến vậy sao? Thật sự là không chịu nổi đến vậy sao? Để chia sẻ một mối ràng buộc, nếu nó dựa trên sự tin tưởng? Mình nghĩ đến hiện tại cậu đã biết là không phải rồi. Thứ mà không thể chịu nổi là cậu đã không được cho cơ hội lựa chọn về việc hình thành mối ràng buộc đó, và bây giờ, mặc dù mối liên kết giữa cậu và cô ấy sẽ vẫn là như vậy...nó sẽ ở đó là bởi vì cậu đã lựa chọn cho phép nó tồn tại. Nên...cậu quyết định đi. Quyền quyết định một lần nữa đã thuộc về cậu.”

Sunny im lặng nhìn cô ta chằm chằm, hoàn toàn lung lay. Nửa đầu óc cậu trống rỗng, như thể toàn bộ ý nghĩ đã bị đuổi ra khỏi nó bởi hé lộ đột ngột này.

“Không... không, chờ chút đã. Ý cô là sao, nó thật đối với tôi? Tôi có thể xóa bỏ Liên Kết Bóng Tối nếu đến Cửa Sông? Bằng cách nào? Có gì ở đó, ở trái tim của nó?”

Cassie hơi cau mày, rồi lắc đầu.

“Mình không biết chính xác là gì. Thứ mình biết, với không chút nghi ngờ, là lời của mình là thật. Nếu cậu đến trái tim của Cửa Sông trước khi Ác Mộng kết thúc, cậu sẽ tự do khỏi định mệnh. Cậu sẽ trở nên vô mệnh. Những sợi chỉ nắm giữ cậu như một con rối sẽ giải phóng cho cậu, và mối liên kết của cậu với Nephis cũng sẽ bị phá vỡ. Mình đã nhìn thấy nó, và Tra Tấn cũng đã nhìn thấy nó.”

Cậu cau mày.

“N...nực cười! Hơn nữa, chẳng phải đó nghe y hệt như thứ mà đã giết Nephis lần trước hay sao? Hoàng Tử Điên Rồ, hắn...hắn đã...hắn đã ám ảnh với việc đến được Cửa Sông...”

Đột nhiên, mắt cậu mở to. Cậu đã cho rằng bản thân đã hiểu được tại sao những phiên bản trước từ những vòng trước của cậu đều đã tiến vào Nguồn tìm kiếm Cửa Sông. Nếu như đúng là có cách để thoát khỏi nắm tay tàn nhẫn của định mệnh giấu ở trái tim của kim tự tháp đen của Ác Ma Sợ Hãi...

Thì Sunny, kẻ ám ảnh với việc giành lại tự do như này, sẽ dùng hết sức để tìm đến nó.

Những hành động được làm ra bởi toàn bộ những phiên bản trước kia của cậu chỉ càng khiến lời nói của Cassie đáng tin hơn.

Tuy nhiên đó cũng là tại sao Nephis đã chết trong vòng mà đã sinh ra Hoàng Tử Điên Rồ.

Nhưng cô gái mù lắc đầu.

“Hoàng Tử Điên Rồ đã tiến vào Cửa Sông tìm kiếm sự tự do, nhưng đã không thể chống lại Ô Uế và đã trở nên Hắc Hóa. Vì vậy, những vòng lặp bất tận đã tiếp tục. Nhưng vòng này, được thiết kế bởi Tra Tấn và hắn đặc biệt để đảm bảo toàn bộ thành viên tổ đội sẽ sống sót. Liệu cậu có tìm đến Cửa Sông hay không, thì chỉ còn vài ngày trước khi Nephis xông đến Bờ Vực và giết Tìm Kiếm Đầu Tiên. Kết cục...đã là không thể khác được.”

Sunny giơ lên một bàn tay run rẩy và xoa mặt, ngẩn người.

“Nhưng...làm sao tôi có thể rời khỏi? Bờ Vực, Tìm Kiếm Đầu Tiên...tổ đội không cần tôi cho trận chiến sao? Tra Tấn cũng ở đó... không, chờ đã...cô ta đã chết.”

Không có Tra Tấn, Bờ Vực lúc này không có thủ lĩnh. Tìm Kiếm Đầu Tiên là một lực lượng khủng khiếp, nhưng mà cũng là thứ vô tri. Nó không thể dẫn dắt đám sinh vật Hắc Hóa...đó khả năng cao là tại sao Thất Sủng đã không bị hủy diệt trong những năm qua.

Mức độ đe dọa mà Bờ Vực thể hiện vẫn là phi thường, nhưng mà với linh hồn không thể hắc hóa của Neph, sức mạnh khủng khiếp nhất của Tìm Kiếm Đầu Tiên đã biến thành vô nghĩa.

Cassie gật đầu.

“Chắc chắn...có cậu ở cùng bọn mình đến Bờ Vực là rất tốt. Trận chiến đó không phải nghi ngờ là sẽ gian nan. Nó sẽ mãnh liệt và đáng sợ, hơn xa những gì một người bình thường có thể tưởng tượng. Nhưng mà bọn mình vẫn sẽ có thể làm được nếu không có cậu. Dù sao thì, bọn mình có những Ký Ức mà cậu đã tạo ra. Bọn mình có những Truyền Thừa Phân Loại, kinh nghiệm chiến đấu với Ô Uế, và những biện pháp bảo vệ bản thân khỏi Tìm Kiếm Đầu Tiên. Bọn mình thậm chí có Mordret, kẻ có Phân Loại Thần Thánh, giống như cậu.”

Cô gái mù thở dài.

“Vậy nên, Sunny...cậu phải quyết định. Mình đã đưa lựa chọn đó trả lại cho cậu. Bây giờ, nó ở trong tay cậu.”

Dứt lời, cô bước vài bước và nhảy khỏi con thuyền nhỏ, đặt chân lên bờ băng giá. Tiếng Vang của Tra Tấn tiêu tan thành cơn lốc tia sáng, để lại một mình Sunny trên thuyền.

Cassie quay lại và nhìn cậu với vẻ trông đợi.

Gương mặt cô vừa sợ hãi vừa hi vọng.

Sunny đông cứng, không biết phải làm gì.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com