Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1599:



Chương 1599: Giao Hàng

Bốn người sống sót từ Trung Nam Cực dùng xong bữa. Là một người chủ tiệm tốt, Sunny tiễn họ rời khỏi, rồi ở lại nơi mái hiên thêm vài giây, nhìn họ bước đi xa.

Nhưng mà, cậu không có thời gian để lãng phí.

Đến lúc này, đã có vài người khách đang chờ được phục vụ, nên cậu cử Aiko ra ngoài còn bản thân thì ở trong nhà bếp. Hóa ra cơ thể thứ hai, Sunny tập trung chuẩn bị thức ăn.

Buổi sáng là thời gian bận rộn trong Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc, nhưng mà hai người họ đang xử lý ổn thỏa. Sunny có hai cơ thể và có thể biến ra bao nhiêu tay cũng được, còn Aiko thì là nữ phục vụ hoàn hảo, đơn giản khiến những đĩa thức ăn bay tới bàn với khả năng ngoại cảm của cô.

Sau một hai giờ, đám đông ăn sáng dần ít đi và rời khỏi, để bên trong Mimic Thật Tuyệt một lần nữa trống rỗng. Sunny rửa tay và tựa vào Ghế Bóng Tối trong lúc Aiko đếm tiền mà họ vừa kiếm được.

Với dân số của Lĩnh Vực Kiếm tăng lên, không còn tiện nghi để chỉ dùng mảnh hồn làm tiền tệ nữa. Còn tín dụng thì hoàn toàn là điện tử...nên, những Đại Gia Tộc gần đây đã bắt đầu in ra tiền của chính họ. Mỗi đồng xu chứa đựng một lượng tinh túy nhỏ, và giá trị của chúng được hỗ trợ bởi kho mảnh hồn mà mỗi gia tộc sở hữu.

Sunny không thật sự quan tâm đến những vấn đề của kinh tế, nhưng mà Aiko thì rành hơn ai cả, liên tục phiền cậu nói nên suy nghĩ về việc biến Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc thành một ngân hàng và kiếm tiền bằng cách cho những người kém khá giả trong Bastion mượn. Khả năng kiếm lời từ lợi thế người đi đầu khiến cô ta suýt chút nữa không kiềm được mà chảy nước miếng.

Nói như vậy nhưng mà cô gái nhỏ nhắn kia không quá nghiêm túc về những giấc mơ xa vời đó, vì cô hiểu là trở nên quá to cũng sẽ khiến họ rơi vào vòng tay thép của Valor.

Dù sao đi nữa...Sunny xoay một đồng xu bạc nặng giữa những ngón tay, quan sát nó với biểu hiện xa xăm. Một bên của đồng xu là có một con số, còn mặt còn lại thì được chạm nổi hình ảnh một thanh kiếm đân xuyên cái đe. Cậu có thể cảm nhận được một lượng tinh túy linh hồn nhỏ xíu bên trong đồng bạc đó, bảo đảm nó là thật.

Tinh túy này có thể trực tiếp hấp thụ, đó là tại sao nhiều người Thức Tỉnh mang theo vài xu với họ vào mọi lúc, chỉ để phòng hờ họ thấy bản thân trong cảnh eo hẹp.

‘...Những đồng xu mà Mimic của mình tạo ra là đáng giá hơn nhiều.’

Mặc dù phải thừa nhận, Mimic Thật Tuyệt có ít cơ hội để ăn ai đó trong Bastion, nên nó đã không tạo ra quá nhiều những đồng xu kia.

Và nhắc đến Mimic Thật Tuyệt thì...

Sunny hơi cựa quậy khi cảm giác Cơ Sở Thương Mại hơi run rẩy. Như thể cái Bóng biến hình đang run lên vì sợ hãi vậy.

“Ông chủ! Ông chủ! Họ đến rồi!”

Aiko vội vàng lao vào bếp và núp sau cửa, ngó ra từ đằng sau nó với biểu hiện lo lắng.

Sunny thở dài, rồi đứng dậy và đi về phía cửa.

‘Đến lúc rồi.’

Đi ra ngoài, cậu thầm chuẩn bị tinh thần.

Ngoài kia, ở sân vườn phía trước của Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc...một con sói con đang ngồi, nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt lung linh và háo hức vẫy đuôi.

Con sói nhỏ đúng là không thể chối cãi là dễ thương. Nhưng mà, vấn đề là, nó cũng to cỡ một con bò.

Sunny nhìn sân vườn, thứ mà đã bị bộ móng của con sói con xé rách và nhăn nhó.

“Tiểu Ling...chúng ta đã nói rồi. Dạng người, nhớ không hả?”

Con sói con mơ hồ nghiêng đầu, hai tai nó rơi qua lại. Rồi, cơ thể nó thoáng lung linh.

Sunny dời ánh mắt.

Trong khoảnh khắc kế tiếp, có âm thanh không khí thổi vù vù, và một giọng của người đàn ông vang lên từ dưới đường:

“Ling Ling! Triệu hồi quần áo của con!”

Một giọng nói non nớt trả lời một giây sau đó:

“Nhưưưưng màààà...ba à...”

“Ngay!”

Sunny chờ một chút, rồi cúi xuống.

Con sói con đã biến mất, và có một thằng nhóc bốn tuổi cũng đáng yêu không kém gì đang đứng trược mặt cậu, mặc một bộ tunic đơn giản. Từ dưới đường, một người đàn ông trẻ tuổi đang đẩy một xe đẩy khá to về phía Cơ Sở Thương Mại, những giọt mồ hôi trên trán hắn ta.

Hắn nở nụ cười thân thiện với Sunny.

“Bậc Thầy Sunless! Xin lỗi nếu chúng tôi hơi muộn.”

Sunny muốn trả lời, nhưng mà vào lúc đó, thằng bé mỉm cười sáng lạn và hét lên:

“Chú!”

Nói xong, nó nhào vào Sunny và ôm cậu.

Sunny kêu lên, hơi tái đi, và bị đẩy ra sau vài bước. Xương cậu rên rỉ.

“A...ây da...”

Hai người kì lạ này là từ Trang Trại Quái Thú – nơi mà Sunny mua đa số những nguyên liêu tươi của mình cho Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc. Họ đang giao hàng.

...Đương nhiên, họ cũng là chồng và con của Effie.

Nữ thợ săn thề là cô đã đặt tên con trai mình là “Ling” vì vinh danh thủ lĩnh tổ đội đầu tiên của cô, nhưng Sunny có nghi ngờ về giải thích đó (Dumpling là bánh bao). Dù sao đi nữa, Tiểu Ling là một tồn tại độc nhất. Thằng bé được sinh ra trong hư vô ở trái tim của Mộ Ariel, và vì vậy đã được xem là người thách thức khi Ác Mộng được chinh phục.

Nên, Tiểu Linh đã trở thành một người Vượt Giới Hạn ngay khi còn là một em bé. Bé Thánh này hiện tại là con cưng của nhân loại, nổi tiếng khắp cả hai thế giới.

Còn chàng trai điển trai kia là người Thức Tỉnh vô danh mà Sunny đã từng chào đón trở lại từ Ác Mộng Đầu Tiên. Tên này không hẳn là nổi tiếng, mà nhất định là tai tiếng. Nhiều người đối xử với hắn với sự pha trộn kì lạ giữa ghen tị, ngưỡng mộ...và đồng cảm e sợ.

Dù sao thì, làm chồng một vị Thánh và bố của một Thánh khác là không cho người yếu tim!

Đặc biệt là khi nghĩ đến người vợ kia không ai khác mà chính là Nuôi Dưỡng bởi Sói, và đã mất Tiểu Ling một lúc để bắt đầu học cách điều khiển sức mạnh Vượt Giới Hạn của mình.

Tùy thuộc vào cách nhìn, tên đó có thể được gọi là người may mắn hoặc xui xẻo nhất trên đời này.

‘Tên khốn tội nghiệp...’

Tiểu Ling đúng là đã giỏi hơn trong việc điều khiển sức mạnh của nó, nhưng mà điều đó không đồng nghĩa với việc thằng nhóc đã giỏi trong việc đó.

Đè nén một tiếng rên đau đớn, Sunny chật vật hít thở và cẩn thận vỗ đầu thằng nhóc dễ thương kia.

“Tiểu Ling...con ngoan...chú không thở được...”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com