Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 574: Tế Đàn Đen



Chương 574: Tế Đàn Đen

Trước cánh cổng của đền thờ, một sảnh lớn chìm trong bóng tối. Không khí đầy mùi thối rửa, và ít nhất cả chục cơ thể bị hủy diệt nằm trên đá lạnh, nhìn chăm chú vào hư vô với ánh mắt trống rỗng.

Sunny đã từ lâu quen thuộc với những cảnh tượng như này, nên cậu không quá bận tâm. Nhưng mà thứ mà người ta có thể suy ra từ nó, thì lại khiến cậu thấy lạnh lẽo.

'Chết tiệt thật...'

Cậu tiến vào sảnh, cả Thánh lẫn Rắn đều yên lặng xuất hiện từ bóng tối. Cassie theo sau, nắm lấy chuôi Vũ Công Yên Ắng chặt đến mức ngón tay cô trắng đi.

Sunny đi về phía cái xác gần nhất, nín thở và quỳ cạnh nó, xem xét những vết thương. Rồi, với một biểu hiện nghiệt ngã, cậu di chuyển đến cái tiếp theo và làm tương tự.

Mất cậu một lúc để kiểm tra từng người Lạc bị giết, và cuối cùng, mắt cậu tràn đầy hắc ám.

Cô gái mù im lặng vài giây, rồi hỏi, giọng nói căng thẳng và run rẩy:

"...Họ chết như thế nào?"

Cậu ngập ngừng vài giây, rồi lắc đầu.

"Vết thương do kiếm gây ra."

Mỗi người lính gác đều đã chết bởi một đòn tấn công chuẩn xác, trí mạng. Nhưng mà, đa số họ bị cắt xé tồi tệ và đầy vết thương - không có thứ gì nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đều nhằm gây ra sự đau đớn tối đa.

Tên giết người, cho dù kẻ đó là ai, đã muốn nạn nhân của mình chịu đau khổ trước khi chết.

Ừ thì...Sunny khá chắc cậu biết tên giết người là ai.

Mordret. Người - hoặc thứ - mà cậu đã giải phóng.

Có vẻ như Hoàng Tử Không Gì Cả cũng có máu biến thái trong mình.

...Nhưng mà đó không phải vấn đề.

Từ mọi thứ mà Sunny đã biết được, cậu đã cho rằng Mordret có một loại Phân Loại mạnh mẽ và kì lạ mà cho phép hắn gây ra tổn thương đến tâm trí hoặc là linh hồn. Điều đó khiến hắn cực kì nguy hiểm.

Điều kiện tiên quyết cho Kĩ Năng kia có vẻ là nhìn vào mắt tù nhân của Đền Thờ Đêm...cũng tốt, vì cả Sunny lẫn Cassie đều có cách tự nhiên khắc chế - Sunny bằng cách nhắm mắt chiến đấu, Cassie đơn giản nhờ bị mù.

Nhưng mà, những người Lạc ở đây đã chết trong một trận chiến tầm gần hung tợn và đẫm máu. Có nghĩa là, thêm vào những thứ kia, Mordret còn là một chiến binh với kĩ năng phi thường...đủ điêu luyện và mạnh mẽ để không chỉ giết cả tá người Thức Tỉnh giàu kinh nghiệm với kiếm, mà còn có thể chơi đùa với nạn nhân trước khi kết liễu.

Làm sao Sunny có thể thắng một kẻ như vậy?

Cậu thở dài, rồi đi ngang qua đống xác và lại gần cửa.

Bậc Thầy Welthe đã nói với họ là Thành Thị đã bị phong ấn, và không ai ngoài Thánh Cormacs có thể mở nó ra. Nhưng mà...Sunny phải tự mình kiểm tra.

Cậu quấn cả ba cái bóng quanh thân thể và cố đẩy cổng, nhưng không được gì. Cánh cửa nặng nề không nhúc nhích ngay cả khi Thánh tham gia. Cũng không có chìa nào từ tên kia dùng được...thậm chí còn không có lỗ khóa để đút vào.

Sunny nhìn dưới bề mặt cánh cửa, hi vọng thấy được thứ dệt thô thiển mà cậu đã thấy trên cửa của Tháp Mun. Nhưng mà không có.

"Nguyền rủa."

Cậu đã nó một cái thật mạnh, rồi quay lại và đi về phía Cassie trong bực bội.

"...Chắc là chúng ta không thể thoát ra đến khi Thánh kia đến."

Sớm nhất là một tuần.

Liệu họ có thể sống sót lâu đến vậy?

Cô gái mù cau mày, rồi dè dặt hỏi:

"Vậy thì, đi đâu đây?"

Sunny suy nghĩ vài giây.

Vì đằng nào cũng đã bị kẹt ở nơi chết tiệt này...sao không cố hoàn thành cái việc mà họ đến đây để làm?

"...Đi xem thử Cổng Dịch Chuyển."

Có lẽ con dao ngà vẫn còn đó, ở đâu đó.

Để lại cảnh tượng thảm sát tàn nhẫn, hai người họ đi sâu hơn vào trong lòng đá của Đền Thờ Đêm.

Mất họ một lúc lâu để vượt qua vòng bên ngoài và tiến vào trung tâm đền thờ. Khoảng cách thì không đáng kể, nhưng mà kiến trúc kì lạ bên trong nhà thờ phức tạp và chóng mắt, như một cái mê cung rộng lớn, rối rắm làm từ đá đen. Họ cũng phải cẩn thận và di chuyển chậm để không bước vào một đợt mai phục.

Bóng tối, yên lặng, và trống rỗng ghê rợn của Thành Thị bỏ hoang này đang dẫn khiến thần kinh họ căng ra. Cả Sunny lẫn Cassie đều chưa hoàn toàn khôi phục, nên họ phải ngừng lại và nghỉ ngơi vài lần, uống nước và ăn một lượng nhỏ kem tổng hợp.

Họ cũng gặp những tàn tích ghê tởm của những cuộc tranh đấu mà đã diễn ra bên trong Đền Thờ Đêm trong lúc họ chậm rãi chết đi trong lồng giam - những cái xác thối rữa của Lạc, dấu vết đổ máu và phá hoại, cũng như những thứ mà quá kì lạ và độc ác để có thể giải thích với bất cứ lôgic bình thường nào.

Như thể họ đang đi trong một nơi làm việc của một gã đồ tể điên cuồng.

Mỗi phút trôi qua, Sunny lại càng thêm nghiêm trọng.

Lần đầu tiên kể từ khi thảm họa này bắt đầu, cậu thật sự bắt đầu tự hỏi về những vấn đề luân lý mà hành động của cậu đã dẫn đến. Kể cả nếu như cậu là một kẻ tòng phạm không hề mong muốn, Mordret đã chỉ có thể thoát ra nhờ cậu.

Sunny đã vô ý thả ra một thứ độc ác không thể nói nổi đến thế giới?

Cậu không chắc nên cảm thấy như thế nào. Một mặt thì cậu không thật sự quan tâm đến thế giới...nhưng ngược lại, Sunny không thích để lại đống lộn xộn mà không dọn nó. Đây là phép lịch sự cơ bản.

Hơi mâu thuẫn, cậu cử một cái bóng đi trước, đảm bảo mọi thứ an ổn, và cuối cùng dẫn Cassie vào trong đại sảnh của Đền Thờ Đêm.

Nơi này vừa tráng lệ vừa kì lạ. Nó rộng lớn và đầy hắc ám, khiến cậu nhớ lại nhà mình ở Thành Phố Hắc Ám...khác biệt duy nhất là nhà thờ tăm tối này được xây chổng ngược.

Cao phía trên họ, trần nhà bằng phẳng và kéo dài ra xa. Sàn nhà thì trái lại, cong xuống thành một cái tô to dùng, với những trụ đá nhô ra từ nó như cầu và đường. Sảnh hoàn toàn yên lặng và tăm tối, và cũng hoàn toàn trống rỗng.

Ở trung tâm, có một thềm đá rộng. Bị đá vụn che phủ, những tảng đá đen to đùng nằm thành đống ở nơi mà tế đàn đen từng đứng.

'Họ thật sự đã phá hủy nó...'

Sunny nhìn chăm chú tế đàn tan vỡ, vẫn không hoàn toàn tin được Cổng Dịch Chuyển thật sự bị phá hủy.

Thứ điên rồ gì vậy?

Họ ngưng ở đó vài giây, rồi đi về phía thềm đá. Ở đó, Sunny dùng chút thời gian lục lọi đống đá, hi vọng tìm đến con dao ngà.

Nhưng mà không thấy nó đâu cả. Cậu chỉ thấy đống đá tan nát, và những mảnh từ bức tượng Thần Bão.

Hoặc là con dao vốn chưa từng ở đây, hoặc là Mordret đã lấy nó trước.

'Nguyền rủa!'

Sunny quay đầu bức tượng, nhìn dưới nó, rồi đứng dậy, nhìn chăm chú vào ánh mắt trống rỗng của nữ thần đã chết với sự phẫn nộ hắc ám.

'Thằng khốn dối trá...hoàng tử dối trá, đó là tên của hắn!'

Trong lúc cậu sôi sục với cơn giận, Cassie đột nhiên tiến lên và đụng vào vai cậu.

Rồi, cô chỉ về phía bên kia của đại sảnh và thì thầm:

"Mình nghe tiếng bước chân. Có người...có người đang đến."

Sunny nhìn chăm chú vào bóng tối, tay cậu ngứa ngáy muốn triệu hồi vũ khí. Mắt cậu sáng lên vẻ nguy hiểm.

"...Cho chúng đến."