Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 697: Chuyến Thăm Thân Thiện



Chương 697: Chuyến Thăm Thân Thiện

Sunny nhìn chăm chú tên pháp sư vài giây, không thấy buồn cười. Cậu thật sự muốn đáp trả...nhưng không khể. Ác ma bốn tay đúng là một sinh vật đáng sợ và xấu xí, theo thẩm mỹ của con người. Nên cãi lại sẽ là nói dối.

Và mặc dù Đá Siêu Thường có thể lặp lại ý nghĩ của cậu, những ý nghĩ mà nó nói ra vẫn phải là sự thật.

Khó chịu gầm gừ, Sunny nhìn đi hướng khác và nói:

"Được thôi. Chúng tôi sẽ đi lấy con Dao Rubi từ người bạn sống trong cái hồ đó của ông. Nhưng mà...sẽ chỉ là lịch sự nếu ông đáp lại và cho chúng tôi gì đó, phải không hả? Để tránh khiến cho tình bạn giữa chúng ta bị đè nặng, ông hiểu đó..."

Đó gần như là chính xác những từ mà Noctis đã dùng để dụ cậu đối mặt với Ác Mộng, nên Sunny khá chắc là tên pháp sư sẽ không thể từ chối yêu cầu của cậu.

Quả thật, tên bất tử nhìn cậu với nụ cười tái nhợt, rồi hơi lo lắng cười khúc khích.

"Ồ...đúng, đương nhiên ngươi nói đúng...hờ...có thứ cụ thể gì mà ngươi đang nghĩ đến không?"

Sunny gật đầu.

"Thật ra là có."

Dứt lời, cậu kéo ra cái bùa hình dạng cái đe từ trong kimono và đưa nó cho Noctis. Đây là món bùa mà Bậc Thầy Welthe đã mang ở Đền Thờ Đêm để bảo vệ bản thân khỏi Mordret...sau cái chết của cô ta, món bùa nhỏ đã ở trong tay cậu, cho thấy nó không phải Ký Ức, mà là một đồ vật thật sự.

Khi nghĩ đến hình dạng của nó và danh tiếng của đại gia tộc Valor, đặc biệt là về khoảng chế tạo vũ khí và dụng cụ, không khó tưởng tượng món bùa này từ đâu mà đến. Nhưng mà...điều đó không có nghĩa là Sunny hiểu cách hoạt động của nó.

Và cậu thật sự, thật sự cần biết.

Cassie miễn dịch sự chiếm giữ của Mordret nhờ vào bị mù, và bản thân Sunny thì được bảo vệ bởi một quân đội bóng tối trong linh hồn mình. Nhưng mà Kai và Effie thì...khi cậu tưởng tượng hai người bạn gặp phải Hoàng Tử Không Gì Cả, máu cậu lạnh ngắt cả.

"Tôi muốn ông làm ra thứ gì đó tương tự như này."

Noctis nhận lấy mòn bùa bảo mệnh và quan sát nó với nụ cười tò mò. Nhưng mà, nụ cười đó chậm rãi biến mất khỏi gương mặt của ông ta. Đôi mắt xám lóe lên cảm xúc kì lạ, và nói bằng giọng trung lập:

"...Ngươi có thứ này từ đâu?"

Sunny nhún vai.

"Từ xác một kẻ địch. Ừ thì...kiểu vậy. Tại sao?"

Pháp sư quan sát cái đe nhỏ thêm chút nữa, rồi lắc đầu và thở dài.

"Ta, ờ...không thể tại tạo món bùa hộ mệnh này. Loại phát thuật dùng để làm phép cho nó không phải thứ ta từng thấy. Hơn thế nữa, nó được làm ra với một mục đích mà ta không biết, và bởi một người còn quyền năng hơn ta nhiều. Mà đó là một việc không hề đơn giản đâu đó, khi nghĩ đến ta hùng mạnh và tài năng đến mấy! Dù sao đi nữa, ta không thể. Nghĩ thứ gì khác đi."

Noctis cau mày liếc nhìn cái bùa hình đe, rồi trả nó lại cho Sunny.

'Một người...còn quyền năng hơn nữa?'

Sunny chớp mắt vài lần.

Liệu chính người cha của Mordret đã tạo ra món bùa hộ mệnh này để chống lại con trai mình? Đám Đế Giả kia phải đáng sợ đến mấy để có thể khiến một vị Thánh bất tử từ thời đại này cảm thấy ấn tượng?

Cậu lưỡng lự một chút, rồi giấu đi cái đe nhỏ và thở dài.

"Vậy được rồi. Tôi sẽ...nghĩ ra gì đó khác. Chúng ta sẽ thảo luận nó sau khi con Dao Rubi đã nằm trong tay chúng ta."

Noctis vẫy tay và quay lại phía cái cây, tiếp tục tưới nước cho nó.

"Được rồi, được rồi...chỉ đừng có để trí tưởng tượng đi quá xa. Ta chỉ là một pháp sư khiêm nhường mà thôi, không phải là một vị thần thật sự...ta chỉ là trông như mà thôi...à, đúng mà, vẻ đẹp thiên đường của ta đúng là thần thánh..."

Sunny thở dài, rồi ra hiệu với những thành viên còn lại quay người đi.

Đến lúc ghé thăm một người bạn khác của tên pháp sư khiêm nhường này.

Bốn người Thức Tỉnh đi trên một sợi xích khổng lồ và khẽ đung đưa, treo giữa hai bầu trời - một xanh và đầy ánh sáng, còn lại thì đen và không hề có nó.

Ừ thì, nói chính xác thì chỉ có Sunny và Cassie là đang đi. Kai đang lơ lửng trên những mắt xích cổ xưa, còn Effie thì đang thoải mái ngồi trên vai Sunny. Thật ra thì cô gái nhỏ đang ngủ ngon lành...và chảy nước miếng xuống trên đầu cậu.

Trong bất cứ trường hợp nào khác, Sunny đã phẫn nộ và ném con quỷ nhỏ kia tỉnh lại, nhưng bây giờ, cậu đang quá bận rộn với những ý nghĩ tăm tối.

Cậu thậm chí còn không phải suy nghĩ về sinh vật mà họ chuẩn bị gặp...không, tâm trí cậu vẫn còn đang ở trên cái bùa hộ mệnh hình đe kia.

Vì Noctis không thể tạo ra cái thứ hai, một người trong tổ đội sẽ phải ở trong trạng thái không có khả năng kháng cự Hoàng Tử Không Gì Cả...và bây giờ, Sunny phải quyết định ai.

Liệu cậu sẽ đưa nó cho Kai, hay là Effie?

Như thể đọc được ý nghĩ của cậu, cô gái nhỏ đột nhiên cựa quậy, rồi ngáp và mở mắt ra.

"Thần thánh, Sunny...ngừng nghiến răng hộ cái, ồn ào mà! Tôi không ngủ được đây nè! Có gì mà tự dưng lại căng thẳng vậy?"

Cậu chần chừ vài giây, rồi chia sẻ lo lắng của mình. Cả Cassie và Kai cũng nghe, gương mặt họ cũng trở nên nghiệt ngã như của cậu.

...Nhưng còn Effie thì không có vẻ lo lắng.

"Gì, vậy thôi? Làm sao là vấn đề cơ chứ...cứ đưa nó cho Kai thôi đồ ngố."

Sunny nhảy xuống mắt xích tiếp theo, nắm lấy đôi chân gầy gò của Effie để cô không ngã xuống, và rồi hỏi:

"Cô không sợ bị Mordret nuốt lấy?"

Cô gái nhỏ nhăn mặt.

"Mọi người thật sự đánh giá tên Mordret kia quá cao rồi đó. Hắn ta không nguy hiểm đến vậy."

Mọi người trở nên yên lặng, rồi nghi ngờ nhìn cô. Không nguy hiểm? Cả trăm chiến binh Lạc, hai hiệp sĩ Vượt Bậc, và cả vùng phía bắc của Vương Quốc của Hi Vọng phải không đồng ý với cô.

Cô lắc đầu.

"Thứ khiến hắn ta nguy hiểm là sáu tâm hắn có. Bên trong Hồn Hải, tên đó có thể phản chiếu Phân Loại của kẻ địch, đúng không? Hắn ta có thể dùng cùng những Kĩ Năng, nhưng mà có nhiều tâm để tiếp năng lượng cho chúng."

Effie khịt mũi.

"Ừ thì, hắn ta không còn sáu tâm nữa. Chỉ có một...có lẽ hai hay ba, nếu hắn ta đã rất chăm chỉ và có thể tạo ra những cái mới. Không thật sự quan trọng. Ý tôi muốn nói là hắn ta đã hi sinh sức mạnh cá nhân để tạo ra năm con quái vật gương, khiến sự đe dọa mà hắn thể hiện là to lớn hơn, nhưng mà mối nguy hiểm đến linh hồn của một người là kém hơn nhiều."

Cô suy nghĩ một chút, rồi đăm chiêu nói thêm:

"Thật ra thì, tôi thậm chí còn muốn nói thứ thật sự khiến hắn ta nguy hiểm không phải là tâm, mà là kĩ năng và tài năng...hay nói thẳng là sự thiên tài của hắn về mặt chiến đấu. Khả năng sao chép Phân Loại của người khác nghe có vẻ đáng sợ, nhưng cứ suy nghĩ thử...mọi người đã mất bao lâu để nắm bắt cách dùng những Kĩ Năng của mình cho tốt? Tên đó phải chiến đấu với người khác với Phân Loại của họ chỉ vài giây sau khi có được nó...đó là không hề dễ dàng."

Cô gái nhỏ ngáp lần nữa, rồi tìm kiếm tư thế dễ chịu hơn.

"...Hơn vậy nữa, hắn ta cũng thừa kế cả Khiếm Khuyết của người đó. Nên, thật ra thì đó chỉ là câu hỏi về kĩ năng và kinh nghiệm, cứ để hắn xâm lấn vào Hồn Hải của tôi. Tôi sẽ dạy hắn cách làm người..."

Dứt lời...Effie lại ngủ đi.

Sunny im lặng một lúc, rồi thở dài và đưa cái bùa đe cho Kai, người nhận nó với biểu hiện nghi ngờ trên mặt.

Effie không sai...bây giờ khi Mordret không có lợi thế áp đảo về thể chất, mặt này của Phân Loại của hắn là kém nguy hiểm hơn. Nó sẽ phụ thuộc vào bản chất của Kĩ Năng của nạn nhân và khả năng chiến đấu của họ.

Effie là một chiến binh điêu luyện hơn Kai rất nhiều...hơn thế nữa, Phân Loại của cô là hoàn toàn về sức mạnh thể chất và chiến đấu cận chiến, và cậu chưa từng thấy ai dễ chịu với thể chất của bản thân hơn Effie. Ngay cả Mordret cũng sẽ thấy khó để tận dụng Phân Loại của cô tốt hơn...

Nhưng, dù vậy...

Nhìn ra trước, cậu cau mày và nói:

"...Hãy hi vọng chúng ta không phải tìm ra liệu cô đúng hay không. Vẫn có cơ hội chúng ta sẽ không trở thành kẻ địch với Mordret trong Ác Mộng này."

Effie khẽ cựa quậy, rồi nói bằng giọng buồn ngủ:

"Đương nhiên tôi đúng...giờ thì im mồm để tôi ngủ yên ổn..."

Nhưng mà, thay vì làm vậy, Sunny lắc cô thức dậy.

Cô gái nhỏ thở dài bực tức.

"Cái gì?!"

Cậu đơn giản chỉ về phía trước.

"Đến nơi rồi."

...Chỉ cách khoảng một trăm mét, dốc của hòn đảo bay dâng lên từ sợi xích thiên đường.

Họ đã đến hồ nước yên tĩnh.