Chuông Bạc vang lên lần nữa, và một vị khách mới bước vào. Sunny đang nhàn nhã tự hỏi họ sẽ gọi gì khi phát hiện người đó là ai. Một giây sau đó, mắt cậu lóe lên với sự hứng thú chuyên nghiệp.
Đó là một cô gái trẻ mặc một bộ giáp nhẹ và một tấm áo khoác trắng...một người Thức Tỉnh. Vẻ đẹp thanh lịch của cô và mái tóc hoàng kim đáng yêu, nhưng mà biểu hiện của cô thì lạnh lùng và từ tốn, tạo ra một ấn tượng mời gọi.
Nhưng Sunny không thật sự quan tâm đến diện mạo của cô. Người Thức Tỉnh lạnh lùng kia quan trọng là vì cô là một khách hàng của cậu, và đã đến để lấy một Ký Ức. Hơn thế nữa, cô là một Truyền Nhân. Có nghĩa là sẽ có tiền phí không ít và một sự tăng cường đáng kể cho danh tiếng của Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc.
Hơn nữa, cô là một người quen thoáng qua trong cuộc đời trước kia của Sunny. Mặc dù họ chỉ gặp vài lần, gương mặt của cô là một gương mặt quen thuộc.
Cậu mỉm cười và lịch sự cúi chào.
“Thức Tỉnh Giả Telle. Chào mừng.”
Cô gái trẻ nhìn cậu nghiêm túc và gật đầu.
“Bậc Thầy Sunless. Tôi sẽ sớm rời khỏi Bastion, nên tôi muốn kiểm tra tiến độ của ngài. Sẽ tiện lợi nếu ngài có thể tìm được một Ký Ức thích hợp trước khi tôi rời khỏi.”
Cậu không nhịn được mà cười rộng hơn một chút.
“Đúng là tốt khi cô đã quyết định đến thăm Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc, tiểu thư à. Thật ra thì, tôi vừa mới tìm đến một thứ mà có lẽ sẽ thú vị đối với cô.”
Sunny không giữ bí mật việc cậu có thể chế tạo Ký Ức, nhưng mà cậu che giấu khả năng của mình là ở mức độ nào. Nên, với đơn hàng có yêu cầu cao hơn, cậu giả vờ chỉ làm một người buôn bán. Rất ít người biết được khả năng thật sự của cậu.
Với đa số mọi người, có vẻ như cậu chỉ có một hệ thống quen biết mà cho phép cậu tìm đến và mua những Ký Ức phù hợp nhanh chóng.
Sunny ra hiệu cho Aiko xuống trông chừng tiệm và mời Thức Tỉnh Giả Telle theo cậu xuống lầu. Qua một cánh cửa gỗ hoa mĩ, họ đi xuống cầu thang và tiến vào tầng hầm rộng rãi của Mimic Thật Tuyệt.
Ở đó, có một căn phòng lớn được thắp sáng bởi ánh sáng mềm mại từ những lồng đèn ma thuật. Những món nội thất là xa hoa, nhưng ưa nhìn, tỏa ra cảm giác thanh lịch và quý phái. Đủ loại Ký Ức được đặt trong những tủ kính trên tường, sắt thép sắc bén lấp lóe trên một nền nhung tối. Không có âm thanh gì từ tầng trên có thể đến được nơi im lặng này, tạo ra một bầu không khí nghiêm trang.
...Nói ngắn gọn thì, Sunny không hề có liên quan gì đến thiết kế nội thất của Cửa Tiệm Ký Ức. Đều là công lao của Aiko.
Cô gái nhỏ nhắn kia sở hữu nhiều kiến thức về việc bán Ký Ức hơn hẳn cậu, cả vì cô ấy đã rất thân với Stev, chủ của kho Ký Ức của Lâu Đài Tươi Sáng, và vì cô cũng là người đã quản lý việc vận hành của Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc của Sunny trong quá khứ. Hơn nữa, cô nói chung là khá có tài kinh doanh.
Aiko đã giải thích rất tốt những lý lẽ của cô để khiến Sunny chấp nhận bỏ tiền đầu tư những món đồ đắt tiền trong nơi này.
Bây giờ có nhiều hơn hẳn số người Thức Tỉnh, nhưng mà Ký Ức tốt thì vẫn khá đắt tiền. Vì thế, một cửa hàng Ký Ức phải nghĩ đến lượng khách hàng sang trọng để có thể có vẻ danh giá. Càng trông quý phái, thì những khách hàng giàu có càng sẽ muốn bỏ tiền ở nơi này.
Mặc dù Aiko đã phàn nàn là Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc đã chỉ bán một món Ký Ức trong hai tháng qua, đó thật ra không hẳn là kết quả xấu. Thật ra thì, Sunny chỉ cần lâu lâu bán một Ký Ức để duy trì việc kinh doanh...bán một cái mỗi tháng thì sẽ dư để có lợi nhuận lớn.
Ngay bây giờ, vấn đề chính mà cậu đối mặt không phải là dệt những món Ký Ức, mà là thật sự tạo ra chúng. Vì Sunny không muốn tiết lộ những bí mật của mình, cậu miễn cưỡng với việc cộng tác với những chuyên gia bên ngoài. Vì vậy, cậu tự mình làm mọi thứ, đóng vai thợ rèn, thợ kim hoàn, thợ làm da, thợ may, thợ mộc, và vân vân.
Cậu giỏi đến đáng ngạc nhiên về những thứ đó...ừ thì, thật ra thì cũng không ngạc nhiên lắm.
Sunny đã học căn bản về thủ công từ lâu rồi. Mỗi người Thức Tỉnh đều biết cách sống sót trong hoang dã, việc mà bao gồm bảo dưỡng trang thiết bị của mình, xây dựng nơi trú ẩn, may vết thương, và đủ thứ khác. Thêm vào đó, cậu đã làm sâu hơn kiến thức của mình về đủ loại thủ công trong lúc học cách dệt Ký Ức.
Kiến thức mà sau đó đã được đặt vào kiểm tra khi cậu mất đi Ma Pháp Ác Mộng và phải sống sót trong những vùng hẻo lánh bên trong thế giới Mộng Ảo một mình trong ba năm.
Nhưng mà quan trọng nhất thì...Sunny là một thợ dệt. Khả năng tạo ra những dệt từ chỉ tinh túy khiến mọi dạng tay nghề thủ công khác có vẻ dễ tiếp cận hơn. Cậu cũng có một bàn tay vàng vì đã nuốt đốt ngón tay của Weaver.
Cuối cùng, cậu là một người Vượt Giới Hạn. Sự khéo léo, phối hợp, và chuẩn xác của cậu là không đối thủ, những giác quan của cậu cũng siêu việt người thường, và đầu óc cậu thì vượt xa đa số.
Nói tóm lại, Sunny đã bỏ ra rất nhiều nỗ lực để trở thành một bậc thầy trong nghề, và tự tin là cậu sẽ không thua những bậc thầy chế tạo nổi tiếng của Gia Tộc Valor khi nói về chất lượng tay nghề.
Mặc dù...cậu hơi ghen tị với tất cả những dụng cụ và tài nguyên mà họ có.
Thức Tỉnh Giả Telle không thể nhìn thấy, nhưng mà có không chỉ một căn phòng trong tầng hầm của Mimic Thật Tuyệt. Sunny cũng có một xưởng làm việc to đùng bên dưới tiệm, chứa đựng mọi thứ cậu dùng để chế tạo, từ một lò rèn và lò nung đến một bánh xe làm gốm và máy may. Cũng có một phòng kho thật lớn để chứa đựng đủ loại nguyên vật liệu, chủ yếu là từ xác của những Sinh Vật Ác Mộng.
Đã không dễ để sắp xếp một xưởng làm việc đàng hoàng trong tầng hầm của Mimic Thật Tuyệt, chứ đừng nói đến một cửa tiệm xa hoa. Bên trong cái Bóng dù sao cũng là một chiều không gian riêng biệt, và mặc dù Sunny đã có thể thay đổi dệt của Hòm Hám Của nguyên bản để khiến nó có khả năng chứa đựng vật sống, nó vẫn không phải môi trường phù hợp để sống sót.
Trên mặt đất, vấn đề có thể dễ dàng giải quyết bằng cách để Mimic Thật Tuyệt biến ra những cửa sổ, để không khí và ánh sáng tràn vào. Nhưng dưới lòng đất thì, mọi thứ hơi phức tạp.
Đến cuối cùng, Sunny đã phải tạo ra những lồng đèn ma thuật để thắp sáng và những tấm nhiệt để giữ ấm. Còn không khí thì được cung cấp bởi những bản sao kém hơn của Ngọc Trai Tinh Hoa, được cậu đặt ở những nơi đã qua tính toán. Bản thân Mimic Thật Tuyệt cung cấp đủ tinh túy để những món đồ vật ma thuật kia hoạt động.
Sắp xếp đó có hiệu ứng phụ là biến bên trong Mimic Thật Tuyệt thành một môi trường biệt lập mà có thể duy trì sự sống cho con người...hay thật sự là bất cứ sự sống gì...kể cả nếu cái Bóng bị chôn sâu dưới đất hay rơi vào một đại dương không đáy. Thậm chí nhấn chìm trong một núi lửa sẽ không thành vấn đề.
Nhưng mà đó là không liên quan. Sunny không có ý định chìm trong núi lửa trong thời gian gần, hay tốt hơn nữa, không bao giờ có ý định làm vậy.
Đi đến một bàn trưng bày làm bằng gỗ màu nâu đỏ, Sunny mang găng tay lụa đen và lấy một cái hộp được sơn bóng tao nhã, cẩn thận đặt nó xuống.
Rồi, cậu mở nắp và mỉm cười lịch sự với Thức Tỉnh Giả Telle.
“Xin hãy nhìn đi.”
Bên trong hộp là một Ký Ức mà cậu vừa mới hoàn thành việc chế tạo.