Sunny đứng trên con thuyền nhỏ hai cánh buồm của Ananke, nhìn Cassie, nhưng mà không thấy gì cả. Một cơn bão cảm xúc, những ý nghĩ rời rác, những khát vọng rực cháy dâng trào trong cậu, khiến việc hiểu ra quy mô thật sự của lựa chọn đang ở trước mặt cậu là vô cùng khó khăn.
Cậu hít một hơi sâu.
Vào lúc đó, Tội Lỗi An Ủi cố gắng phân tán cậu bằng cách nói gì đó, nhưng mà Sunny đã chủ động cắt đi giọng nói của âm hồn của thanh kiếm kia, tập trung vào tiếng sóng vỗ vào bờ của hòn đảo băng giá.
‘Bình tĩnh lại...suy nghĩ kĩ lại.’
Vậy là...Cassie, người mà đã trở nên im lặng và không gây chú ý đến mức gần như vô hình, đã có một tham vọng điên khùng cháy trong mình từ rất lâu rồi. Cũng như Sunny, người đã thề sẽ phá vỡ những xiềng xích của định mệnh mà đang ràng buộc cậu, cô cũng đã theo đuổi cùng mục tiêu đó.
Hành động đằng sau màn sân khấu, với những tiên tri cô có được, nữ tiên tri mù đã tinh tế thao túng những sự kiện của những năm vừa qua để đạt đến mục tiêu đó, thầm lặng chịu đựng trong lúc bướng bỉnh đẩy về phía nó. Tất cả chỉ để trả lại cho Sunny lựa chọn mà cô đã lấy đi từ cậu.
Sự trải dài của những âm mưu của cô vừa đáng ngưỡng mộ vừa đáng sợ hãi, bao la và phức tạp đến mức gần như không thể tưởng nổi.
Nhưng mà nó là thật. Cassie đúng là đã tạo ra một khoảnh khắc nơi ít nhất một trong số họ – Sunny – có cơ hội tự giải phóng bản thân khỏi định mệnh.
Và đó...là đáng kể hơn nhiều người ta có thể nghĩ đến.
Chắc rồi, Sunny có thể thỏa mãn mong ước nóng bóng nhất của mình và giành lại tự do của bản thân, hủy diệt Liên Kết Bóng Tối, và thậm chí là Thuộc Tính [Định Mệnh] của mình. Nhờ đó khiến cậu có thể sống một cuộc sống tự do khỏi xiềng xích của nó.
Nhưng mà thứ Cassie muốn đạt được là xa hơn vậy nhiều.
Thứ cô muốn là tạo ra một vũ khí để chống lại định mệnh. Và món vũ khí đó...là một biến số duy nhất.
Cũng như nó đã xảy ra với những vòng của Dòng Sông Vĩ Đại, thứ mà bị ném vào hỗn loạn hoàn toàn bởi sự xuất hiện của Hoàng Tử Điên Rồ, ảnh dệt của định mệnh sẽ trở nên hỗn loạn và khó đoán với sự xuất hiện của một cá thể vô mệnh. Cả dòng chảy của định mệnh sẽ thay đổi vì việc đó.
Vô mệnh...là một cái tên rất phù hợp cho thứ mà Sunny sẽ trở thành, nếu cậu tiến vào Cửa Sông và đến được bí mật sâu thẳm nhất của nó.
Nhưng mà...
Mặc dù Cassie muốn phá vỡ định mệnh, cũng như Sunny...theo một cách mâu thuẫn mà xứng đáng với một con người, cô cũng muốn Sunny từ bỏ cơ hội đó và ở lại với cô, với Nephis, và với tổ đội. Muốn cậu chọn họ thay vì khát vọng được tự do.
Và cũng như Cassie, Sunny cũng muốn cả hai thứ đó.
Phá vỡ định mệnh là rất tốt. Lấy lại tự do là rất tốt. Biết được những bí mật của Mộ Ariel là như quả cherry trên đỉnh cái bánh vậy.
Tuy nhiên...không bỏ rơi bạn mình ngay trước một trận chiến quyết định với lực lượng Ô Uế cũng là rất tốt. Chọn ở lại bên cạnh những người mà cậu quan tâm – và người mà cậu yêu – có vẻ cũng quý giá không kém gì.
Vậy thì, cậu nên làm gì?
Jet đã từng nói với cậu là trên đời này không có tự do. Cô đã nói tự do duy nhất là tự do lựa chọn xiềng xích cho mình...và sau khi trải qua nhiều thứ, Sunny dần đã đồng ý với điều đó.
Nhưng, nhưng mà...
Có lẽ không có tự do ở thế giới thức tỉnh. Có lẽ trong thế giới Mộng Ảo cũng không có tự do.
Nhưng họ hiện đang ở trong Mộ Ariel, thứ mà chứa đựng cả một cõi của chính nó. Ai nói là ở thế giới kì quặc, không hề lý lẽ này, thì tự do cũng không tồn tại?
Cassie chắc chắn có vẻ tự tin là bản thân đang nói thật. Và bất chấp mọi thứ đã xảy ra giữa họ, Sunny thiên về hướng tin tưởng cô.
Cậu đã cảm thấy uất ức vì những gì cô đã làm, và vì thậm chí không nói lời xin lỗi. Nhưng giờ khi cậu biết rằng thay vì nói vài từ dễ dàng...có lẽ không dễ dàng cho lắm, cô gái mù đã luôn thầm lặng nỗ lực chuộc lại lỗi lầm đó.
Cô đang cố chuộc lỗi bằng cách trả lại lựa chọn mà cô đã lấy đi từ cậu.
Và bây giờ, cô đã thành công.
Nếu cậu không thỏa mãn với một sự thể hiện chân thành như vậy, thì thứ gì sẽ khiến cậu thỏa mãn?
Mặc dù phải thừa nhận...Cassie đã chọn biện pháp cực kì cực đoan và có lẽ là lệch lạc để đền tội. Cô cũng đã đặt cậu vào một vị trí rất khó khăn.
Chắc rồi, lựa chọn mà cậu đã ước muốn vô cùng mãnh liệt bây giờ đang trong tay cậu. Nhưng mà cậu nên làm gì với nó?
‘Đó...là sự thật...’
Người ta nên cẩn thận với thứ họ ao ước.
Sunny nhìn chăm chú Cassie một lúc, rồi cúi ánh mắt và nhìn Ánh Sáng Dẫn Đường, thứ mà cô đã đẩy vào tay cậu.
“Đây...là lời nhắn mà Tra Tấn đã phải chuyển cho cô?”
Cô gái mù chậm chạp gật đầu.
“Đúng vậy. Tiến vào Nguồn là dễ. Nhưng mà gần như bất khả thi để tìm đến lối vào Cửa Sông bên trong sương mù, trừ khi cậu biết đường. Ánh Sáng Dẫn Đường giờ đang chỉ đường đến Cửa Sông. Lời nhắn mà cô ấy đã giao cho mình là Tên Thật mà có thể khiến món thánh vật của những nữ tiên tri chỉ đến nơi cậu phải đi.”
Cậu chần chừ.
“Tên Thật đó là gì?”
Cô gái mù mỉm cười bất lực.
“Mình không biết. Năng lực của Tra Tấn chặn đi phần kí ức đó trong tâm trí mình. Phong ấn đã chỉ được tháo bỏ khi chúng ta đến được Bờ Vực. Và sau khi mình dùng nó để kích hoạt ádd, thì nó cũng bị xóa bỏ khỏi tâm trí mình, như thể chưa từng tồn tại.”
Cô chần chừ một giây.
“Cho dù cái Tên Thật đó thuộc về ai, hay thứ gì, thì nó phải cực kì hùng mạnh. Chỉ mang nó trong đầu vài giây đã đặt một gánh nặng khủng khiếp lên tâm trí và linh hồn mình. Nên...nếu cậu quyết định rời khỏi bọn mình. Thì hãy cẩn thận khi cậu đến được Cửa Sông.”
Sunny bất động một lúc.
Cậu không muốn bỏ lại Nephis. Kể cả nếu như tổ đội cơ bản là có khả năng tấn công Bờ Vực mà không có sự giúp đỡ của cậu...cậu đơn giản là không muốn.
Nhưng.
Nếu cậu ném toàn bộ những ý nghĩ phức tạp về bản chất của sự tự do và tự do trên đời này có nghĩa là gì ra khỏi đầu, thì chỉ còn lại ba thứ.
Bản thân Sunny, Nephis, và mối liên kết giữa họ.
Trong quá khứ, cậu đã hai lần chạy khỏi cô. Một là ở trong Thành Phố Hắc Ám, và một là lần ở vũ hội của Đại Gia Tộc Valor.
Sunny không muốn chạy khỏi Nephis lần thứ ba.
Nhưng mà, cậu cũng biết là bất cứ mối quan hệ gì giữa họ – ít nhất là họ của hiện tại – là bất khả thỉ miễn sao Liên Kết Bóng Tối tồn tại.
Nên, kì lạ là...bằng cách bỏ rơi cô trên Bờ Vực, cậu sẽ không phải chạy khỏi Nephis. Thay vì vậy, cậu sẽ đang chạy về phía cô.
Bởi vì chỉ có trở thành tự do khỏi cô thì Sunny mới có thể ở cạnh cô. Cậu hít một hơi sâu và rồi nhìn Cassie.
Cùng lúc, Sunny hủy đi Thánh, Quỷ và Ác Mộng, gọi chúng trở lại linh hồn mình. Cả sáu cái bóng đã đang ở cùng cậu, quấn chặt lên cơ thể cậu.
Và rồi, bóng tối dọc bờ di chuyển, vươn về trước và kéo con thuyền trở lại vào nước.
‘Xin lỗi mọi người...tôi đoán rốt cục tôi đúng là một tên khốn bội bạc ha.’
Sunny biết rằng Cassie đã dẫn con thuyền dọc theo bờ chính xác là để cho cậu cơ hội mang nó đi. Cô sẽ tự đi trở lại Phá Xích, còn cậu...cậu sẽ có thể đi thuyền xuôi dòng, về phía Nguồn.
Chạy đua đến Cửa Sông, và lấy lại sự tự do của mình, trước khi Nephis chinh phục Ác Mộng.
Nhìn lại phía sau, Sunny ném một ánh mắt cuối cùng về phía cô gái mù, người đang đứng lẻ loi trên bờ băng giá, triệu hồi một Ký Ức nhất định, và hét lên:
“Cassie!”
Cô nghe thấy giọng nói của cậu và quay lại. Sunny mỉm cười âm u.