Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 650: Biện Pháp Quyết Liệt



Chương 650: Biện Pháp Quyết Liệt

Sunny giữ yên lặng lâu nhất có thể, đến khi Khiếm Khuyết cuối cùng buộc cậu trả lời:

Cậu nghiệt ngã nhìn Noctis, rồi nói - đúng hơn là suy nghĩ - khàn khàn:

"...Có lẽ ông ta chỉ muốn thấy mấy người đau khổ."

Noctis cười sáng lạn, rồi gật đầu.

"Ồ, quả thật! Có lẽ ngươi đúng. Thần thành đôi khi có thể rất tàn nhẫn. Dù sao thì, họ cổ xưa và to lớn hơn cả sự tốt bụng và cảm thông. Hoặc, có lẽ, tính mạng chúng ta không thật sự là thứ ràng buộc Ác Ma, mà thay vì đó là ý chí và khát vọng muốn cầm giữ cô ta của chúng ta. Hoặc có lẽ đây là một bài kiểm tra cho niềm tin chúng ta...ít nhất thì Lãnh Chúa Mặt Trời nghĩ vậy. Hoặc có lẽ...có lẽ ông ta thật sự đã hi vọng chúng ta sẽ giải phóng cho cô ta. Ai biết được?"

Hắn mỉm cười, thở dài, rồi nói thêm:

"Nếu những kẻ bất tử chúng ta có thể biết được ý chí của thần, thì chúng ta mới là thần rồi."

Sau đó, sự yên lặng ảm đạm lắng xuống boong thuyền bay.

Sunny nhìn chăm chú thức ăn ngon lành trước mặt, nhận ra bản thân đã mất hơi khẩu vị.

Hope...Ác Ma Khát Vọng...

Cô ta đáng sợ đến dường nào.

Dần dần, vài thứ mà đã có vẻ ngẫu nhiên và vô nghĩa rơi vào đúng nơi.

Đám đông vui sướng ở Đấu Trường Đỏ đẫm máu, sự quyết tâm biến thái của Solvane xinh đẹp, sự tra tấn khủng khiếp của Hoàng Tử Mặt Trời, sự điên cuồng cháy trong mắt con ngựa đen...mọi thứ đều là kết quả từ sức mạnh ghê gớm của cô ta.

Hope dù sao cũng nắm giữ lĩnh vực khát vọng. Và với sức mạnh đó, cô đã vươn ra khỏi từ những khe nứt bé nhỏ trong nhà tù của mình, và khiến cả một vùng đất trở nên điên rồ, biến nó thành một địa ngục ghê rợn, xấu xí, và vặn vẹo. Mỗi khao khát, mỗi khát vọng, mỗi giấc mơ, mỗi hi vọng bị vặn vẹo, thắp cháy, và biến thành một món vũ khí. Một món vũ khí xảo quyệt, vô hình mà đánh vào trái tim và tâm trí của từng người từ bên trong.

Không ai miễn dịch sức mạnh của cô ta. Dù là người thường hay Thức Tỉnh...hay là những vị Thánh. Những kẻ gần và những kẻ xa, đều thành nạn nhân của lời nguyền của daemon.

Và hi vọng của bản thân cô ta là gì? Ác Ma Khát Vọng mong mỏi thứ gì?

Ừ thì, này là dễ đoán...

Hope muốn tự do.

...Thật sự thì cũng như Sunny đã muốn tự do mà thôi.

Cô khiến những kẻ cầm tù bản thân hóa điên, để họ tự hủy diệt lẫn nhau. Và từ tình hình hiện tại, thì lời nguyền đó có vẻ quá hiệu quả. Solvane tìm chết, hai Vượt Giới Hạn Giả của Tháp Ngà đã gần như huynh đệ tương tàn, và Noctis thì có kế hoạch giết sạch bọn họ.

Kẻ Phía Bắc...Sunny không biết về Lãnh Chúa Xích cuối cùng, nhưng mà từ những gì pháp sư này đã nói, thì cô ta cũng không đầu óc bình thường.

Đột nhiên, cậu nhớ lại cảnh tượng thời gian quay ngược mà cậu đã thấy ở đầu Ác Mộng. Tháp Ngà đã hạ xuống từ bầu trời, và vùng đất hoang vắng bị thiêu trụi quanh nó trở thành một thành phố trắng xinh đẹp.

...Có nghĩa là một ngày, có lẽ sớm, Thành Phố Ngà sẽ bị thiêu trụi, và nhà tù của Hope sẽ thoát khỏi bảy sợi xích của nó và dâng lên trên cao Đảo Xiềng Xích.

Và rồi, Nghiền Ép sẽ được tạo ra, bằng cách nào đó.

Một cảm giác sợ hãi lạnh lẽo nắm lấy hai tim cậu.

'Ôi, không...'

Đột nhiên, Sunny đi đến kết luận đáng sợ. Mắt cậu mở rộng, và cậu liếc nhìn Noctis với sự kinh sợ.

Đây...đây là mâu thuẫn mà họ - cậu, Cassie, Effie, Kai và Mordret - phải giải quyết để chinh phục Ác Mộng. Họ hoặc là phải giúp tên pháp sư điên khùng này giải thoát Ác Ma đáng sợ, hoặc là đảm bảo cô ta sẽ không bao giờ có thể trốn thoát.

Năm người họ bị đặt vào đối diện năm Thánh bất tử.

Một tiếng rên rỉ gần như không thể nghe được thoát khỏi môi cậu.

'Làm sao có thể...vậy còn việc Ma Pháp luôn phải công bằng? Làm sao cái địa ngục này được tính là công bằng?!'

Một hé lộ khác đột nhiên hiện ra trong đầu cậu. Những từ mà Aidre đã nói trước khi chấp nhận thách thức của Solvane...sự biết ơn mà cô ta đã thể hiện...liệu Solvane thật sự đã hủy diệt người được ban phúc của Thần Trái Tim để trừng phạt Aidre vì tín niệm dị giáo của cô ta?

Hay là nữ chiến binh xinh đẹp đã biết ngay từ đầu là nếu một Lãnh Chúa Xích bị giết, thì đó cũng sẽ là ấn định cho những người bất tử còn lại, kể cả bản thân, đến một định mệnh tồi tệ hơn cả tử vong - đến một sự tha hóa chậm chạp và không thể tránh khỏi vào điên rồ, theo sau đó là sự hủy diệt? Tất cả chỉ để giải thoát Hope khỏi nhà tù của mình, và bản thân khỏi cuộc sống trường tồn?

Nếu vậy, thì cô đúng là người can đảm nhất trong số họ...và cũng là người căm ghét nhất.

...Hoặc là đáng ngưỡng mộ, tùy thuộc vào cách nhìn.

Nhưng mà không thật sự quan trọng.

Sunny nắm lấy món bùa và gọi ra một ý nghĩ ảm đạm, biến thành một giọng nói khàn khàn.

Vẫn còn một thứ mà cậu không thể hiểu nổi.

"Con dao hắc diện thạch tôi có...cái mà ông đánh mất...ông đã định giết những Lãnh Chúa Xích bằng cách nào nếu không có nó, và không có kiến thức về con dao thủy tinh mà tôi biết được từ con ngựa đen?"

Noctis nhìn cậu một lúc, rồi mỉm cười nham hiểm.

"A, chuyện đó...thứ quyết liệt mà ta định làm? Ừ thì...đó là một lựa chọn thật sự tồi tệ. Ta rất mừng là định mệnh đã cử ngươi đến kịp lúc, Sunless!''

Hắn bật cười.

"Ngươi thấy đó, Sunless...khát vọng là thứ rất quyền năng. Thật ra, nó có lẽ là thứ quyền năng nhất trên đời. Dù sao thì đó là thứ mà thần thánh được sinh ra từ, trong hư vô bất tận, luôn luôn thay đổi của hỗn độn. Nhưng mà có một lực lượng khác đáng sợ hơn cả khát vọng. Và lực lượng đó là định mệnh."

Pháp sư nhìn đi với biểu hiện xa xăm.

"Ngay cả thần thánh cũng sợ định mệnh, Sunless. Nên...ta đã định bắt tay với một sinh vật nhất định. Một con quái vật ghê gớm, độc ác và quỷ quyệt. Ác Ma độc ác mà được biết đến là Weaver, người mà nắm giữ lĩnh vực định mệnh. Những con dao đó có thể giết chúng ta vì chúng nắm giữ sợi chỉ định mệnh của chúng ta...nên, nếu có ai có thể tìm được cách kết thúc tính mạng chúng ta mà không có con dao, thì đó là Weaver."

Lúc Noctis nhắc đến tên Weaver, cậu rùng mình, rồi nặn ra một nụ cười tái nhợt.

"Nhưng mà...Ác Ma Định Mệnh chắc chắn là sẽ yêu cầu một cái giá khủng khiếp từ ta. Nên, rất may là ngươi đã đến! Cứ tưởng tượng...con quỷ đó sẽ biến ta thành thứ gì đó xấu xí, hay tệ hơn nữa, ăn mặc kém cỏi. Sự kinh dị!"

Noctis cười và cho một con Búp Bê Thủy Thủ mệnh lệnh mang lên một vò rượu nữa.

Hắn hoặc là không phát hiện hoặc là giả vờ ngó lơ sự căng thẳng đột ngột xuất hiện trong mắt Sunny.

'Vậy là...Noctis muốn bắt tay với Weaver để giải thoát Hope...và rồi, mình đột nhiên xuất hiện?'

Một cơn run rẩy chạy dọc xuống sống lưng cậu.

'Chính xác thì có nghĩa gì chứ?'