Thế giới ảo ảnh mà Ma Pháp dựng lên đã sụp đổ, đuổi ra những người thách thức đã sống sót thử thách của nó.
Họ đáng lẽ phải tìm thấy mình trong hư vô trống rỗng giữa giấc mơ và thực tế, nơi mà có vô số ngôi sao lấp lánh trong hắc ám, hình thành một hình ảnh bao la và khó hình dung. Rồi, Ma Pháp đáng lẽ là sẽ đánh giá biểu hiện của họ và để họ trải qua quá trình lên Cấp Bậc mới trong yên bình.
Nhưng mà, đó không phải việc đã xảy ra với Sunny.
Cậu không có thời gian để hiệu được những hậu quả của việc sự tồn tại của bản thân bị vuốt con Khủng Bố Nguyền Rủa xuyên thủng khi Ác Mộng sụp đổ, khiến cậu bị đẩy vào một thế giới hắc ám. Không có đánh giá, không có những ngôi sao lấp lánh trong hư vô.
Thay vì vậy, vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại từ diễn biến đáng sợ và không hiểu nổi kia, cậu bị ném ra khỏi hư vô, tiến vào một không gian khác, nhỏ hơn nhiều, nhưng mà cũng tăm tối tương tự. Thật ra, cậu bị bạo lực ném vào không gian đó, đâm sầm vào một miếng bê tông bị vỡ và cháy xém, đập nát nó, và va vào một bức tường hợp kim biến dạng đằng sau nó.
Lực lượng của cú va chạm là đủ kinh khủng để khiến hợp kim rạn nứt, và khiến Sunny bất tỉnh.
Và đó...
Là cách mà cậu có lẽ đã trở thành người đầu tiên trong lịch sử Vượt Giới Hạn trong lúc bất tỉnh...
sáu cái bóng vây quanh cơ thể được rèn luyện lại của cậu, bối rối và ngớ người.
Sau một lúc, một kẻ trong số chúng thở dài, rồi lắc đầu hoàn toàn chán chường.
Thứ đầu tiên Sunny cảm thấy là đau đớn.
Không phải loại đau đớn tồi tệ mà cậu buồn là thường xuyên trải nghiệm, mà là một cơn đau bình thường hơn. Cậu đang nằm trên một bề mặt thô ráp, có gì đó sắc bén cắn vào lưng cậu xuyên qua lớp vải của Áo Choàng Ananke.
Không khí đầy bụi. Thế giới yên ắng.
Cậu lạnh.
Rên rỉ, cậu mở mắt và ngồi dậy, cảm giác sảng khoái và sung sức đến kì lạ. Cúi xuống, cậu nhìn những tảng bê tông lởm chởm nằm đầy trên sàn. Thảo nào cậu lại không thoải mái đến vậy.
Cậu vươn ra một tay, định đẩy vài tảng khỏi.
Nhưng mà, cậu chắc là đã đánh giá sai sức mạnh của mình, vì những tảng bê tông đơn giản biến thành bụi bởi cú gạt khó chịu của cậu. Hơn thế nữa, sàn nhà rạn nứt bên dưới lòng bàn tay cậu, và thế giới rung chuyển, có thêm bụi tràn ra từ đâu đó.
Nghĩ đến thì...
Cậu đang ở nơi quái nào vậy?
Sunny che mắt khỏi bụi và nhìn quanh, cố đánh giá xung quanh.
Nó khá là kì lạ.
Ban đầu, cậu tưởng bản thân đang ở trong một cái hang nhỏ. Nó có đường kính vài mét, trần nhà vừa đủ cao để cậu đứng dậy. Có vẻ như không có lối vào hang, và vì vậy, không có lối ra.
Nhưng sau vài giây suy ngẫm, Sunny nhận ra không gian bụi bậm mà cậu đã tỉnh lại trong không phải một hang động tự nhiên. Nó giống hơn là kết quả của một sự sụp đổ.
Những bức tường và trần nhà là một một đống lộn xộn với bê tông rạn nứt và hợp kim bị xé rách, như thể tòa nhà nào đó đã sụp vào bản thân, hình thành những túi không gian rỗng bên trong đống đổ nát.
‘Đợi đã...hợp kim?’
Trong lúc mắt Sunny hơi mở to ra, cậu tập trung vào những chi tiết ở xung quanh mình. Hợp kim và bê tông, những mảnh máy móc vỡ, một tấm bảng bị xé rách mà có chữ viết của ngôn ngữ nhân loại.
Tim cậu đập loạn.
‘Mình đã...trở lại thế giới thức tỉnh?’
Đúng là như vậy. Ác Mộng đã kết thúc trong lúc con ghê kinh khủng kia xé linh hồn cậu với vuốt của nó, và Ma Pháp chắc chắn là đã khiến cậu trở lại thế giới thức tỉnh.
Không phải Sa Mạc Ác Mộng, mà là điểm ở thế giới thức tỉnh mà cậu đã đặt điểm buộc lại.
...Nơi mà đáng lẽ là cứ điểm của Valor trong một thủ đô công hãm của Đông Nam Cực.
Sunny quan sát cảnh tượng tàn phá xung quanh mình, biểu hiện trở nên ảm đạm.
‘Thủ đô công hãm đã bị phá hủy?’
Nếu vậy, thì sẽ giải thích được tại sao cậu đang ở trong một túi không gian trống bên trong một nơi đổ nát thay vì trong căn phòng của mình trong cứ điểm được bài trí đầy đủ của một đại gia tộc.
Rồi, cậu bị phân tâm khi một cơn gió lạnh thổi qua ngực. Cúi xuống, nhìn bản thân, Sunny chớp mắt vài lần.
‘Cái...quái gì. Tại sao mình lại ở trần?’
Cậu vẫn còn phủ trong lớp vải gấp của Áo Choàng Ananke, nhưng mà Vải Liệm Hoàng Hôn Thất Sủng thì đã không còn. Đây đó, làn da trắng bệch của cậu lộ ra, bám đầy bụi.
Cau mày, Sunny triệu hồi Vải Liệm Hoàng Hôn.
Nhưng mà, không có gì xảy ra cả.
‘Cái gì...’
Sunny kêu gọi món Ký Ức của mình lần nữa, nhưng mà không có phản hồi. Như thể nó không còn tồn tại nữa vậy.
‘Mình không có đủ tinh túy để triệu hồi chỉ một Ký Ức?’
Sunny chuyển sự chú ý sang linh hồn mình, định xem thử bản thân còn bao nhiêu tinh túy...
Và đứng hình.
‘Cái, cái quái gì?!’
Chỉ lúc này thì cậu mới nhận ra linh hồn, cơ thể và bản thân thế giới đã khác xa đến thế nào.
Cơ thể cậu tràn ngập năng lực...năng lực khủng khiếp đến mức ngay cả Sunny cũng cảm thấy ớn lạnh. Bây giờ đã đủ đáng sợ, trong lúc cậu không có sáu cái bóng quấn quanh mình.
Chuyện gì sẽ xảy ra khi cậu thêm vào sáu lớp cường hóa lên thêm nữa?
Linh hồn cậu đầy một đại dương tinh túy lạnh lẽo, và tinh túy đó...nó đã trở nên mạnh mẽ hơn sau khi cậu có được Dệt Linh Hồn. Nhưng bây giờ, nó đã có một sự khác biệt về chất, sở hữu một chiều sâu và độ đậm đặc mà có vẻ không thể cạn kiệt được. Sự mãnh liệt của năng lực chứa đựng trong nó là đáng sợ.
Nhưng mà, đó không phải thay đổi gây sốc nhất.
Thay đổi đáng giật mình nhất...là cậu mơ hồ có thể cảm nhận được một loại năng lượng khác quanh mình, mát lạnh và trôi chảy, tương tự với, nhưng mà cũng khác thứ tinh túy mà cậu quen thuộc. Tinh túy xung quanh có vẻ như thuộc về bản thân thế giới.
Hay nên nói, thuộc về những bóng tối xung quanh cậu.
Và vị cậu hiện đang ở nơi hoàn toàn tăm tối, nó ở khắp nơi.
Nhưng thứ thật sự khiến cậu kinh ngạc, là tinh túy đó đang trôi chảy tự do trong cậu, khiến tinh túy bóng tối thiếu sót trong sáu tâm cậu được khôi phục. Như thể cậu có khả năng khôi phục lượng dự trữ tinh túy của mình bằng cách mượn năng lực từ bản thân thế giới, miễn sao cậu ở trong môi trường của mình.
‘Một cơ thể mạnh hơn, một sự thay đổi về chất trong tinh túy, và một mối quan hệ hoàn toàn mới giữa bản thân và thế giới...’
Sunny giật mình.
“Đợi đã. Mình...đã Vượt Giới Hạn? Chắc chắn là vậy!”
Giọng nói cậu nghe khô khàn trong sự yên ắng hiện tại.
Đương nhiên, cậu đáng lẽ nên là như vậy. Dù sao thì, cậu đã chinh phục Ác Mộng Thứ Ba.
Cậu hiện tại đã là một vị Thánh rồi?
Sunny bất động thêm vài giây, rồi gấp rút triệu hồi kí tự.