Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1567: Một Lần Cuối



Chương 1567: Một Lần Cuối

Sunny im lặng, nhìn Tội Lỗi An Ủi với biểu hiện u ám.

‘Ừ thì...nhiêu đó là rõ ràng.’

Đương nhiên cậu không phải phiên bản đầu tiên của bản thân đã đến Cửa Sông. Dù sao thì đã có Hoàng Tử Điên Rồ...

nhưng mà, những lời tiếp theo của âm hồn thanh kiếm kia khiến cậu giật mình:

“Ồ, cũng đã có vô số Hoàng Tử Điên Rồ. Toàn bộ đều làm ra những âm mưu và cố gắng thay đổi thứ mà không thể thay đổi được, đám khốn kiếp đang kinh tởm. Trải đường cho những phiên bản kém hơn của chúng...như là mày...để có thể đi đến hết đường. Mỗi vòng hơi khác một chút, nhưng mà đến cuối cùng là như nhau cả.”

Bóng ma tiến lên một bước và phun ra, giọng nói nó run rẩy vì căm ghét:

“Thần thánh...tao mệt mỏi với vở kịch nhàm chán này lắm rồi. Mỗi lần mày thoát khỏi Ô Uế, mày lại được đưa lựa chọn ở lại với đồng minh. Và mỗi lần, mày chọn phản bội họ. Mày...mày thật sự là một thứ rác rưới, mày biết mà hả? Mày có biết mày đã phá vỡ lời hứa bao nhiêu lần rồi không hả? Mày đã phản bội Ngôi Sao Thay Đổi nhân danh tìm kiếm tự do bao nhiêu lần?”

Tội Lỗi An Ủi cười và chỉ vào đống xác thuyền bên dưới.

“Nhìn đi! Nhìn đi, Lạc khỏi Ánh Sáng! Mỗi một xác thuyền đó là một minh chứng cho tội lỗi của mày.”

Sunny im lặng trong lúc nhìn những con thuyền tan nát, cảm thấy một thứ cảm xúc đắng chát dâng lên trong tim mình.

Đó là một viên thuốc khó nuốt...khi thất vọng về bản thân.

Nhưng rồi, cậu mỉm cười u ám.

Chắc rồi, biết bản thân là một người không đáng tin cậy, bội bạc, ích kỷ là đắng chát. Nhưng mà thật sự có quan trọng gì sao? Cậu vẫn không hối hận lựa chọn của mình.

Hơn thế nữa...cậu vẫn sẽ nhìn thấy kết thúc của lựa chọn đó.

Tất cả những phiên bản trước của cậu đã thất bại, thì sao? Đám đó không phải cậu. Cậu là kẻ mới nhất, và vì vậy là mạnh nhất. Cậu nắm giữ truyền thừa tích lũy từ toàn bộ kẻ đến trước đó, ban cho cậu bởi Hoàng Tử Điên Rồ – Hoàng Tử Điên Rồ gần đây nhất – kẻ mà nhớ toàn bộ những vòng trước thông qua Tội Lỗi An Ủi.

Họ có lẽ đã thất bại, nhưng Sunny sẽ không. Cậu không cần phải là kẻ đầu tiên...cậu đơn giản chỉ cần là người cuối cùng.

Cậu không thể nào thất bại.

Bởi vì Ác Mộng đã sắp kết thúc rồi.

Đến hiện tại, Nephis chắc chắn là đã bắt đầu tấn công Bờ Vực. Hoàng Tử Điên Rồ, Tra Tấn, và Cassie...họ đã thao túng những sự kiện để đảm bảo Ác Mộng được chinh phục, cho dù có Sunny hay không.

Nên, vòng này sẽ là vòng cuối cùng...cho dù cậu có đạt được mục tiêu của mình hay không.

Và cậu sẽ đạt được nó.

Tội Lỗi An Ủi ghét bỏ nhìn cậu.

“Sao? Mày không có gì để nói sao? Nỗi sợ hãi lấy đi khả năng nói chuyện của mày rồi hả?”

Sunny mỉm cười méo xẹo và đi ngang qua nó mà không nói gì.

Cậu tiến vào mộ thuyền và di chuyển qua nó, đảm bảo tránh xa những xác thuyền mà có cây tôn nghiêm khỏe mạnh và đầy trái cây. Cảm giác cậu có từ những thứ đó là quá tương tự, chỉ có điều yếu hơn, với thứ mà cậu đã cảm giác bên dưới tán cây Kẻ Nuốt Hồn.

Yên bình. An toàn. Vui vẻ. Thỏa mãn.

Vì vậy, Sunny tránh xa cảm giác đó hết sức có thể.

Tội Lỗi An Ủi theo sau, rơi vào im lặng. Biểu hiện của âm hồn kia là đầy sự ghét bỏ và căm hận.

Sunny không để ý đến nó.

Không mất cậu nhiều thời gian để đi qua mộ thuyền. Bên ngoài nó là một dốc khác, cái này dẫn đến một đỉnh núi cao . Nếu như quả cầu đá đen này đã từng là một trái tim của Titan Báng Bổ...thì ngọn núi này sẽ là một trong những động mạch của nó.

Được cường hóa bởi sáu cái bóng, cơ thể Sunny tràn trề sức mạnh. Măc dù cậu đã kiệt sức sau hành trình gian nan đến Nguồn, cậu leo lên ngọn núi mà không hề chậm lại.

Thứ duy nhất cậu cảm thấy lo lắng về là không thể đến mục tiêu kịp lúc.

Cuối cùng, Sunny đến đỉnh ngọn núi. Nó đúng là rỗng ở bên trong. Trước mặt cậu là một lối vào hang động to hình tròn, vây quanh bởi những trụ cao. Có những bậc thang đá dẫn đến miệng hầm, rõ ràng là do người tạo ra...

Hay nên nói, do daemon tạo ra. Ariel chắc chắn là đã tự mình tạo ra lối vào này, một thời gian rất lâu rồi.

Đi đến gần bậc thang, Sunny phát hiện vài bậc đã rạn nứt qua nhiều thời đại. Những mảnh đá đen lởm chởm nằm trên mặt đất...kích thước và hình dạng của chúng quen thuộc đến ghê rợn.

Chúng trông y hệt tảng đá đen lởm chờm là Chìa Khóa Cửa Sông được tạo ra từ.

Sunny mỉm cười.

‘Vậy đây là nơi mà Hoàng Tử Điên Rồ đã nhặt nguyên liệu làm Ký Ức.’

Có nghĩa là tên điên tà ác kia đã đến Cửa Sông trước khi vượt qua từ tương lai vào quá khứ. Hắn đã có thể có được tự do từ lâu rồi.

...Nhưng mà tự do thì có ý nghĩa gì nếu cái giá phải trả là tính mạng của Neph? Với Hoàng Tử Điên Rồ, thì đó là không có ý nghĩa gì cả.

Đó là tại sao hắn đã quay trở lại Dòng Sông Vĩ Đại mà không phá vỡ xiềng xích định mệnh. Và đó là tại sao hắn đã cào vô số những kí tự điên khủng lên miếng gỗ trôi dạt trong sương mù của Nguồn, tất cả đều nói một thứ mà thôi...

Cẩn thận thứ ngươi ước...

Hoàng Tử Điên Rồ đã hối hận tìm thấy Giếng Ước Nguyện.

Nhưng mà Sunny sẽ không.

Hít một hơi sâu, cậu triệu hồi Gương Sự Thật và nhìn bề mặt bóng loáng của nó.

Ở đó, một phản chiếu của Nephis đã bị bắt lấy, nhìn y như cô lúc ở trên bộ vỏ của Rùa Đen. Sunny đã không dùng Gương trong vòng cuối trên Đảo Aletheia, và vì vậy, nó đang ở điều kiện hoàn hảo.

Cậu nhìn phản chiếu của Neph một lúc, rồi nắm chặt cái gương nặng nề và bước vào trong đường hầm hoành tráng này, bước vào trong hắc ám của nó.

Tiến vào trái tim của Mộ Ariel.

Cậu đi về trước một lúc, không nhìn thấy gì cụ thể cả. Cậu thậm chí không thể xác định phương hướng mà đường hầm dẫn đến...sàn của nó đáng lẽ phải dốc xuống, nhưng mà nó lại cảm giác phẳng, kéo dài bất tận về phía trước.

Chậm rãi, những bức tường của đường hầm mở rộng, và trần của nó thì biến mất khỏi tầm mắt. Sunny thấy bản thân đi giữa hai bức tường đá đen hoàn toàn phẳng, vây quanh bởi hắc ám.

Và ở đó, trong hắc ám...những kí tự khủng khiếp được khắc vào đá, nhảy múa điên loạn.

Ngay khi Sunny nhìn thấy những kí tự đó, cậu ngay lập tức kích hoạt pháp thuật của Gương Sự Thật.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com