Chương 632: Trái Tim Tan Vỡ
Sunny đông cứng, cơ thể mệt mỏi căng thẳng lên. Đồng tử dọc nheo lại, và hơi thở thoát ra khỏi hàm răng nghiến chặt thành tiếng rít.
'Chết tiệt thật...'
Bất chấp phản ứng kì lạ của vị Thánh lập dị, cậu không bị lừa. Ở Vương Quốc của Hi Vọng, không có quyền lực nào vĩ đại hơn của những kẻ cai ngục bất tử của Nữ Hoàng của nó.
Và điểm yếu duy nhất của đám bất tử kia là những con dao mà chứa lấy định mệnh của họ. Con dao hắc diện thạch là một món vũ khí mà có thể tiêu diệt một xiềng xích trường tồn, và vì vậy, nó là một báu vật vô giá. Khái niệm giá trị là quá tầm thường để có thể áp dụng cho nó.
Và cậu vừa mới tiết lộ việc bản thân sở hữu nó với một tồn tại mạnh mẽ hơn bản thân vô số lần.
...Một trong những kẻ bất tử mà con dao kia có thể lấy mạng.
Việc con dao là dùng cho Noctis hay một Xiềng Xích khác là không quan trọng. Nếu nó chứa định mệnh của hắn, thì tên pháp sư sẽ làm mọi cách để chiếm lấy nó, để không ai khác có thể. Nếu nó chứa của kẻ khác, thì hắn cũng sẽ nắm thóp một người canh ngục, hoặc là hoàn toàn loại bỏ họ.
Noctis chắc chắn, không phải nghi ngờ, là sẽ cố cướp lấy con dao...
...Nhưng mà, không thể giải thích nổi, tên pháp sư lại không hề làm gì giống vậy.
Thay vì vậy, trong lúc Sunny nhìn hắn chằm chằm với vẻ mặt bối rối, Noctis thư giãn và bắt đầu ngâm nga một giai điệu vui vẻ. Rồi hắn đột ngột háo hức vỗ tay.
"A, Sunless! Thật may mắn đến mấy mà ta đã gặp ngươi."
Nụ cười của hắn hơi tối đi, và ánh mắt, trong một giây, trở nên hắc ám và đáng sợ.
"...Trước khi chúng ta gặp nhau, ngươi thấy đó, ta đã chuẩn bị làm một việc...khá là quyết liệt. Nhưng giờ thì không cần. Chiêm đoán đúng là đã hiệu quả."
Hắn yên lặng vài giây, rồi lại trơn tru chuyển trở lại tính cách vô tư thông thường.
"Dịp tuyệt vời như này cần phải ăn mừng! Đúng, chúng ta đơn giản là phải ăn mừng...trong lúc ngươi còn sống...đáng tiếc là sẽ không lâu...nên, tốt hơn là làm đơn giản thôi..."
Sunny giật mình.
'...Gì cơ?'
Cùng lúc, có gì đó xào xạc trong gió, và một bóng người rất cao đột nhiên xuất hiện từ bóng tối. Sunny căng thẳng, ngạc nhiên bởi người lạ đã đến gần họ mà không bị phát hiện. Tại sao cậu không thể cảm giác được tên khốn này?!
Người kia bình tĩnh bước vào bóng tối, cho thấy bản thân...không phải là người. Thay vì vậy, là một ma nơ canh gỗ được tạo ra theo hình dạng nhân loại, mặc trang phục thanh lịch với tay áo được thêu hình và có viền. Nó có những đường nét đơn giản và cầm một cái khay với nho, trái cây tươi, và vài vò hai quai được trang trí xinh đẹp dùng đựng rượu.
Ma nơ canh kia...trông quen thuộc đến hơi ghê ghê. Thật ra thì nó giống một phiên bản kém hoang dại, cổ đại, và hắc hóa của Búp Bê Thủy Thủ, đám Sinh Vật Ác Mộng mà sống ở Đảo Thuyền Đắm trước khi bị Sunny và những Người Giữ Lửa tiêu diệt sạch.
Con Búp Bê Thủy Thủ kì lạ đặt cái khay trước họ, lùi lại vào bóng tối, và đứng yên, trở nên không thể phân biệt được với một miếng gỗ chết.
Noctis mỉm cười và vươn tay ra về phía một vò rượu.
Còn suy nghĩ của Sunny thì đã trở nên lộn xộn.
'...Hắn ta có ý quái gì chứ, mình không sống lâu nữa?!'
Cậu mở miệng, rồi bực tức ngậm lại và vội vã viết vài kí tự lên tro:
"Gì? Tại sao?"
Pháp sư cau mày trong lúc đọc, rồi nở một nụ cười xin lỗi:
"Tại sao chúng ta giữ đơn giản hả? Ừ...đương nhiên, là ngươi sẽ cảm thấy bối rối. Thường thì ta sẽ mở một bữa tiệc thịnh soạn để ăn mừng dịp này. Dù sao thì ta cũng là người hào phóng nhất trong Vương Quốc của Hi Vọng! Nhưng mà đáng tiếc là chúng ta sẽ phải thỏa mãn với sự xấu hổ này..."
Sunny phẫn nộ lắc đầu, rồi vẽ ra vài kí tự nữa:
"Sunless. Chết. Tại sao?"
Noctis ngạc nhiên nhìn cậu chăm chú:
"Ừ thì...chẳng phải ngươi đang chết? Trái tim tan vỡ đó đang chuẩn bị chịu thua rồi. Ta tưởng đó là tại sao ngươi đến đây, để sống những ngày cuối cùng gần nơi an nghỉ của ông ta."
Sunny chớp mắt vài lần, cố tiêu hóa thứ vừa nghe được.
Trái tim còn lại của cậu thật sự đang chết đi? Đúng...đúng là nó đã có cảm giác muốn tan nát, trong lúc trốn khỏi con quái vật Nhựa Đen. Nó vẫn còn tiếp tục hơi đau...
Và nơi an nghỉ của ai nữa chứ? Không, điều đó lúc này không quan trọng.
Cậu xóa đi những kí tự trước đó và vẽ ra hai cái mới:
"Tim. Vỡ?"
Noctis cau mày.
"Đợi chút...ngươi...có khi nào, ngươi không muốn chết? Ta, ờ...lúc nãy không nói gì vì muốn tôn trọng ý nguyện của ngươi, nhưng nếu chết bình yên không phải ý định của ngươi, thì tại sao lại lãng phí thời gian uống rượu với ta? Sunless...ngươi bị điên?"
Sunny nhìn hắn ta chằm chằm vài giây, không thấy buồn cười, ánh mắt đầy phẫn uất. Rồi, cậu nghiến răng và viết:
"Không. Không biết. Có lẽ. Tim. Chữa trị?"
Pháp sư gãi đầu.
"...Ngươi là một bóng tối rất kì lạ Sunless. Ừ thì...chữa trị trái tim tan vỡ là không dễ. Và của ngươi không chỉ vỡ, mà còn có vẻ thiếu mất một cái. Đến khi thay thế được trái tim bị mất, thì chữa trị cái còn lại là vô nghĩa. Nó sẽ chỉ lại vỡ tan lần nữa. Nhưng mà một sinh vật bóng tối như ngươi thì kiếm đâu ra một trái tim phù hợp ở nơi thần thánh ruồng bỏ này?"
Hắn thở dài.
"Những người hầu của Bóng Tối đều đã đi cả rồi, và cả những người hầu của Trái Tim. Không có họ, chỉ có những người chữa trị vĩ đại nhất mới có thể xây từ không đến một trái tim xứng cho một ác ma bóng tối."
Noctis thất vọng cúi xuống...nhưng rồi, một nụ cười tinh nghịch hiện lên gương mặt hắn ta.
"...May mắn thay, ta là người chữa trị tài năng nhất và nổi tiếng nhất của Vương Quốc của Hi Vọng! Với ta, tạo ra một trái tim mới cho ngươi sẽ không là vấn đề. Nhưng mà, Sunless...bất chấp việc hai ta là bạn tốt, một ân huệ như thế không phải thứ nhẹ nhàng đưa ra. Ta không muốn đặt gánh nặng lên tình bạn này, biết không? Nên...ngươi cũng phải làm cho ta một việc. Như vậy mới lịch sự, phải không nè?"
Sunny có cảm giác bản thân đang bị lừa đảo - dù sao thì bản thân cậu cũng là một tên lường gạt khá thành công. Nhưng mà, không thật sự quan trọng. Phần mà Noctis nói về trái tim của cậu rồi sẽ hư hại là thật.
Có lẽ nếu Sunny có thể không đặt gánh nặng gì lên nó trong tương lai, thì mọi thứ sẽ ổn. Nhưng mà cơ hội cậu có thể sống cuộc sống yên bình trong Ác Mộng là bao nhiêu?
...Con số không. Cậu hết sức cần một trái tim hoạt động, và tốt hơn cả, là hai trái. Chỉ khi đó thì cậu mới sẽ ở lực lượng đầy đủ và chuẩn bị để đối mặt những thử thách phía trước.
Sunny thở dài và vẽ vài kí tự, đã đoán được thứ mình sẽ nghe thấy.
'Hắn ta muốn con dao chết tiệt đó, đúng không? Tên khốn kiếp...'
"Sunless. Làm. Gì?"
Noctis nhìn cậu vài giây, rồi mỉm cười.
Nhưng mà, lời nói của hắn lại nằm ngoài dự đoán của Sunny.
Pháp sư đột nhiên quay người và chỉ về phía nam.
"Ồ, không gì to tát đâu, thật sự. Ngươi thấy đó, có một pháo đài bị bỏ hoang ở mép hòn đảo này. Ta chỉ muốn ngươi leo vào bên trong...và ở trong đó đến bình minh. Thật ra thì, sẽ tốt hơn hết nếu là ngươi có thể ngủ đi. Nên...ngủ một giấc để đổi lấy trái tim mới. Nghe không quá tệ, phải không hả? Ý ta là, chỉ vài giờ ngủ mà thôi...thật sự đó, việc tệ nhất có thể xảy ra là gì chứ?"
...Cái bóng ảm đạm ôm đầu trong sự tuyệt vọng hoàn toàn.