Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 681: CPLPTVNKCKNCAHMGSTVĐAMCĐ, BTT(Q3)



Chương 681: Chuyến Phiêu Lưu Phi Thường Và Những Kì Công Kinh Ngạc Của Anh Hùng Mộng Giả Sunless Trong Vùng Đất Ác Mộng Cô Độc, Bản Tóm Tắt (Quyển III)

Nhanh chóng, bốn người họ tập trung ở phòng của Sunny. có nhiều thức ăn trên bàn, và một ấm trà thơm lừng. Họ có một bữa ăn yên bình, tránh thảo luận những gì quan trọng...nhưng không lâu sau đó, đến lúc thảo luận nghiêm túc.

Không ai trong cả bốn người có vẻ quá hứng thú với ý tưởng đó, có lẽ vì làm vậy sẽ có nghĩa phải nhớ lại những trải nghiệm trong Ác Mộng và mở ra những vết thương mà chưa có thời gian để lành lại. Có nhiều vết sẹo vô hình mà mỗi người họ đều đang ẩn giấu...không ai trong bốn người sống sót ba tháng qua không trầy xước.

Effie nhìn cái đĩa trống rỗng vài giây, rồi thở dài.

"Chúng ta không thể nghỉ ngơi vài ngày trước khi làm việc sao? Thế giới sẽ không sụp đổ nếu chúng ta có một kì nghỉ ngắn hạn...ờ, chắc vậy...''

Sunny liếc nhìn những người bạn của mình - cô bé bầm dập, kẻ tàn tật với gương mặt biến dạng, và một cô gái trẻ xinh đẹp với hốc mắt trống rỗng được vải đen che lại - và chậm chạp lắc đầu.

"Nếu chúng ta làm vậy, Noctis có thể sẽ trở nên...thiếu kiên nhẫn. Tôi đã hứa sẽ trả lời hắn ta sau khi tìm thấy bạn mình. Ông ta đã đủ rộng lượng khi không giết tôi, đặt linh hồn tôi vào một con búp bê...hoặc là một cây lau nhà...và ra lệnh cho nó đưa ra những con dao. Nên, chúng ta tốt hơn là không nên kéo dài."

Cassie khẽ quay đầu và hỏi, giọng nói trầm dễ chịu vẫn nghe hơi xa lạ:

"Trả lời? Cho câu hỏi gì?"

Sunny nhăn nhó, rồi nhìn đi hướng khác.

"...Đúng rồi. Mọi người chắc là đã hiểu được mâu thuẫn của Ác Mộng là gì. Hope, Ác Ma Khát Vọng...Nocis đang chuẩn bị chống lại ý chí của những vị thần, giết những kẻ bất tử khác, và phá vỡ xiềng xích của cô ta. Và chúng ta phải hoặc là giúp hắn ta đạt được mục đích, hoặc là bằng cách nào đó ngăn cản Hope trốn thoát. Cái trước có vẻ tâm thần, nhưng cái sau...cái sau có vẻ bất khả thi, khi tính đến việc cô ta đã có thể ảnh hưởng đến thế giới từ bên trong nhà tù của mình."

Cậu rùng mình, trở nên im lặng trong một lúc, rồi nói thêm:

"Mỗi người bất tử thể hiện - hoặc nên nói là đại diện - cho một xiềng xích trường tồn của Hope. Họ chỉ có thể bị tiêu diệt bởi một con dao của Thần Mặt Trời. Tôi sở hữu hai trong bốn cái còn lại, Noctis biết cái thứ ba ở đâu, và cái thứ tư thì nằm trong tay Solvane, người mà sẵn lòng đưa nó cho bất kỳ ai có thể cho cô ta cái chết xứng đáng. Nên...mặc dù kế hoạch của hắn đồng nghĩa với chiến tranh với ba vị Thánh cổ đại, nó không hoàn toàn điên rồ. Chỉ là...gần như hoàn toàn."

Sunny thở dài, rót cho mình chút trà, và kết luận:

"Nên, chúng ta cần phải quyết định liệu muốn giúp hắn ta trong sự điên cuồng này, hay là không."

Cassie gật đầu, có vẻ không bất ngờ trước những thứ cậu vừa nói. Rồi, cô ngập ngừng một giây, rồi nói:

"Vậy thì, trước tiên, chúng ta cần chia sẻ mọi thứ đã biết về Ác Mộng trong lúc bị tách ra. Càng có nhiều thông tin, thì quyết định sẽ càng thỏa đáng."

Sunny uống một ngụm trà và nhún vai. Đây cũng là ý cậu. Cậu quan sát gương mặt những người đồng đội và rồi nắm chặt hơn cái bùa.

"Vậy thì...chắc là tôi sẽ bắt đầu."

Effie, Kai và Cassie quay sang cậu, cố không cho thấy họ thật sự tò mò đến mấy. Và ai trách họ được chứ? Trong bốn người, tình huống của Sunny quả thật là...bất thường nhất.

Cậu chần chừ vài giây, rồi nói:

"Như mọi người có lẽ đã phát hiện, Ma Pháp đưa tôi vào cơ thể một con ác ma...chính xác là một ác ma bóng tối. Tôi thấy mình ở phía tây, trong lãnh địa của đám tôn thờ Chiến Tranh. Tệ hơn nữa, chỉ vài giây sau khi tỉnh táo, tôi bắt gặp một người phụ nữ xinh đẹp mặc đồ màu đỏ. Người phụ nữ đó...là Solvane, nữ tư tế Vượt Giới Hạn của Thần Chiến Tranh. Cô ta dễ dàng áp đảo tôi, nhưng quyết định giữ tôi sống."

Mắt Effie lấp lánh khi cậu nhắn đến Solvane. Kai cũng có vẻ giật mình trước tiết lộ đó...dù sao thì cậu đã là một sĩ quan trong quân đội mà đang ở trong chiến tranh đẫm máu với đám sùng kính Solvane. Với những binh lính của Thành Phố Ngà, tên của cô ta chắc là đi liền với sức mạnh, tử vong, và kinh hãi. Với họ, Solvane giống một truyền thuyết cổ đại và đáng sợ hơn là một con người.

Gương mặt Sunny trở nên tối đi.

"Sau đó, tôi thấy mình trong Đấu Trường Đỏ...một nhà hát cổ đại được xây dựng bởi Hope, thứ mà đã bị đám Hiếu Chiến biến thành một đền thờ tàn sát biến thái. Có hàng ngàn Sinh Vật Ác Mộng bị nhốt trong hầm ngục của nó, cũng như vài nhân loại xui xẻo. Mỗi ngày, chúng tôi bị ép phải chém giết lẫn nhau. Những kẻ còn sống nhận được danh dự đáng nghi vấn là được phép chiến đấu với đám Hiếu Chiến, và nếu bằng cách nào đó chiến thắng...thì, ừ thì chúng tôi được sống thêm ngày nữa, chỉ để lặp lại cả quá trình vào bình minh."

Cậu im lặng một lúc, rồi nói thêm:

"Hai tháng...tôi ở trong luyện ngục đó hai tháng. Đương nhiên là tôi đã chết vì vô số vết thương rất nhanh nếu không nhờ đồng đội, một chàng trai bị bắt từ Thành Phố Ngà...Elyas. Phân Loại chữa trị của hắn đã giữ tôi còn sống, và tôi cũng giữ hắn sống trong đấu trường. Cùng nhau, chúng tôi chịu đựng cảnh tàn sát, ngày qua ngày, tuần qua tuần. Dù vậy, những ngày là sẽ phải kết thúc, nên tôi tiếp tục tìm kiếm lối thoát. Và sau hai tháng, tôi cuối cùng tìm được."

Sunny sờ vết sẹo khủng khiếp trên cổ và nhếch mép cười.

"Hóa ra, tôi chỉ phải lừa tên canh ngục Vượt Bậc ở đó chặt đầu tôi. Thoát khỏi vòng cổ, tôi giết hắn, rồi để Elyas gắn đầu tôi trở lại..."

Kai, người mà đang uống một ngụm trà, phun hết cả ra.

"...Gì cơ?!"

Effie chỉ giữ im lặng vì cô đang nghẹn một cái bánh. Mắt cô thì cũng mở to tương tự. Ngay cả Cassie cũng có vẻ choáng váng.

Sunny bật cười.

"À, mọi người thấy đó. Nữ tư tế Vượt Giới Hạn, Solvane...thật ra thì, tôi đã giết cô ta một lần rồi. Cô ta đã là vật chứa của con Quái Vật Đồi Bại mà những Người Giữ Lửa và tôi đã giết trong thế giới Mộng Ảo để chiếm lấy con thuyền bay của Noctis. Đó là nơi tôi nhận được một bộ giáp ma thuật mà cho phép người mặc nó sống sót miễn sao còn tinh túy...tôi có cách để kiếm tinh túy, vậy nên, tôi đã có thể sống thiếu cái đầu đủ lâu để Elyas có thể chữa trị."

Effie cuối cùng nuốt miếng bánh và liếc nhìn Kai với ánh mắt hoang dại.

"Kai...nói với tôi cậu ta đang nói dối, làm ơn..."

Chàng trai chớp mắt vài lần, rồi nghiêm nghị lắc đầu. Cô gái nhỏ chửi thề, rồi khẽ lẩm bẩm:

"Đồ khốn tâm thầm...hắn ta điên thật rồi!"

Sunny hờ hững nhún vai.

"Gì? Đó còn chưa phải phần điên rồ nhất. Dù sao thì, Elyas và tôi đã suýt thoát khỏi Đấu Trường Đỏ, nhưng mà vào khoảnh khắc cuối cùng, chúng tôi bị chặn lại bởi Solvane...con quỷ nguyền rủa đó."

Nụ cười biến mất khỏi mặt cậu, và đôi mắt đen lóe lên sự căm ghét lạnh lẽo trong giây lát.

"Cô ta...cô ta giết Elyas, xé tim tôi ra ngoài, và ném cơ thể tôi xuống Bầu Trời Bên Dưới. May mắn cho tôi là cơ thể ác ma này có hai tim, đó là tại sao tôi không lập tức chết đi. Solvane hoặc là không biết hoặc là không quan tâm, cho rằng vực thẳm sẽ dứt điểm tôi. Nhưng tôi sống sót và tìm đường quay lại Đảo, nhờ vào Ký Ức."

Cậu thở dài.

"...Tôi đã sống sót, nhưng không ở trạng thái tốt nhất, cả thể chất lẫn tinh thần. Trái tim duy nhất còn sót lại không đủ duy trì cơ thể, nên tôi cơ bản là đang chết dần, mặc dù chậm chạp. Tôi tìm đường đến phía nam, với ý định đến điểm hẹn ở phía đông. Nhưng mà, trước khi có thể, tôi bắt gặp Noctis ở Đảo Nam."

Sunny mỉm cười đắng chát.

"Tên khốn đó rất mừng khi thấy tôi. Hắn cho rằng định mệnh đã mang hai người chúng tôi gặp nhau...và ai biết được, có lẽ nó đã làm vậy. Chúng tôi thỏa thuận, hắn và tôi...Noctis sẽ thay thế trái tim bị mất của tôi, và tôi sẽ tìm vị trí của Dao Thủy Tinh từ một Khủng Bố mà sống trong pháo đài gần đó. Con Khủng Bố đó, mọi người thấy đó, từng thuộc về một Lãnh Chúa Xích...nó từng thuộc về Bóng Tối. Nên có ứng cử viên nào để gặp nó tốt hơn một ác ma bóng tối??"

Cậu không nói chuyện trong một lúc, rồi thở dài nặng nề.

"Vấn đề là, nhiều thế kỷ cô đơn và độc tố của Hope đã khiến sinh vật kia hóa điên. Nên, nó tấn công tôi. Con Khủng Bố đó có năng lực điều khiển giấc mơ và ác mộng, và nó khiến tôi chịu đựng vài trăm cơn. Trong mỗi ác mộng, tôi bị tra tấn khủng khiếp, trải nghiệm đau khổ khó tưởng tượng, và cuối cùng là sẽ bị giết. May mắn là, tôi đã quên gần hết những ác mộng đó...ừ. Gần hết...''

Sunny uống một ngụm trà, rồi lắc đầu.

"...À thì, sao cũng được, đến cuối cùng, tôi cũng đã thoát khỏi ác mộng, bằng cách phá vỡ toàn bộ chúng, rồi giết Khủng Bố. Noctis thay thế trái tim cho tôi, như đã hứa, và mang tôi đến Thánh Địa. Ở đây, tôi gặp Kai, và chúng tôi đi lấy con Dao Thủy Tinh - và Effie - từ Đền Thờ Chén Thánh. Và giờ là vậy đây."

Cậu gãi gãi sau đầu, rồi đăm chiêu nói thêm:

"Nói chúng, chắc là có thể tệ hơn..."

Effie lại chửi thề, rồi nhét một cái bánh khác vào mồm. Cô nhai tức tối, rồi rít lên, khiến vụn bánh bay qua phía bên kia của bàn:

"...Cái quái gì tệ hơn được việc đó?!"

Sunny nhìn cô chăm chú vài giây, rồi nhún vai.

"Tôi không biết...tôi có thể đã bị đưa vào cơ thể một con giun? Hay thậm chí tệ hơn nữa...một đứa bé..."