Sunny tiếp tục bất động thêm vài giây, nhìn chăm chú bóng người mặc tấm áo khoác chu sa ở xa kia.
Những đám mây che lấy bầu trời không phải là mây, mà là vô số những thanh phi kiếm. Người đàn ông đang đứng trên bức tường đổ nát của thủ đô công hãm không phải một người trần mắt thịt, mà là một Đế Giả.
Một trong ba Đế Giả của nhân loại trên đời này...
Anvil của Valor, Kiếm Đế.
Đế Giả đang đối đầu với một Titan Vĩ Đại. Sunny nhận ra sinh vật khủng khiếp kia từ Trận Chiến Đầu Lâu Đen, nơi mà nó đã tàn sát quân đội của cả Valor lẫn Song. Titan to lớn và ghê tởm, sức mạnh của nó là khó có thể hình dung...
Nhưng mà Kiếm Đế thì không hề kém khủng khiếp.
Ông ta giống một thế lực thiên nhiên hơn là một nhân loại, một thảm họa biết đi mà không cho phép bất cứ sự ngông cuồng nào. Nơi Anvil đứng, ý chí của ông ta là luật lệ. Nơi kiếm ông ta chỉ đến, là vương quốc của ông ta.
Và bên trong biên giới của vương quốc của mình, quyền uy của ông ta là tuyệt đối.
Bất cứ ai dám bất tuân sẽ bị hủy diệt bởi một cơn lũ kiếm lấy mạng.
Sunny hít một hơi nghẹn ngòa.
‘Điên khùng...đúng là điên khùng.’
Nephis muốn chiến đấu với thứ này?
Cậu chậm chạp lắc đầu và buộc bản thân nhìn khỏi cảnh tượng mưa kiếm hoành tráng kia. Nếu như mỗi thanh kiếm trong đó đều được thẩm thấu năng lực của một tồn tại Đỉnh Cấp...thì Anvil là hùng mạnh hơn nhiều so với Sunny đã dám tưởng tượng.
Cân nhắc đến việc ông ta đang nhẹ nhàng điều khiển đủ kiếm để che cả một vùng trời, thì cả thủ đô công hãm này có thể bị hủy diệt bởi một Đế Giả bá đạo chỉ trong vài giây mà thôi. Không có ai trong thế giới thức tỉnh là đủ mạnh để ngăn ông ta lại.
Ừ thì...trừ hai người còn lại. Ki Song và Asterion.
‘Họ cũng ở đây, tại Nam Cực này?’
Sunny tự hỏi. Nữ Hoàng Sâu chắc chắn cũng đã buông xuống. Còn về Đế Giả bí ẩn nhất kia, thì ai biết được? Những hành động của ông ta là không thể dò xét hay hiểu được.
Cuối cùng, ánh mắt của cậu dừng lại trên cánh Cổng khổng lồ kia.
Một Cổng Ác Mộng...không, không hẳn.
Một Cổng Mộng Ảo.
Có gì đó khớp lại trong đầu cậu, và Sunny hơi trợn to mắt.
‘Đương nhiên, đều hợp lý rồi...’
Sunny đã dè chừng những Đế Giả nhiều năm, nhưng mà cậu thật sự không biết nhiều về họ – và về năng lực của họ. Chính xác thì, là một Đế Giả có nghĩa là gì? Cậu đã biết được những Đế Giả sở hữu một khả năng độc đáo là có thể tạo ra, thống trị và mở rộng Lĩnh Vực của họ. Thậm chí phần thông tin này nhiều lắm cũng chỉ là mơ hồ và nông cạn mà thôi.
Cho nên, đó không phải thứ mà Sunny hiện tại đang nghĩ về.
Mà cậu đang suy nghĩ về một đặc điểm tinh tế hơn của những kẻ mang theo Ma Pháp Ác Mộng.
Người Thức Tỉnh đi đến thế giới Mộng Ảo khi họ ngủ. Những Bậc Thầy có thể tùy ý tiến vào nó và làm vậy bằng cơ thể mình chứ không chỉ linh hồn, để lại một điểm buộc ở thế giới thức tỉnh. Những vị Thánh thì như là những Cổng Dịch Chuyển thu nhỏ vậy, có thể đến và đi giữa hai thế giới tùy thích, và thậm chí mang theo người cùng với họ nữa.
Vậy còn những Đế Giả? Khía cạnh này của năng lực của họ đã tiến hóa như thế nào khi lên đến Cấp Bậc Đỉnh Cấp?
Chẳng phải là hợp lý khi cho rằng năng lực của họ sẽ là tiếp tục của năng lực mà mọi vị Thánh đều sở hữu? Rằng họ sẽ không chỉ chứa đựng một Cổng Dịch Chuyển trong mình, mà sẽ thật sự có khả năng tạo ra một cầu nối ổn định giữa hai thế giới?
Trái ngược của một Cổng Ác Mộng. Những Cổng Ác Mộng cho phép những sinh vật rời khỏi thế giới Mộng Ảo và tiến vào thế giới thức tỉnh. Vậy thì, một Cổng Mộng Ảo sẽ cho phép sinh vật tiến vào thế giới Mộng Ảo từ bên này.
‘...Ông ta đang sơ tán thường dân.’
Quả thật, đó là việc Kiếm Đế đang làm. Quân Đội Sơ Tán đã dùng gần một năm mang những người tị nạn qua đại dương bao la đáng sợ đến những Góc khác. Quá trình đó là chậm chạp – dù sao thì, những chiến hạm hợp kim kia chỉ có thể mang theo bấy nhiêu người, và mất chúng hơn một tháng để đi đi về về.
Chưa kể đến toàn bộ những nguy hiểm mà hạm đội phải đối mặt ở biển.
Chính phủ đã sơ tán nhiều người tị nạn nhất trong khả năng của họ, và chiến dịch có lẽ đã có thể xem là thành công...nếu như không phải vì ba Cổng Cấp Độ Bốn mở ra trong Trận Chiến Đầu Lâu Đen. Với những Sinh Vật Ác Mộng Vĩ Đại rình mò trong Đông Nam Cực, không còn hi vọng nào để ai có thể sống sót nữa – dân số người thường, Quân Đội Sơ Tán, phần nhỏ những Truyền Nhân Thức Tỉnh...toàn bộ họ đã ấn định là phải chết.
Đông Nam Cực sẽ rơi vào cùng kết cục như là Trung Nam Cực, với toàn bộ những người chưa kịp sơ tán sẽ mất mạng trong một dòng lũ quái vật.
Và vậy nên, hai Đế Giả chắc chắn đã xuất hiện, kiềm chế những thứ kinh dị Vĩ Đại và mở ra một con đường mới, hiệu quả hơn nhiều đến nơi cứu rỗi. Những Cổng Mộng Ảo.
Có lẽ đó là vì họ không thể cho phép những đứa con của mình – Morgan, Seishan, Bậc Thầy Muôn Thú, và Theo Dõi Thầm Lặng – chết đi.
Có lẽ là vì Mordret đã đúng, và những Đế Giả không thể nào từ bỏ nhân loại dễ như vậy được. Thế giới mới mà họ đang xây trong thế giới Mộng Ảo dù sao cũng cần người, và hàng trăm triệu người với không nơi nào khác để đi là một nguồn nhiên liệu hoàn hảo để tăng cường lĩnh vực và nuôi dưỡng thêm lực lượng Thức Tỉnh cho họ.
Dù sao đi nữa, tình hình là vậy.
Sự cứu rỗi của Nam Cực.
Sunny thấy vừa cực ì nhẹ nhõm vừa cực kì đắng chát trong lúc nhìn về phía Cổng Mộng Ảo rộng lớn kia. Nhẹ nhõm bởi vì nỗi sợ hãi tồi tệ nhất của acuaj đã không thành hiện thực, và nhiệm vụ của cậu...nhiệm vụ của Quân Đội Sơ Tán...đã không kết thúc trong thất bại. Toàn bộ sự hi sinh mà cậu và binh lính của cậu đã làm ra là không phải vô ích.
Cùng lúc, cậu cảm thấy cực kì đắng chát vì sự cứu rỗi bất ngờ này đã đến từ những kẻ mà cậu căm ghét nhất – những Đại Gia Tộc, những kẻ mà vốn đã gây ra tình huống tồi tệ này bởi sự tự phụ hờ hững của chúng.
Nếu chúng chịu hành động sớm hơn...nếu chúng không lãng phí nhiều thời gian như vậy lén lút tranh đấu với lẫn nhau thay vì ngăn chặn Chuỗi Ác Mộng không thể lấy đi nhiều tính mạng như vậy.
Cậu đã có thể nhìn thấy cỗ máy tuyên truyền hùng mạnh khởi động, chôn vùi sự thật trong hồi kén trống thắng lợi ồn ào. Nhìn những anh hùng cao quý của những Gia Tộc Truyền Thừa kìa, những người mà đã quên mình đến giải cứu Góc Nam trong giờ khắc tăm tối nhất! Cũng như những hộ vệ trung thành của nhân loại đã luôn làm.
Nghĩ đến thì, những Đế Giả cuối cùng đã lựa chọn tiết lộ sự tồn tại của họ. Không nghi ngờ là việc đó cũng sẽ được xoay thành một câu chuyện phù hợp. Có lẽ là gì đó về nhà vô địch của hai đại gia tộc đã vội vàng chinh phục Ác Mộng Thứ Tư để có thể hỗ trợ những người ở Nam Cực. Đó cũng sẽ giải thích được tại sao họ lại trễ như vậy trong việc hỗ trợ đàng hoàng.
Họ không hề chậm trễ, mà đã mạo hiểm tính mạng trong một cơn Ác Mộng.
Một biểu hiện tăm tối hiện lên mặt Sunny.
‘Ài. Mình ghét nó.’
Nhưng cùng lúc, cậu không thể ghét. Miễn sao mọi người được cứu, thì sự đạo đức giả của đám Đế Giả có thật sự quan trọng không?
Đương nhiên, cậu vẫn còn nhiều câu hỏi. Liệu toàn bộ những người tị nạn này sẽ nhiễm Ma Pháp Ác Mộng ngay khi họ tiến vào thế giới Mộng Ảo? Những sự hạn chế mà khiến những Đế Giả khó tiến vào thế giới thức tỉnh là gì? Và họ đã làm cách nào để vượt qua những hạn chế đó để xuất hiện ở Nam Cực?
Thế giới sẽ thay đổi như thế nào giờ khi sự tồn tải của những Đỉnh Cấp Giả được tiết lộ, và hàng triệu người thường đang đi đến thế giới Mộng Ảo?
Và vân vân.
Ừ thì...cậu có thể từ từ tìm những câu trả lời.
Hiện tại, tình hình có vẻ không nguy kịch. Với Anvil thủ thành, thủ đô công hãm không trong cảnh sắp sửa bị tiêu diệt. Dựa vào mức độ trật tự mà những người lính và dân thường đang di chuyển, tình hình đang nằm trong kiểm soát, hoặc ít nhất là không khẩn cấp. Vì vậy, ưu tiên hàng đầu của Sunny là tìm những thành viên của tổ đội.
Vì cậu đã bị đưa trở lại nơi buộc được đặt trong thế giới thức tỉnh, những người còn lại chắc chắn cũng là như vậy. Có nghĩa là Mordret và Jet đã được đưa trở lại thủ đô công hãm do Song điều khiển, còn Effie và Kai thì được đưa đến trụ sở của Quân Đội Sơ Tán.
Nhưng còn Nephis và Cassie thì nên ở ngay đây. Có lẽ là ở đâu đó trong cùng đống đổ nát mà cậu vừa leo ra từ.
Hít một hơi sâu, Sunny nhìn quanh, quan sát hố va chạm.
Vào lúc đó, cậu bị ném ngã, và một vụ nổ khổng lồ xé rách trung tâm của hố.