Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 604: Đấu Sĩ Bóng Tối



Chương 604: Đấu Sĩ Bóng Tối

Có hàng rào gỗ được xây trong sân đấu, chia nó ra thành nhiều phần nhỏ, mỗi cái khu vực được liên kết với cái tiếp theo bằng một cánh cửa sắt gỉ. Hiện tại, Sunny đang ở ngoài rìa của đấu trường, với bức tường đá của nó đằng sau lưng. Ba hàng rào vững chắc tạo thành ba cạnh còn lại của cái hộp giết chóc, những gai sắc bén đặt trên chúng để ngăn không cho những kẻ chiến đấu cố trốn thoát.

...Và không có nhầm lẫn gì cả, cậu quả thật đang ở trong một đấu trường. Một nhà hát chết chóc nơi những nô lệ chiến đấu với nhau nhằm giải trí cho đám đông, trừ khi họ muốn bị tàn sát bởi những đấu sĩ khác, hoặc là bởi chủ nhân của mình.

Mặc dù phải thừa nhận là đấu trường này khá kì lạ. Đầu tiên, những nô lệ chủ yếu là thú hoang và quái vật đủ loại, chứ không phải nhân loại bị bắt. Đám đông cũng cư xử kì lạ. Sau trải nghiệm ở Mộng Cảnh, Sunny đã cho rằng sẽ nhìn thấy khán giá bị áp đảo bởi sự khát máu và sự hứng thú hắc ám, tàn nhẫn.

Thay vì vậy, những người này lại có vẻ vui vẻ và tự hào, gần như trang nghiêm. Như là đám đông đang thật sự mừng cho những người đấu sĩ, và thậm chí có chút...ghen tị? Đám đông không ở yên, hát đi hát lại một từ:

"Huy hoàng! Huy hoàng! Huy hoàng!"

Giọng nói của họ hòa vào nhau thành một âm thanh vang vọng, như sấm rền.

'Đám khốn kiếp kia bị quái gì vậy...'

Buồn là Sunny không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ về sự kì lạ của khán giả. Cậu có vấn đề to hơn cần giải quyết.

Ngay trước mặt, một sinh vật khác vừa được tháo xích, cơ thể mạnh mẽ của nó phủ bộ lông nâu dơ bẩn. Bốn chân mạnh mẽ, một cái mõm dài đầy răng nanh đáng sợ, và sáu mắt cháy lên sự điên dại...nó rất tương tự Sói Sợ Hãi mà cậu đã chiến đấu trên hòn đảo mà có những cây cối vặn vẹo kì lạ.

Và nó không chỉ một mình.

Hai con thú khác xuất hiện đằng sau con đầu tiên, ngã xuống đất và gầm lên một tiếng đến từ ruột gan.

'Chết tiệt thật!'

Sunny dời ánh mắt, cố đánh giá Cấp Bậc và Lớp của đám thú đầy sát ý kia. Ít nhất thì chúng có vẻ nhỏ hơn Quái Vật Ngã mà cậu đã giết - chỉ có kích cỡ của một con bò chứ không phải một phương tiện chở hàng. Khả năng nhìn vào linh hồn của vật sống mà cậu mới có được, sẽ giúp cậu nhìn thấy hồn tâm của chúng...

Nhưng mà, thứ cậu nhìn thấy bên dưới bộ da cứng cáp khiến cậu bối rối. Thay vì những quả cầu ánh sáng rực rỡ, đám sinh vật có thứ hắc ám xoáy tròn xấu xí ở trung tâm, những mạch tỏa ra khắp linh hồn chúng như thứ ung thư mọc ra. Trong đáy của hắc ám đó, có gì đó không rõ mà có vẻ như đang di chuyển, như thể cố gắng tự giải thoát.

Cảnh tượng đó vừa đáng sợ vừa buồn nôn.

Nó hơi khiến cậu nhớ lại thứ thối rữa mà cậu đã nhìn thấy trong Tháp Mun, mọc ra từ cánh tay bị đứt của Weaver.

'...Vậy ra đây là tâm của đám Sinh Vật Ác Mộng.'

Sunny không hề biết cách đánh giá Cấp Bậc của tâm như này, vì cậu chỉ biết nhắm chừng loại thông thường nhờ vào kích cỡ và độ sáng. Thứ hắc ám mọc trong đám sói có vẻ như phân biệt thành hai xoáy, ít nhất cho cậu biết chúng chỉ là quái vật.

Mà cũng không giúp được gì nhiều.

Làm sao có thể chiến đấu với ba quái vật trong lúc còn không hoàn toàn đứng thẳng người trong cái cơ thể xa lạ này?

'Nguyền rủa!'

...Cậu cũng không vui với việc cái cơ thể gầy gò và mạnh mẽ này đang đứng hơn hai mét, hoàn toàn không có mỡ...và hoàn toàn trần trụi, đống hàng lộ ra cho mọi người thấy.

Hoặc cắn!

Hơn nữa, trong đám đông có không ít phụ nữ...

Che giấu sự khó chịu, Sunny nhìn chăm chú đám sói, đôi mắt đen đầy sự phẫn uất đe dọa. Môi cậu tách ra, để lộ những răng nanh sắc bén mà không hề kém đám quái vật kia. Một tiềng gầm gừ trầm thấp thoát ra khỏi miệng.

'Coi nào...xem tao to và đáng sợ chưa kìa! Tụi bây sẽ không muốn chiến đấu với một con ác ma đáng sợ như tao, đúng không? Phải bị điên mới tấn công một thứ khủng khiếp như tao...'

Tiếc là, đám Sinh Vật Ác Mộng kia đúng là vậy. Điên...

Đám sói lao về phía trước, ánh mắt đầy tơ máu cháy lên sự điên cuồng. Cái mồm mở ra, ở mép sùi bọt. Đám đông rống lên.

'Nguyền rủa mọi thứ!'

Sunny ra lệnh cho những cái bóng quấn lấy cơ thể, làm vậy đột nhiên biến nó trở thành đen và không bóng lưỡng, như thể cắt từ hắc diện thạch. Biết ơn là ít nhất phần này của Phân Loại vẫn hoạt động...gần như ngay tức thì, sức mạnh của cậu tăng lên gấp bốn lần, tốc độ cũng vậy.

Cậu lao xuyên qua bóng tối và xuất hiện từ một cái bóng của đám sói, bốn tay bắn ra trước nắm lấy con thú, những móng vuốt nhọn cắm sâu vào da thịt mềm mại. Sunny vẫn chật vật để điều khiển cơ thể, vì vậy nên chuyển động của cậu chậm và lộn xộn hơn nhiều.

Nhưng mà, được ba cái bóng ôm lấy, cậu đơn giản dùng sức mạnh thuần túy để vượt qua bất lợi đó.

Nâng lên con quái vật to xác, cậu rít lên và kéo với toàn bộ sức lực. Cơ bắp săn chắc di chuyển như dây cáp thép bên dưới lớp da mã não, và trong giây kế tiếp, một dòng sông máu chảy xuống sừng trên đầu trong lúc cơ thể con sói bị tàn nhẫn xé rách.

Đám đông phát rồ, giọng họ trở nên ồn ào và thắng lợi ít nhất thì những người khán giả ở gần hộp của cậu là vậy.

'La...la cái quái gì chứ, đám ngu ngốc...'

Sunny không chỉ hơi giật mình với sức mạnh bạo lực của cơ thể mới của mình. Nó hùng mạnh hơn nhiều so với cơ thể nhân loại của cậu...nhưng mà, nó cũng cao hơn nhiều, và trọng tâm của cậu cách xa mặt đất hơn hẳn.

Vì lý do đó, Sunny tính toán sai hoàn toàn tư thế của mình, mất thăng bằng, và ngã lộn đầu ngay khi cơ thể con sói bị xé rách.

Cậu ngã sầm vào đá đẫm máu, theo bản năng giơ lên hai trong bốn tay để che lấy cổ họng. Gần như ngay tức thì, một trong hai con quái vật còn lại đã đến gần cậu, cái mồm mở to ra chuẩn bị cắn vào cổ cậu như một cái bẫy gấu.

May mắn là tay của Sunny cản đường, nên thay vì cắn đứt cổ họng, con sói chỉ có thể cắn vào tay, răng nanh sắc bén của nó xuyên qua lớp da cứng cáp, và cạ vào cả xương.

Bị cơn đau khủng khiếp áp đảo thêm vào cú ngã đột ngột, Sunny tạm thời quên mất cách điều khiển sáu chi và cách vận hành cơ thể ác ma này. Con sói thứ hai nhảy lên, dùng bộ vuốt dài cắt vào bụng cậu.

'Argh!'

Không ổn...không hề ổn! Cậu bị đè vào mặt đất, không thể tự vệ, chỉ cách vài giây khỏi cách bị mổ bụng và đứt đầu. Và cậu thậm chí còn không nhớ nổi bản thân có bao nhiêu tay, và nên làm gì với chúng...

Sunny rùng mình, rồi mở miệng và rống lên. Tiếng thét dã thú tràn qua hai con sói, khiến chúng tạm thời bị choáng.

Rồi, cậu di chuyển hai tay trên, nắm lấy hàm của con sói đầu tiên, và cùng lúc ném hai tay dưới quanh con thứ hai. Vặn người, Sunny ném con quái vật đào vào bụng mình khỏi người và đè nó lên mặt đá, cùng lúc đẩy miệng con kia khỏi cổ.

Gầm gừ đe dọa, cậu kéo đứt cái hàm của quái vật, trong lúc nghiền nát con còn lại trong một cú nắm khủng khiếp.

Ba kẻ bọn họ tranh đấu phẫn nộ trong vài giây, càng lúc càng nhiều những vết cào cấu xuất hiện trên cơ thể Sunny. Cơn đau tràn qua tâm trí, khiến mọi ý nghĩ không cần thiết bị cuốn trôi đi.

Chỉ còn lại là ý chí giết chóc lạnh lẽo.

Cậu gắng gượng cơ bắp của cơ thể ác ma này đến giới hạn, và cuối cùng cảm thấy được cột sống của một con sói bị cậu ôm đến gãy đi, và cùng lúc, cái hàm của con còn lại bị kéo ra khỏi đầu nó.

Một tiếng thét đáng thương vang đến tai cậu, và cậu ném con quái vật bị làm liệt đi, và hoàn toàn xé đứt cái hàm con còn lại.

Cả hai con sói rơi xuống đất, còn Sunny thì cuối cùng có thể đứng dậy. Nắm đấm rơi xuống như những quả búa tạ, nghiền nát đầu của con vật kia thành bã.

Cơ thể to đùng của đám Sinh Vật Ác Mộng0 run rẩy, rồi trở nên cứng đơ.

Sunny quỳ xuống, ngực lên xuống nặng nề. Cơ thể trần trụi đầy những vết cắt sâu và máu, đa phần không thuộc về cậu. Đôi mắt đen như vực thẳm không đáy của Bầu Trời Bên Dưới, và bốn tay thả thấp, móng vuốt dơ bẩn với lông nâu, bụi xương, và những thứ bầy nhầy ghê tởm màu đỏ xám.

Đám đông hoan hô to tiếng, nhiều khán giả bắt đầu chú ý đến hộp của cậu với sự vui vẻ kì quặc và những biểu hiện chân thành trên mặt họ.

Sunny hít vào một ngụm khí, hai tim đậm điên cuồng, và chậm rãi đứng dậy. Cậu cau mày, đau đớn nhận ra sự thiếu vắng của giọng nói quen thuộc thông báo cú giết. Ma Pháp im lặng.

'...Giờ thì sao?'

Như thể trả lời câu hỏi của cậu, âm thanh xích loảng xoảng phát ra từ đâu đó phía trước.

Và rồi, cánh cửa sắt gỉ sét ở hàng rào phía trước cái hộp kéo lên, mở ra một con đường đến cái hộp mới, cái này gần trung tâm của sân đấu hơn và tỏa ra cái mùi chết chóc thậm chí nồng đậm hơn nữa.

Sunny nhìn chăm chú con đường mới mở ra với biểu hiện ảm đạm, rồi phát ra một tiếng gầm trầm thấp và đi về phía nó, bây giwof đã hơi quen thuộc hơn với cơ thể cao kều này.

'Solvane chết tiệt...mụ phù thủy! Mình sẽ giết cô ta...giết cô ta thêm lần nữa. Sao cũng được, cô ta sẽ phải trả giá cho mọi thứ này trước khi Ác Mộng kết thúc...này, ta hứa trước thần thánh!'

Tỏa ra khí thế hăm dọa từ giận dữ và phẫn uất, Sunny đi qua bên dưới cánh cổng kia và tiến vào hộp thứ hai.