Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1568: Kiến Thức Về Hư Vô



Chương 1568: Kiến Thức Về Hư Vô

Sunny đã chỉ liếc sơ qua những kí tự kia, nhưng mà như vậy là đủ để khiến cậu rơi vào trạng thái hoàn toàn hoảng loạn.

Thậm chí trước khi kịp suy nghĩ, cậu nhắm chặt mắt lại và kích hoạt pháp thuật của Gương Sự Thật, mượn lấy Kĩ Năng [Khao Khát] của Neph.

Nhờ đó biến linh hồn của cậu trở nên không thể bị hắc hóa...trong một lúc.

Và vừa kịp lúc, bởi vì chỉ ở gần những kí tự kia đã đe dọa khiến sự Hắc Hóa nở rộ trong linh hồn cậu.

‘Argh...’

Cậu thầm rên rỉ trong lúc giữ kín miệng.

Cơn đau gần như không thể chịu nổi.

Đó cũng là một loại khủng bố, kinh tởm, và đau đớn quen thuộc.

Bởi vì Sunny đã nhận ra hình dạng của những kí tự đó.

Có hai loại kí tự mà Ma Pháp không chịu dịch.

Một là những thứ mà có liên quan đến thứ tồn tại mà chỉ được gọi là -không rõ-, thứ sinh vật nguyên thủy của Hư Vô luôn tồn tại, luôn thay đổi. Thứ còn lại là có liên quan đến một cá thể duy nhất mà tương tự cũng được gọi là -không rõ-, kẻ bí ẩn mà đã là nguồn gốc của bảy daemon, thứ mà có thể là một trong những Sinh Vật Hư Vô, hoặc có lẽ là không phải.

Những kí tự sau là khó nhìn, khiến đầu người ta như muốn nổ tung vì đau đớn, và tâm trí họ trở nên mù mờ.

Những mà những kí tự trước thì mới thật sự là tà ác, khiến kẻ xấu số nào nhìn thấy chúng rơi vào sự hoảng hốt và bệnh hoạn.

Được khắc trên tường là những kí tự như vậy...rất nhiều kí tự. Bức tường của đường hầm, thứ mà có vẻ kéo dài bất tận về mọi phía, là đầy chúng, gần như không có chút không gian nào giữa những kí tự khủng khiếp kia.

Sunny nuốt một ngụm không khí.

‘Đây...đây là nguồn gốc của Ô Uế.’

Giờ khi cậu suy nghĩ về nó, thì cũng hợp lý.

Những kí tự đáng sợ kia miêu tả những Tồn Tại Hư Vô. Và cậu bây giờ đã biết về Hắc Hóa và sự ảnh hưởng của Hư Vô, thẩm thấu xuyên qua những bức tường của tồn tại mà giam cầm nó. Vì vậy, kiến thức về Hư Vô...cũng là nguồn gốc của Hắc Hóa.

Và đó là thứ mà Ariel, tên điên kia, đã khắc lên tường của Cửa Sông. Những câu chuyện về Hư Vô, kiến thức về nó...và những Tên Thật của những tồn tại kinh khủng mà sống bên trong đáy sâu luôn thay đổi của nó, bị cầm tù bởi những vị thần.

Cậu chắc là vậy.

Đó khả năng cao cũng là thứ mà Aletheia đã tìm thấy, và thứ đã biến cô thành nguồn gốc của Ô Uế...chỉ là thứ kiến thức mà có thể được chia sẻ và truyền tải, vì vậy đã biến dạng Hắc Hóa đó thành một sự lây nhiễm không thể cản được.

Kiến thức về Hư Vô, và về những Tên Thật của những tồn tại mà đáng lẽ không nên biết tên, chứ đừng nhắc đến việc nói ra những cái tên của chúng.

Đó là tại sao Ma Pháp không chịu dịch những kí tự khủng khiếp kia – không phải vì nó muốn giữ lại những bí mật đó, mà đơn giản là vì đọc chúng sẽ là hồi kết của bất cứ kẻ nào dám làm vậy.

Và không chỉ là đọc...chỉ ở trong sự hiện diện của những kí tự này cũng có hại. Chỉ liếc qua vài kí tự đã là đau đớn và nguy hiểm, như là Sunny đã làm vài lần trong đời – ví dụ như, khi đọc miêu tả của giọt máu Thần Bóng Tối và giọt máu của Weaver.

Nếu Ma Pháp đã dịch những kí tự đó cho cậu, thì những kí tự đó có lẽ là gì đó như là:

[Trước khi, chỉ có hư vô bất tận, trường tồn. Từ vực thẳm hắc ám đó, những Sinh Vật của Hư Vô ra đời. Cũng như bản thân hỗn độn, chúng bất tận và mãi tồn tại, bao la và luôn luôn thay đổi...]

Hoặc là:

[Chim Ăn Cướp bẩn thỉu bị căm ghét bởi cả những vị thần và những sinh vật hỗn độn. Nhưng mà, nó chỉ quan tâm đến những thứ sáng bóng. Mê mẩn bởi ánh mắt xinh đẹp của Weaver, nó ăn cắp một con mắt đó vào một đêm hắc ám, không sao. Thiếu kiên nhẫn, sinh vật độc ác kia nhìn vào chiến lợi phẩm trong lúc vẫn đang bay. Nhưng mà, khi nó nhìn thấy phản chiếu của Hư Vô mãi mãi đông cứng sâu trong con ngươi của Weaver, nó trở nên điên cuồng và hét lên, đánh rơi con mắt vào cõi trần tục bên dưới. Còn lại trong cái mỏ tham lam của nó là một giọt ichor hoàng kim, thuần khiết.]

Chứng kiến vài kí tự đó, chỉ hơi nhắc đến Hư Vô và những thứ tồn tại sinh ra từ nó, đã suýt khiến cậu ngất xỉu.

Nhưng còn ở Cửa Sông này thì...

Có vô số những kí tự ghê gớm kia khắc trên đá, không chỉ nhắc đến Hư Vô và những Tồn Tại Hỗn Độn, mà còn miêu tả chi tiết chúng và gọi chúng bằng Tên Thật.

Vì vậy...mặc dù Sunny đã chỉ nhìn thấy một vài kí tự, không thể đọc chúng, cũng đã khiến cậu có nguy cơ trở nên Hắc Hóa.

Ở gần chúng, trong đường hầm bất tận, sẽ khiến hạt giống Hắc Hóa trong linh hồn cậu nở rộ. Nên, nếu cậu còn ở nơi này khi Gương Sự Thật tan nát...thì cậu sẽ trở nên Ô Uế.

Cậu sẽ lại trở thành Hoàng Tử Điên Rồ.

Rê ngón tay trên bề mặt cái gương ma thuật, cậu đã có thể cảm nhận được vài vết nứt mỏng trên nó.

Trong một giây, Sunny cân nhắc đến việc quay lại.

Nhưng rồi, một giọng nói trêu chọc phát ra từ hắc ám:

“Sao mày không mở mắt ra?”

Nghe thấy Tội Lỗi An Ủi khiến cậu nhớ lại tại sao cậu đã đến Cửa Sông, và cậu đang liều mạng vì thứ gì.

Tự do.

Nghiến răng, Sunny đè né sự kinh hoàng và đau đớn từ việc ở gần những kí tự khủng khiếp kia và tiến lên một bước.

Rồi, một bước nữa.

Và rồi, thêm bước nữa.

Mặc dù mỗi bước là khó đến mức cậu muốn ngã xuống và la hét trong đau đớn, cậu vẫn im lặng và kiên trì.

Ba bước biến thành ba chục, rồi thành ba trăm.

Sunny tiếp tục đi xuyên qua đường hầm hắc ám, nhắm chặt mắt. Những cái bóng của cậu quấn chặt quanh cơ thể, không thể nhìn thấy gì. Thánh, Quỷ, và Ác Mộng đang an toàn trong linh hồn cậu, không thể chứng kiến những bí mật đáng sợ của Hư Vô.

Chịu đựng nỗi sợ hãi bệnh hoạn và cơn đau tra tấn, cậu tiếp tục đi.

Và hi vọng...

Rằng cậu sẽ đến cuối đường hầm trước khi Gương Sự Thật đến giới hạn của nó.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com