Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1588: Tháo Bỏ Xiềng Xích



Chương 1588: Tháo Bỏ Xiềng Xích

Mặt đất rung chuyển, và vài phần của dốc nơi va chạm sụp đổ. Sunny, người đang đứng trên mép của hố, mất thăng bằng và lăn xuống, bụi bặm và những mảnh vụn rơi xuống cậu từ trên như mưa.

‘Ây da.’

Dừng lại ở tuốt bên dưới, cậu không còn có thể nhìn thấy Cổng Mộng Ảo và Kiếm Đế nữa. Nhưng thứ cậu có thể thấy thì là...

Một trụ lửa thắng bay lên từ đáy sâu bị rách của hố va chạm to lớn này.

Nó di chuyển và vặn vẹo, như thể vật sống. Giống như một kẻ khổng lồ làm từ ngọn lửa thuần khiết đang vươn vai sau khi bị kẹt dưới lòng đất một thời gian dài. Trong một giây, Sunny đờ đẫn, cho rằng bản thân có thể nhìn ra hình dạng của thứ gì đó có cánh dệt ra từ biển lửa nhảy múa kia, ẩn giấu sâu trong trụ lửa rực sáng.

Rồi cơn lốc xoáy lửa tự sụp đổ, và chậm rãi hình thành một bóng người.

Sinh vật rức sáng kia trông như một tinh linh xinh đẹp, thuần khiết từ ánh sáng hoàn mĩ, cơ thể duyên dáng của cô tương phản trên nền đất đá hắc ám của hố sâu. Một cặp cánh rộng tỏa ra đằng sau cô như một tấm áo choàng chói lòa, cô chậm rãi lướt xuống. Khoảnh khắc chân cô chạm đất, nó bắt đầu tan chảy.

Chậm rãi, ánh sáng từ da cô trở nên tối đi, rồi tắt hẳn. Không có ánh sáng chói lòa, Sunny cuối cùng có thể nhìn thấy người vừa thoát ra khỏi đống đổ nát.

Đương nhiên, cậu đã đoán được người đó là ai.

Là Nephis.

Cô trông y hệt lần cuối cậu thấy cô...nhưng mà cũng khác.

Không phải vì kim loại trắng của Bộ Giáp Quân Đoàn Ánh Sao rách rưới và cháy xém, bị xuyên thủng ở nửa tá nơi...

Và không chỉ vì sự hiện diện của cô có vẻ như thắp sáng thế giới, mạnh mẽ và mê hoặc hơn hẳn trước kia.

Và thậm chí không phải vì cô đã trở nên xinh đẹp hơn nữa sau khi trải qua quá trình tái sinh của sự Vượt Giới Hạn.

Không...đó là vì Nephis có cánh.

Một cặp cánh trắng mọc ra từ lưng cô, trông quá tráng lệ và thuần khiết để thuộc về thế giới trần tục này.

Sunny nhìn chăm chú, mê mẩn.

‘...Biến thân một phần?’

Có những Kĩ Năng Biến Thân mà có bao gồm vài bước. Từ vẻ ngoài này, thì Neph có ít nhất ba dạng – dạng có cánh, dạng tinh linh ánh sáng rực rỡ mà cơ thể như chứa đựng cả biển lửa dữ dội, và một đống lửa giải phóng mà có vẻ có thể biến thành bất cứ dạng nào, hoặc không dạng nào cả.

Ít nhất thì đó là những gì Sunny đoán ra sau khi nhìn thấy sự xuất hiện ấn tượng của Neph.

Đương nhiên là Biến Thân này không thể nào chỉ có vậy. Sunny nghi ngờ rằng một Phân Loại Thần Thánh sẽ bị giới hạn vào việc cường hóa sức mạnh và ban cho cô khả năng bay.

Cậu nhìn chằm chằm thêm vài giây nữa, rồi thở dài.

‘Ừ thì, mình có thể hỏi cô ấy sau.’

Giờ thì...

Sunny phải làm một việc rất không dễ chịu.

Cụ thể là giải thích hành động của bản thân.

Người ta nên nói gì sau khi bỏ lại đồng đội, khiến họ phải một mình đối mặt với thử thách cuối cùng của một Ác Mộng đáng sợ?

Xin lỗi, tôi phải đi ra ngoài để phá vỡ định mệnh một chút.

Cậu nhăn nhó, không hề trông chờ cuộc đối thoại này chút nào cả.

Lắc đầu, Sunny đứng lên và dùng một giây đánh giá vẻ ngoài của mình thông qua đám bóng.

Cậu sẽ nói dối nếu nói rằng không dè chừng về vẻ ngoài của bản thân vào lúc này. Trở thành Vượt Giới Hạn đã cải thiện cơ thể cậu một lần nữa. Nên...cậu chắc chắn là bản thân bây giờ khá là hấp dẫn. Mặc dù có vẻ hơi trẻ con, cậu muốn Nephis nhìn cậu trong hoàn cảnh tốt nhất cho lần đầu tiên họ gặp nhau sau khi thoát khỏi Mộ Ariel.

Tiếc là, điều đó không quan trọng.

Cho dù Vượt Giới Hạn có khiến cậu xinh đẹp cỡ nào đi nữa, thì không cách nào nói rõ bây giờ cậu trông như thế nào. Bởi vì Sunny hoàn toàn bám đầy bụi bặm và bồ hóng. Gương mặt cậu gần như giấu sau một lớp dơ bẩn.

‘A...Nguyền rủa...’

Cậu vội vã chùi mặt, nhưng mà chỉ có thể khiến bụi bẩn nhòe thêm nữa.

‘Chết tiệt thật chứ.’

Nhưng đã quá trễ, bởi vì chuyển động đó đã hấp dẫn sự chú ý của Neph.

Cô quay đầu và nhìn cậu, mắt cô tỏa ra ánh sáng trắng ngời.

Sunny lo lắng mỉm cười, rồi chần chừ và bước một bước về phía cô.

Cậu có nhiều hơn một nguyên nhân để thấy lo lắng.

Đúng, có những sự tinh tế phức tạp trong mối quan hệ giữa cậu và Nephis và những hậu quả của lựa chọn mà cậu đã làm ra.

Nhưng mà cũng có nguyên nhân tại sao cậu đã làm ra lựa chọn đó.

Mối liên kết của cậu với Ma Pháp Ác Mộng đã không còn, Thuộc Tính [Định Mệnh] cũng không còn.

Vậy còn Liên Kết Bóng Tối?

Trong lúc Sunny bước đi, cân nhắc nên nói gì, Nephis nói bằng giọng bình tĩnh, từ tốn:

“Ngừng lại.”

Cậu tiến thêm vài bước và đứng im, choáng váng.

Đầu tiên, là vì cô đã phá vỡ lời hứa lần nữa và vừa ra lệnh cho cậu.

Và thứ hai, là vì cậu không còn cảm giác bị bắt buộc phải tuân theo mệnh lệnh đó.

‘Nó...nó...’

Nó mất rồi.

Mối liên kết giữa cậu và Nephis đã không còn nữa.

Mặc dù Sunny đã ngừng lại, đó là do chính cậu làm vậy. Khi cô nói cậu làm vậy, không có gì ngăn cậu ngừng bước. Không có gì ghi đè lên ý chí của chính cậu, không có gì đã xâm phạm vào tự do và quyền quyết định của cậu.

Mặc dù cậu đã nhận một mệnh lệnh trực tiếp, nhưng không có phản ứng gì cả.

Sunny hít một hơi run rẩy.

‘Nó...hiệu quả rồi. Nó hiệu quả rồi!’

Một nụ cười không tự chủ hiện lên mặt cậu.

‘Mình tự do rồi!’

Sunny đã hơi sợ đối mặt với Nephis sau khi bỏ rơi cô ở Bờ Vực...nhưng mà cậu còn sợ hơn nhiều là quyết định rời đi của cậu là không được gì cả. Đó thật sự, thật sự sẽ là một viên thuốc đắng khó nuốt.

Nhưng may mắn là, đã không phải vô ích.

Mọi thứ đã đúng như hứa hẹn.

[Định Mệnh] đã không còn. Xiềng xích của Liên Kết Bóng Tối quấn quanh cổ cậu cũng không còn.

Ước muốn của cậu đã thành hiện thực.

Nụ cười của cậu rộng hơn, không chịu biến mất...đó có hơi ngượng nghịu, khi nghĩ đến cuộc đối thoại mà họ sắp sửa có.

Sunny mở miệng, muốn nói gì đó...

Nhưng Nephis đã tới trước.

Nhìn cậu lạnh lùng, cô hơi cau mày và hỏi:

“Cậu là ai?”

Không có gì trong giọng nói đó cho thấy cô nhận ra cậu.

“...Tự nói ra thân phận của cậu.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com