Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1589: Tháo Bỏ Ràng Buộc



Chương 1589: Tháo Bỏ Ràng Buộc

“...Nói ra thân phận của cậu.”

Nụ cười của Sunny đông cứng. Cơ thể cậu cũng đông cứng.

Trong một chốc, cậu hoàn toàn bối rối, tưởng rằng bản thân vừa nghe lầm lời Nephis mới nói. Nhưng mà không có nghi ngờ gì cả – giọng nói của cô là rõ ràng.

‘Nói ra thân phận? Cô ta làm gì vậy, tính làm ngơ mình hả?’

Cậu có thể hiểu nếu cô giận cậu vì việc đã xảy ra ở Bờ Vực lạnh lẽo. Thậm chí là phẫn uất. Nhưng dù vậy, không phải là hơi quá trẻ con, giả vờ như không biết cậu?

Sunny cố bình tĩnh lại, nhưng cùng lúc, cậu biết mình đang cố tự lừa bản thân. Nephis không phải loại người hờn dỗi bằng cách đối xử với cậu như người xa lạ...cô chỉ thật tình không nhận ra cậu.

‘L-làm sao có thể?’

Ừ thì...công bằng mà nói...cậu đúng là đang người ngợm đầy bụi bặm. Dễ để nhầm lẫn cậu thành một người khác. Có phải không? Có lẽ là vậy đối với người nào khác, nhưng mà không phải Nephis. Cô biết cậu quá rõ để làm vậy, còn chưa kể đến cậu đang mặc một bộ giáp khá là độc nhất. Không thể nào nhầm lẫn Áo Choàng Mã Não với thứ gì khác được.

Sunny chần chừ, không biết nên nói gì.

Nhưng mà cậu phải nói, bởi vì áp lực từ Khiếm Khuyết đang tăng lên, buộc cậu phải trả lời câu hỏi.

“Là tôi...Sunny.”

Giọng nói của cậu nghe lạc lõng đến kì lạ.

Lông mày của Nephis nhíu lại hơi chặt hơn nữa.

“Thuộc về?”

Sợ hãi và cảm thấy lông tóc dựng đứng, Sunny cứng ngắc trả lời:

“...Chắc là Quân Đội Sơ Tán. Chỉ Huy Quân Đội, đặc sứ.”

Chuyện gì đang xảy ra?

Tình hình như thế nào đây?

Trong lúc Sunny đứng chênh vênh trên vực thẳm sụp đổ, cố gắng giữ những cảm xúc không hiện lên mặt, Nephis gật đầu. Có vẻ như cô đã dễ dàng chấp nhận giải thích đó của cậu.

Cô nhìn quanh, rồi mở miệng định nói gì đó...có lẽ là để hỏi chuyện gì đang xảy ra, hôm nay là ngày nào, và tình hình ở Góc Nam là gì. Nhưng rồi biểu hiện của cô thay đổi, và cô hơi quay đầu, như thể lắng nghe một âm thanh từ nơi xa xôi nào đó.

“Cassie!”

Một giây sau đó, Nephis lao đi và đâm tay cô vào trong dốc của hố va chạm. Đôi cánh trắng xinh đẹp của cô tỏa ra, và với một tiếng thở mạnh, cô kéo một tấm hợp kim to đùng ra khỏi mặt đất. Bản thân tấm kim loại kia chắc là phải nặng vài tấn, và với thêm cân nặng của toàn bộ đất đá và mảnh vụn trên nó nữa, thì cần một sức mạnh khủng bố để nhấc nó lên.

Nhưng đó chính là thứ sức mạnh mà Nephis sở hữu.

Gắng gượng cơ thể thon thả, cô nghiến răng và ném tấm kim loại xé rách kia sang một bên. Nó rơi xuống cách họ họ chục mét, khiến cả hố va chậm rung chuyển và một đám mây bụi bay lên.

Rồi, Nephis nhảy xuống đống đổ nát bên dưới. Để lại một mình Sunny, trong vài giây.

Cậu khó khăn hô hấp, ngột ngạt.

‘Định mệnh... Chim Ăn Cướp đã đánh cắp định mệnh của mình...’

Nhưng mà như vậy có nghĩa là gì chứ, bị đánh cắp định mệnh?

Nói đơn giản, đó có nghĩa là thứ ghê tởm kia đã lấy đo vô số những sợi chỉ định mệnh trói buộc Sunny, và xé rách chúng khỏi cậu. Để lại một Sunny hoàn toàn thoát khỏi xiềng xích của chúng.

Nhưng mà...những xiềng xích đó...

Cũng là thứ đã khiến Sunny trở thành người hiện tại, và thứ liên kết cậu với mọi sinh vật khác, cũng như với bản thân thế giới.

Cậu đột nhiên nhớ đến một ý nghĩ mà đã từng ghé thăm cậu, sâu trong một cơn Ác Mộng...

Trong lúc người ta trải qua cuộc đời, họ thu thập những sợi chỉ và những ràng buộc mà liên kết họ với những kẻ khác. Định mệnh của mọi người là quấn quýt vào nhau, và mọi người bị trói xuống và ràng buộc bởi vô số liên kết đó, vài thứ là thoáng qua, vài thứ là sâu sắc và quý giá. Sunny cũng ràng buộc với thế giới theo cách đó.

...Hay nói đúng hơn, cậu đã từng là vậy.

Bằng cách tuyên bố rằng cậu muốn phá vỡ định mệnh...rằng cậu muốn tự do khỏi xiềng xích của nó...

Chẳng phải cậu cũng đã tuyên bố khát vọng muốn bản thân thoát khỏi cả những ràng buộc kia?

Miệng cậu đột nhiên cực kì khô khốc.

Lùi lại một bước, Sunny lung lay và suýt ngã xuống.

Gương mặt cậu tái như ma.

‘Cẩn thận...với thứ ngươi ước.’

Một tiếng bật cười không tin tưởng thoát khỏi môi cậu.

Cậu đáng lẽ nên biết là phải trả một cái giá nào đó...không, cậu đã biết. Đương nhiên cậu biết. Nhưng mà cậu đã bất chấp mà cứng đầu tiến về phía trước.

Để lấy được tự do.

Ừ thì, bây giờ, cậu có được nó rồi. Cậu đã giải phóng bản thân. Không chỉ từ định mệnh, mà từ...mọi thứ.

Khi Chim Ăn Cướp lấy đi những sợi chỉ định mệnh quấn quanh cậu, nó cũng xé đi sự tồn tại của cậu ra khỏi ảnh dệt định mệnh. Và vậy nên, sự tồn tại của cậu đã bị xóa bỏ khỏi thớ vải của thế giới.

Thuộc Tính [Định Mệnh] của cậu đã biến mất. Liên kết của cậu với Ma Pháp Ác Mộng đã biến mất.

Và quan trọng hơn nhiều...cậu cũng đã đánh mất Tên Thật của mình. Bởi vì Tên Thật là vốn đi liền với định mệnh của một người.

Đó là tại sao Nephis không còn có thể điều khiển cậu nữa. Mọi thứ về Phân Loại của cậu vẫn còn, bao gồm Kĩ Năng Thiên Phú, Liên Kết Bóng Tối.

[Tìm một vị chủ nhân xứng đáng và cho họ biết Tên Thật của bạn. Một khi họ đọc nó ra, thì bạn sẽ được ràng buộc với ý chí của họ, không thể làm trái mệnh lệnh họ đưa ra. Một cái bóng, đặc biệt là thần thánh, đi lại một mình không có chủ nhân rất khiếm nhã.]

Liên Kết Bóng Tối đã không biến mất. Chỉ là Sunny không còn một cái Tên Thật nữa, và vì thế, điều kiện của nó không thể được thỏa mãn.

Mối liên kết giữa cậu và Nephis đã bị phá vỡ, và không ai khác sẽ có thể biến cậu thành nô lệ bao giờ nữa.

Bởi vì một tồn tại vô mệnh không thể nhận được một Tên Thật.

Sunny hoàn toàn, tuyệt đối tự do.

Nhưng mà cái giá là gì?

Những kí ức về sự tồn tại của cậu đã bị xóa bỏ khỏi thế giới này.

‘Cẩn...cẩn thân...thứ ngươi ước...thứ ngươi ước...’

Sunny ngã xuống mặt đất và ngước lên, nhìn bầu trời xám chìm trong dòng lũ kiếm rào rạc.

Sau một lúc, một nụ cười tồi tệ khiến gương mặt cậu nứt ra như một khe núi lởm chởm vậy.

Hít một hơi ngắn ngủi, cậu cười đắng chát và thì thầm:

“...Mình tự do rồi.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com