Chương 508: Trận Chiến Của Những Cái Bóng
Kurt di chuyển với tốc độ khủng khiếp, vượt qua khoảng cách giữa trung tâm sàn đấu và hàng ghế đầu tiên, nơi mà Sunny và Bậc Thầy Jet đang đứng, chỉ trong tích tắc.
Chỉ từ cách hắn di chuyển, dễ dàng đoán được hồn tâm của hắn đã được lấp đầy từ lâu. Hắn ta quả thật là một người Thức Tỉnh hùng mạnh.
...Dù vậy, vẫn không đủ thời gian để triệu hồi Ký Ức.
Tia sáng trắng mà đáng lẽ sẽ hình thành thanh đại đao chỉ vừa mới bắt đầu xuất hiện xung quanh tay Jet, nhưng còn hắn thì đã đến nơi. Một tay Kurt bắn ra phía trước, một con dao đúc từ thứ hợp kim kì lạ không sáng bóng xuất hiện trong tay như thể đến từ hư vô.
Nhưng mà không có ma thuật gì liên quan đến sự xuất hiện đột ngột này cả. Con dao chỉ là được ẩn giấu trong một bao chứa bí mật trên cẳng tay.
Đương nhiên là Bậc Thầy Jet nhanh hơn nhiều. Cô chặn lại đòn tấn công trước khi nó có thể đến gần cơ thể...nhưng mà vào khoảnh khắc cuối cùng, Kurt vặn cổ tay và thả cán dao, khiến nó bay ngang qua cô.
...Thẳng về phía Sunny.
Cậu chỉ vừa kịp phản ứng.
Cảnh Tượng Tàn Nhẫn vẫn còn đang trong quá trịnh được triệu hổi, nên Sunny dùng tay còn lại để cố gạt con dao đi. Nó giật lên trên, rồi ngưng lại.
'Không, sai rồi!'
Trễ môt tích tắc, Sunny nhận ra con dao không nhắm vào cơ thể cậu.
Mà là nhắm về phía cái bóng.
Và vì cậu lãng phí thời gian quý báu nhầm lẫn về mục tiêu của tên sát nhân, đã quá trễ để di chuyển cơ thể và khiến cái bóng ra khỏi nơi đó.
May mắn là, cái bóng của Sunny có thể tự mình di chuyển.
Nó đột nhiên không bắt chước cậu nữa và nhảy khỏi, để con dao tự chôn mình vào sàn nhà, khiến sàn gỗ tổng hợp cứng cáp rạn nứt.
Giật mình, Sunny chậm trễ nhảy lùi ra sau.
'Cái gì đây...'
Bất cứ người Thức Tỉnh nào khác có lẽ đã bị đòn tấn công xảo quyệt đó giết chết. Nhưng mà không may cho Kurt là hắn gặp phải một kẻ địch mà rất rành về những thứ liên quan đến bóng.
Cách đó vài bước, Bậc Thầy Jet đã biến cú đón đỡ thành một đòn tấn công. Nắm đấm có vẻ như là dịch chuyển về phía trước, xé qua không trung nhanh đến mức mà nó khiến một làn sóng va chạm nho nhỏ lăn ra khắp sàn đấu dưới lòng đất.
Nhưng mà Kurt đã nhanh chóng tách khỏi. Ngay khi hắn ném con dao, cơ thể tràn đấy tinh túy lao ngược ra sau, đập xuyên qua hàng ghế nhung và trong tích tắc xuất hiện cách đó vài mét. Ngay khi chân hắn chạm đất, hắn đã lại di chuyển, lao sang một bên.
Cùng lúc, lại có thêm ba con dao khác bay với tốc độ khủng khiếp về phía Bậc Thầy Jet và Sunny. Mục đích của chúng không phải để giết hay là khiến họ bị thương, mà chỉ để khiến họ chậm lại.
Một là dành cho Vượt Bậc Giả, một cho Sunny, và cái cuối cùng là cho cái bóng của cậu.
Sunny né con dao và cho cái bóng quấn quanh cơ thể, cảm thấy sức mạnh và tốc độ được tăng cường thêm nữa. Cậu lao về phía trước, và cuối cùng cảm thấy mặt gỗ mát lạnh của chuôi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn xuất hiện trong tay.
'Không...không quá tệ...'
Giọng nói của Jet xé rách những ý nghĩ đó trong đầu cậu:
"Cẩn thận! Hắn đang toan tính gì đó...''
Trước khi cô kịp nói xong, thì một nụ cười nham hiểm đã hiện lên mặt Kurt.
Trong giây kế tiếp, có gì đó to đùng xuyên qua sàn nhà và đánh vào cô...ít nhất thì nó cố làm vậy.
Kẻ Gặt Hồn dễ dàng né sang một bên đòn tấn công đó và nhảy lùi ra sau, rồi đột nhiên vặn nguwofi, khiến cái bóng của mình trở nên nhỏ hơn. Con dao thứ tư xuất hiện từ đâu không rõ và cắt xuyên sàn nhà nơi cái bóng vừa ở tích tắc trước đó.
Kurt tặc lưỡi.
"...Phiền phức."
Cùng lúc đó, Sunny đang nhìn chăm chú cái thứ bò ra từ bên dưới sàn nhà.
Nó trông như một đống giẻ rách, với hai cái tay dài mà bị thừa một cái khớp mọc ra từ thân, mỗi tay đều có ba móng vuốt cong đáng sợ. Thứ to đùng kia hơi giống hình dạng con người, với bờ vai rộng và một cái đầu nhỏ bị che phủ bởi một cái mũ trùm đầu tan nát.
Cậu cảm thấy tức giận vì sự ngu ngốc của bản thân.
'Tiếng Vang...nguyền rủa, đương nhiên hắn có Tiếng Vang!'
Nếu không thì tại sao thằng khốn này lại thường xuyên đến Lò Mổ và sàn đấu ngầm của nó?
Nhưng mà có gì đó không đúng...cho dù thứ kia là gì, nó vẫn không giống bất cứ quái thú ngủ say nào Sunny từng gặp. Nếu phải đoán, cậu dám cá con vật kia ít nhất có Cấp Bậc Ngã, và có ít nhất ba hồn tâm giấu trong cái thân xác giẻ rách của nó. Có lẽ nhiều hơn...
Chẳng phải sàn đấu này là dành cho những Tiếng Vang ngủ say?
Trong lúc một thanh kiếm cong trông tàn nhẫn xuất hiện trong tay Kurt, Sunny có câu trả lời.
Thêm ba Sinh Vật Ác Mộng nữa đột nhiên xuất hiện từ bóng tối. Ít nhất thì những con này không có vẻ là Ngã. Cậu không chắc nếu chúng là quái thú hay quái vật...chỉ biết là chúng trông khá hăm dọa. Một con được phủ một lớp vỏ chitin đen và có một cái đuôi dài ở cuối là một lưỡi dao lởm chởm, những giọt độc tố chảy ra từ nó và để lại những cái lỗ cháy âm ỉ trên sàn nhà; con còn lại thì là một sự trộn lẫn buồn nôn giữa một con người và một con rết, chân nhiều vô số và mảnh như kim xương; con cuối cùng thì trông tương tự một con rối với những con dao sắc bén được may vào cổ tay.
Bốn Tiếng Vang vây quanh Bậc Thầy Jet. Nếu như là ai khác, thì có lẽ Sunny đã lo lắng...nhưng mà Kẻ Gặt Hồn có vẻ không hề để tâm. Cô chỉ giơ lên thanh quan đao và mỉm cười u ám. Không khí ở nơi dưới lòng đất đột nhiên lạnh cóng.
Cô có lẽ có khả năng xử lý đám Tiếng Vang này không quá nhiều khó khăn, thậm chí nếu một trong số chúng là Ác Ma Ngã hay tệ hơn nữa.
Nhưng mà cô có thể làm vậy mà vẫn để ý đến cái bóng của mình? Đó không phải thứ mà người ta có thể biết làm một cách tự động...
Trong lúc đám Sinh Vật Ác Mộng tấn công, Kurt bao bọc bản thân với những cái bóng nhảy múa và lao về phía trước...còn Sunny thì đơn giản lùi lại một bước, và đột nhiên xuất hiện ngay đường của hắn.
Dù sao thì tên kia càng dùng nhiều bóng thì Sunny lại càng dễ đến gần hắn.
Cậu phát hiện một tia bất ngờ trong mắt tên sát nhân, và chém xuống Cảnh Tượng Tàn Nhẫn.
Món Ký Ức ảm đạm đang ở trong dạng kiếm ngắn, nên khoảng cách gần như không tồn tại giữa họ không phải là vấn đề.
Bằng cách nào đó, Kurt đã có thể né được lưỡi kiếm bạc và quét thanh kiếm cong của hắn ngang mặt Sunny. Mặc dù hắn nhanh phi thường, Sunny lại nhanh hơn nhiều. Cậu di chuyển Cảnh Tượng Tàn Nhẫn vầ chắn lại đòn tấn công kia mà không phải dùng quá nhiều sức lực.
'Dễ...'
Cùng lúc, những lời nói của Bậc Thầy Jet vang lên trong tâm trí cậu...
Một sai lầm là đủ.
Ừm...Sunny biết điều đó quá rõ. Thường thì, cậu là người đứa hưởng lợi từ sự thật chết người đó, và lợi dụng sai lầm của kẻ địch để hạ chúng.
Nhưng mà lần này tình huống bị đảo ngược.
Trong lúc có thứ gì đó vỡ tan với âm thanh điếc tai vầ một tiếng rống đầy đau đớn vang lên từ phía sau lưng họ, một tia thắng lợi hiện lên trong mắt Kurt. Cùng lúc, cái bóng của hắn đột nhiên di chuyển. Mặc dù thanh kiếm cong đã bị ngăn lại, phản chiếu màu đen của nó trong tay cái bóng vẫn tiếp tục nhanh gọn tiến về phía da thịt của Sunny.
Nhưng trước khi nó có thể chém cậu, thì lưỡi kiếm của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn đột nhiên cháy lên ánh sáng rực rwox, triệu hồi ánh mặt trời thuần khiết đến với sàn đấu dưới lòng đất.
Sunny đã kích hoạt pháp thuật [Ăn Ánh Sáng], thứ mà có thể hấp thụ và thả ra ánh sáng.
Vì nó sáng hơn nhiều những ánh đèn thắp sáng rạp hát, cái bóng của Kurt đột nhiên bị ném đi, xuất hiện đằng sau hắn và cách xa Sunny.
Một biểu hiện kinh ngạc khiến gương mặt gầy gò của tên sát nhân vặn vẹo, và hắn nhanh chóng nhảy lùi ra sau, tạo khoảng cách giữa bản thân với thanh kiếm rực rỡ, mà đã bay về phía tim hắn.
Chuôi kiếm của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn thì lại đột nhiên dài ra, biến thành thân của một ngọn giáo.
Trước khi Kurt có thể làm gì, lưỡi kiếm bạc đâm xuyên qua giáp của hắn và chôn sâu vào lồng ngực hắn.
Hắn mở miệng, mắt tràn đầy khó tin. Trước khi có lời nói gì thoát ra, thì mũi giáo đã biến thành chói lòa phẫn nộ, và đột nhiên, cơ thể tên sát nhân bị lửa trắng bao bọc.
Chỉ trong vài giây, hắn biến thành tro bụi.
Sunny thở dài.
[...Bạn đã giết một nhân loại Thức Tỉnh, Kurt.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh hơn.]
'Đáng tiếc...mình đã hi vọng có thể nhận được nhiều hơn chỉ một mảnh bóng từ một người cũng dùng bóng tối.
Nhưng mà Ma Pháp vẫn chưa nói hết lời.
[Bạn đã nhận được một Tiếng Vang.]