Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1597: Bi Kịch Của Không Hoàn Mĩ



Chương 1597: Bi Kịch Của Không Hoàn Mĩ

Bánh tổ ong và bánh kếp.

Hai thứ này gần như là y hệt, nhưng mà cũng hoàn toàn khác, như là hai mặt của một đồng xu vậy. Cũng như những vị thần lẫn những Sinh Vật Hỗn Độn đều sinh ra từ Hư Vô trường tồ, cả bánh kếp và bánh tổ ong đều là từ cùng thứ nguyên liệu. Nhưng mà, thành quả cuối cùng thì là không giống.

Có lẽ, có một bài học triết lý sâu sắc gì đó mà có thể học được từ cách hai thứ làm cùng những thứ nguyên liệu mà sau khi hoàn thành lại khác nhau xa đến vậy, nhưng Sunny không đặc biệt quan tâm cho lắm.

Tuy nhiên, cậu có quan tâm đến bánh tổ ong và bánh kếp.

Không khó để làm cả hai thứ này, nhưng mà có độ sâu bất tận trong sự đơn giản lừa dối của những món ăn sáng thiết yếu này. Làm bánh kếp vừa là một nghệ thuật vừa là một dạng khoa học. Bánh tổ ong thì thậm chí khó nắm bắt hơn nữa.

Kể cả với đầu óc Vượt Giới Hạn và sự phối hợp tay mắt hoàn hảo của Sunny, thì vẫn mất cậu một lúc lâu để làm chủ nghệ thuật khó khăn này. Dù vậy, mục tiêu chung cực của cậu – một bánh kếp hoàn hảo và một bánh tổ ong hoàn hảo – thì vẫn còn ngoài tầm với.

Và đã ấn định là sẽ mãi mãi ngoài tầm với, bởi vì không hoàn mĩ là một trong những quy luật tuyệt đối của tồn tại.

Nó...bi kịch.

‘Hoàn hảo có lẽ không tồn tại, nhưng mà mình gần vô cùng rồi...’

Mỗi đầu bếp có cách tiếp cận của riêng họ, nhưng mà theo ý kiến của Sunny, thì bí mật cho một bánh tổ ong gần hoàn hảo là để bột nghỉ ngơi trong hộp đá chính xác một đêm. Đó là tại sao cậu đã chuẩn bị nó trước từ hôm qua.

Nhưng mà với bánh kếp thì, cậu thích lựa chọn dùng bột mới trộn. Không muốn để khách đợi, cậu biến cái bóng của mình thành một thế thân và bắt đầu chuẩn bị cả hai cùng lúc.

Trong lúc thế thân của cậu bận rộn với bánh tổ ong, Sunny dùng cơ thể gốc để làm bánh kếp.

Quá trình đó vừa đơn giản vừa tinh vi phức tạp.

Đầu tiên, cậu đập trứng và tách lòng trắng đỏ vào hai tô khác nhau. Rồi cậu cẩn thận trộn sữa và bơ vào lòng đỏ trong lúc không ngừng khuấy. Cùng lúc, Sunny hiện ra một cặp cánh tay bóng tối để trộn lòng trắng, dùng một chút sức mạnh và tốc độ Vượt Giới Hạn của mình để đẩy nhanh quá trình. Cuối cùng, cậu kết hợp muối nở (baking soda) với giấm và trộn thứ đó với bột, đường, và muối.

Bột nở (baking powder) cũng sẽ được, nhưng mà hiện tại nó hơi khan hiếm ở Bastion. Nên, muối nở và giấm sẽ thay thế...

Aiko liếc nhìn cậu – cả hai người cậu, với cả sáu cánh tay – lắc đầu, và quay trở lại làm việc.

Giờ là đến phần quan trọng nhất. Ngay khi lòng trắng được đánh đến chóp mềm, Sunny cẩn thận kết hợp phần bột đã trộn, phần lòng đỏ, và phần lòng trắng vừa được đánh bông.

Đây là nơi mà đa số những trận chiến tranh giữa những người đam mê bánh kếp được chiến đấu. Vài người thề thốt với bột trộn phải lợm cợm không đều, vài người thì xem bất cứ thứ gì không hoàn toàn trơn tru là tà đạo. Giữa hai phe cực đoan cũng có vô số phe phái khác.

Bản thân Sunny là phe vừa phải, cậu trung thành với một sự cân bằng chính xác giữa trơn tru và lợm cợm, thứ cân bằng mà cậu đã phát hiện sau vô số lần thử. Dù sao thì, hầu như thứ gì có điều độ cũng là tốt nhất.

Khi bộ sẵn sàng, cậu đặt một cái chảo lên lửa và chờ nó nóng lên, cùng lúc cũng cho bột chút thời gian để nghỉ. Rồi, cậu dùng một cái muỗng to để rót một phần bột vào chảo, thỏa mãn quan sát trong lúc nó hình thành một hình tròn ngăn nắp.

Phần còn lại là vấn đề về kĩ năng. Sunny chờ đền khi những bong bóng vỡ ra trên bề mặt của bánh kết, rồi lật nó với một động tác trơn tru, chuẩn xác. Nhiều năm rèn luyện kiếm thuật giúp cậu thực hiện động tác lật kia theo cách hiệu quả và hoành tráng nhất.

‘Một phần bánh kếp vượt giới hạn lên ngay đây...’

Nhanh chóng, cả bánh kếp lẫn bánh tổ ong đều đã xong. Bước cuối cùng, Sunny đặt một viên kem vani lên mỗi phần bánh tổ ong, thêm vài quả dâu mới cắt lên trên nữa.

Còn về bánh kếp...

Sunny hít một hơi sâu.

Những văn bản cổ xưa đã nhắc đến bánh kếp thường được ăn cùng với thứ gì đó gọi là si rô cây lá phong. Nhưng mà, thứ đó không còn tồn tại trên thế giới nữa, và truyền thống cổ đại đó không thể được duy trì. Có vài thứ có thể dùng thay thế, chắc rồi – đặc biệt là ở Bastion này, nơi mà nổi tiếng với những khu rừng của nó.

Nhưng mà thứ phổ biến nhất thì là...cậu nhăn nhó.

Lắc đầu, cậu để bơ lên xấp bánh kếp, rồi lấy ra một cái bình thủy tinh từ bên trong tủ bếp với một tay run rẩy. Cuối cùng, cậu rót chút...c-chút...chút mật ong lên trên.

‘Ghê tởm. Thần thánh à! Không thể nào hiểu được đám người này...’

Che giấu sự khó chịu đằng sau biểu hiện lịch sự, cậu nhặt lên cả ba đĩa, hủy đi thế thân, rồi đi đưa bữa sáng cho khách.

“Aiko, làm hai ly cà phê...”

Beth, kim, và Luster trở nên sôi nổi hơn khi nhìn thấy những xấp bánh kếp và bánh tổ ong mà cậu đã làm ra. Sunny lùi lại một bước và âm thầm quan sát họ ăn miếng đầu tiên. Cậu phải chủ động nỗ lực che giấu sự tự hào của mình.

Mắt Kim hơi mở rộng ra.

“Những...những cái bánh tổ ong này không hề có điểm yếu...”

Cậu khó phát hiện nhếch mép lên.

‘Đương nhiên là không rồi. Những bánh tổ ông đó là do một vị Thánh làm ra đó!’

Nhanh chóng, Aiko đi ra từ nhà bếp với hai ly cà phê. Cô đặt chúng trước Luster và Kim và rời khỏi.

Vào lúc đó, Sunny để ý thấy chai whiskey mà cậu đã mang ra ban nãy vẫn chưa bị chạm đến. Trong lúc cậu suy nghĩ tại sao ba người sống sót Trung Nam Cực đã gọi rượu mạnh vào sáng sớm như này, Beth quay sang và vẫy tay với cậu.

“Ồ...thật ra, có thể cho chúng tôi thêm hai cái ly nữa không? Chúng tôi đang chờ người.”

Sunny đứng yên một chút, rồi gật đầu và quay sang đi về phía bếp. Khi làm vậy, cậu thấy Aiko vẫn còn đang đứng nhàn rỗi gần cửa vào, vì nguyên nhân gì đó.

“Cô làm gì vậy?”

Cô gái nhỏ nhắn giật mình, rồi liếc nhìn cậu và lo lắng chạm tóc mình.

“C-cái gì? Đâu có làm gì đâu...”

Ngay lúc đó, Chuông Bạc vang lên lần nữa, và một vị khác mới bước vào từ ngoài đường, mang theo hắn mùi lá xanh tươi.

Đó là một người đàn ông lịch thiệp mặc một bộ giáp ma thuật. Nụ cười từ tốn, nhưng dễ chịu của hắn sở hữu một tia ấm áp, khiến gương mặt vốn điển trai của hắn thậm chí càng hấp dẫn hơn nữa.

Theo sau người nam là một Tiếng Vang mà trông như một con chó săn quái vật, lông nó đen như đêm.

Aiko đột nhiên đứng thẳng người và mỉm cười sáng lạn chào đón vị khách mới đến.

“Bậc Thầy Quentin! Chào mừng. Ờ...thời tiết sáng nay rất đẹp ha?”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com