Chương 647: Hai Câu Trả Lời
Sunny nhìn chăm chú cái rương quen thuộc đến đau đớn, đôi mắt đen đầy sợ hãi và thù hằn. Đương nhiên là cậu ngay lập tức nhận ra nó. Đó là kẻ thù cũ của cậu, Mimic Châm Chọc...sinh vật tà ác suýt chút nữa đã ăn sống cậu, trong tương lai xa xôi.
Mặc dù phải công nhận, là đến cuối cùng thì cậu mới là kẻ đã ăn thịt nó. Mà việc đó cũng là một trải nghiệm vô cùng ám ảnh.
Nhưng mà ai có thể đảm bảo cậu sẽ lại có thể giết con Ác Quỷ Ngã lần nữa? Đúng là Sunny mạnh và kinh nghiệm hơn so với lúc đó. Cậu có thêm một tâm, hàng ngàn mảnh bóng cường cố chúng, và trang thiết bị tốt hơn nhiều, và đang trong cơ thể một con ác ma thật sự. Nhưng mà cũng không có Nghiền Ép ở thời đại này để giúp cậu giữ sinh vật kia xuống trong lúc Lời Thề Vỡ xử lý nó.
Biết ơn là con khốn kia có vẻ đang cư xử đàng hoàng, có lẽ là do sợ chủ nhân của nó. Thật ra thì...
Sunny nhìn kĩ hơn và cau mày, phát hiện cái rương chỉ có ba hồn tâm, chưa có thứ nào có dấu hiệu Hắc Hóa, chúng sáng lạn và tinh khiết, cũng như của bất cứ sinh vật nào đi theo con đường Thăng Hoa. Nhưng mà, chúng cũng quá tối để có thể là Cấp Bậc Vượt Bậc.
Con Mimic vẫn chưa phải Ngã hay là Ác Quỷ. Nó chỉ là một Ác Ma Thức Tỉnh giả vờ làm một cái rương kho báu.
Đó là một sự cải thiện, nhưng mà vẫn không thật sự giải thích tại sao Noctis dùng một con ác ma mạnh mẽ làm đồ nội thất.
'Chắc là con Mimic sẽ trở nên mạnh hơn trong tương lai...và cũng bị Hắc Hóa bằng cách nào đó.'
Sunny thư giãn một chút, rồi lại cau mày.
Trong lúc Noctis mở ra một trong hai cái rương còn lại và bắt đầu hăng hái lục lọi trong nó, hai ý nghĩ tiến vào đầu Sunny.
Đầu tiên là rất đơn giản...
'Xu!'
Nhưng mà, cho dù hình ảnh những đồng xu kì diệu có hấp dẫn đến mấy, ý nghĩ thứ hai lại vượt lên trên:
'Cái...quái gì?'
Những từ mà Noctis vừa mới nói...chẳng phải đó là trong mô tả của Hòm Hám Của? Đúng, đúng là vậy! Vậy Sunny là, và đã luôn là, người bạn tái nhợt mà mô tả đã nhắc đến?
'Hở?!'
Làm sao Ma Pháp có thể biết được chính xác cách cảnh này sẽ xảy ra, từ tận lúc đó? Lúc đó, Sunny thậm chí còn không biết về sự tồn tại của Hạt Giống Ác Mộng bên trong Tháp Ngà, chứ đừng nói đến mang ý nghĩ tiến vào nó.
Có hai câu trả lời khả thi, cả hai đều khiến người ta bất an.
Một là Ác Mộng không phải dựng lại của quá khứ. Thay vì đó, nó chỉ là...chỉ là quá khứ. Ma Pháp biết Noctis sẽ nói gì vì cuộc đối thoại này đã xảy ra nhiều ngàn năm trước, và nó sở hữu năng lực có thể đưa người ta xuyên qua thời gian.
Sunny không hẳn sẵn sàng để tin tưởng điều đó. Mọi thứ không hoàn toàn ăn khớp...nếu mỗi Ác Mộng cho phép người Thức Tỉnh đi ngược thời gian để trở lại quá khứ, họ sẽ có thể gây ra những thay đổi đến hiện tại vì những hành động trong quá khứ. Đã không có quá nhiều Ác Mộng được chinh phục kể từ khi Ma Pháp xuất hiện, nhưng mà cũng không ít. Tối thiểu là hàng trăm, thậm chí có lẽ là hàng ngàn...
Nên, cậu cân nhắc câu trả lời còn lại hơn.
Cách trả lời thứ hai là có liên quan đến bản chất của Ma Pháp và lĩnh vực của người mà cậu đoán tạo ra nó. Weaver dù sao cũng có lý do để được gọi là Ác Ma Định Mệnh. Mặt nạ của họ cho phép Sunny liếc trộm ảnh dệt định mệnh, và thấy được quá khứ, hiện tại và tương lai của mọi thứ, cùng lúc. Chỉ một tích tắc của kiến thức khủng khiếp đó cũng đã suýt khiến cậu phát điên.
Có lẽ Ma Pháp, thứ mà được dệt ra từ bản thân những sợi chỉ định mệnh, cũng có thể nhận thức chiều sâu của ảnh thêu đó, và nhờ đó biết được định mệnh của Sunny là tiến vào Ác Mộng, gặp Noctis, và có cuộc đối thoại trong phòng kho báu của con thuyền bay.
...Khả năng này, có lẽ, thậm chí còn đáng sợ hơn nữa.
'Chết tiệt thật, đầu mình đau.'
Bí ẩn về lời mô tả mà có vẻ không gì đặc biệt của Hòm Hám Của đã hóa ra là nắm giữ một chìa khóa rất quant rọng cho mảnh mấu chốt của tấm ảnh ghép to lớn, thứ mà quá quan trọng để có thể cân nhắc một cách vội vàng. Cả bản chất của thế giới mà Sunny biết có thể bị thay đổi phụ thuộc vào câu trả lời nào là đúng. Cậu sẽ phải suy ngẫm thêm, và sau này, thật kĩ càng đến đau đớn.
Và nhắc đến đau đớn thì...
Sunny ngưng lại, rồi liếc sang Noctis, đột nhiên nhớ lại mọi sự đau khổ mà cậu đã trải qua vì tên lừa gạt không biết xấu hổ này. Cậu nghiến răng, suy nghĩ mọi cách để khiến thằng khốn này phải trả giá, nếu cậu có thể...
Tên lừa đảo thì mỉm cười thật rộng trong lúc kéo ra một huy chương lục bảo lấp lánh từ cái rương và ném nó cho Sunny.
"A ha! Đây rồi...nè, chụp lấy!"
Sunny bắt lấy cái huy chương và quan sát nó với biểu hiện nghi ngờ. Có vẻ như có những chuỗi kí tự tinh xảo, gần như vô hình được khắc trên thứ đá quý giá...
''Không biết cái tên lường gạt này bây giờ lại toan tính gì nữa đây? Ây, ước gì mình có thể xé cái cơ thể mảnh mai của hắn thành từng mảnh bé tí, và nghe hắn gào thét. Mình sẽ bắt đầu từ ngón tay, chắc vậy, rồi từ từ đi lên. Từng miếng một...''
Noctis nhìn cậu chăm chú với biểu hiện kì lạ, gương mặt đông cứng.
Sunny cau mày.
"Tại sao thằng ngu này lại nhìn mình chằm chằm? Thần thánh, đúng là kẻ điên khùng. Hở? Chờ chút..."
Cậu chớp mắt.
"Sao nghe giống mình đang nói chuyện ra tiếng vậy? Chết tiệt, mình cũng bị điên rồi sao? Ý mình là, điên hơn bình thường."
Tiên Hiệp,
Kiếm Hiệp,
Xuyên Không,
Thám Hiểm,
Hài Hước,
Cổ Đại,
Dị Năng,
Huyền Huyễn,
Dị Giới,
Điền Văn,
Hệ Thống,
Xuyên Nhanh Tên pháp sư hắng giọng, rồi cẩn thận giấu hai tay sau lưng.
"Ừm...ờ. Cái món ngọc lục bảo ngươi đang cầm là một bùa ma thuật rất hiếm và quý giá. Nó có thể phóng ý nghĩ của một người ra ngoài và thành tiếng, biến ý nghĩ thành âm thanh. Nên, ờ...làm ơn tránh xa ngón tay ta ra. Ta rất trân trọng chúng...không như vài người!"
Sunny tái đi.
"Gì?! Không! Hắn ta nghe cả! Đợi chút, cứt...hắn nghe được cái đó luôn!"
Cậu rùng mình và vội vàng thả món bùa lục bảo xuống sàn, rồi nhìn nó với sự kinh hãi ra mặt.
Noctis mỉm cười.
"Ồ, Sunless...đừng lo, bạn ta! Ta biết đó chỉ là đùa giỡn trêu ghẹo giữa bạn bè mà thôi. Dù sao thì ta nghe nhiều thứ tệ hơn nhiều. Ngươi thật ra có thể xem là rất kiềm chế rồi, khi tính về những ác ma."
Hắn cúi xuống, nhặt món bùa lên, và đưa nó cho Sunny với nụ cười vô hại.
"Vậy thì...hay là ăn một bữa cho no và nói chuyện? Có quá nhiều thứ chúng ta cần phải nói..."
(D/G: Thăng Hoa và Hắc Hóa là cách gọi của hai hướng phát triển hồn tâm.
Thăng Hoa là Ngủ Say - Thức Tỉnh - Vượt Bậc - Vượt Giới Hạn - Đỉnh Cấp - Tôn Nghiêm - Thần Thánh.
Hắc Hóa là Ngủ Say - Thức Tỉnh - Ngã - Đồi Bại - Vĩ Đại - Nguyền Rủa - Báng Bổ.)