Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 698: Sinh Vật Trong Hồ



Chương 698: Sinh Vật Trong Hồ

Sunny đặt chân lên mép đảo và đứng hình ở đó, nhìn về phía trước với gương mặt dã thú có biểu hiện tăm tối. Những người khác cũng im lặng, cảm nhận được sự bất an và căng thẳng ủa cậu.

Vùng đất trước họ có vẻ yên tĩnh...thậm chí là xinh đẹp. Có một thảm cỏ rộng lớn xanh mướt, và cách đó một khoảng, nó mở đường đến một hồ nước rộng lớn. Bề mặt của hồ hoàn toàn yên ắng, như một mặt gương, khiến nó trông như một mảnh trời xanh từ bên trên đã bằng cách nào đó bị cắm xuống mặt đất.

Một làn gió nhẹ nhàng vuốt ve mặt họ, và không có gì phá vỡ sự yên lặng ngoài tiếng cỏ xào xạt và tiếng sợi xích loảng xoảng ở xa.

...Vậy mà, Sunny lại không nhịn được mà cảm giác được thứ nguy hiểm ở rất gần.

Cậu thở dài, rồi liếc sang bạn mình không tự tin lắm.

"...Chúng ta có nên triệu hồi giáp và vũ khí?"

Kai chần chừ một giây, rồi nói:

"Như vậy chẳng phải là cho thấy dấu hiệu bất tin tưởng và thù hằn? Tim thuần khiết, ý nghĩ thuần khiết...cho dù đó nghĩa là gì...có vẻ không phù hợp với việc trang bị vũ khí và chuẩn bị chiến đấu."

Sunny nhăn nhó.

"Ừ thì...nhưng mà, lỡ chúng ta phải chiến đấu?"

Effie mỉm cười.

"Bốn người chúng ta ít nhất sẽ có thể rút lui an toàn, nếu có gì không ổn. Ý tôi là, tệ cỡ nào được chứ?"

Sunny rùng mình, rồi lắc đầu.

"Đủ tệ để những Thánh cũng phải sợ hãi. Tôi...tôi đã đến hòn đảo này vài lần, trong tương lai, nhưng mà đã luôn ở ngoài rìa, chưa bao giờ đến gần cái hồ. Nên tôi không biết thứ sinh vật gì sống trong đó. Nhưng mà...tôi đã thấy xương nằm trên bờ. Và những đống xương đó trông giống như thuộc về những thứ mà tôi thậm chí còn không muốn gặp phải."

Cậu chần chừ một chút, rồi liếc sang Cassie.

"Cô nghĩ sao?"

Cô gái trẻ khẽ nghiêng đầu, rồi bình tĩnh nói:

"Mình không cảm thấy nguy hiểm nào cả. Có lẽ lần này Noctis nói thật."

Sunny thở dài. Trực giác của Cassie đã dắt mỗi người trong số họ qua vô số nguy hiểm không trầy xước...nếu cô ta cảm thấy nó an toàn, thì đó đúng là đáng tin.

Nhưng mà không có nghĩa là cậu phải vui vẻ khi làm vậy.

"Được rồi...không vũ khí và giáp, vào hiện tại. Chỉ...ý nghĩ thuần khiết..."

Cùng nhau, họ vượt qua khoảng đất giữa mép đảo và bờ hồ, dừng lại cách mặt nước bình tĩnh chỉ vài bước. Vì nó yên ắng và phản chiếu đến mấy, không ai có thể nhìn được bên dưới bề mặt nó...nhưng mà, Sunny có thể cảm nhận được thứ gì đó sâu trong hồ nước. Một cái bóng to lớn và lan tỏa...cổ đại, sâu lắng...và không thể hiểu rõ được...

Cậu rùng mình.

Sunny ngập ngừng một chút, rồi hắng giọng và, cảm thấy cực kì ngu ngốc, nói chuyện với cái hồ:

"Ờ...tôi đến để lấy con Dao Rubi. Làm ơn...đưa nó cho tôi?"

Có một làn gió...và không gì xảy ra cả.

'Có phải...có phải là vì Harper? Hay là mọi thứ mình đã làm ở ngoại ô để sống?'

Vài giây sau đó, Effie cười lên.

"Ồ...chắc là cậu không thuần khiết ha Sunny...ai mà biết được ha!"

Cậu nghiến răng, rồi giận dữ gầm gừ với cô ta.

"Vậy cô đi mà thử!"

Cô gái nhỏ lắc đầu năng nổ.

"Không, không...không có ai từng buộc tôi tội thuần khiết cả! Mặc dù..."

Cô suy nghĩ một chút, rồi nhún vai.

"Tôi đoán là mình đang ở trong cơ thể một đứa trẻ..."

Cô gái leo xuống khỏi vai Sunny, đến gần mặt nước, và vươn một tay ra.

"Làm ơn cho tôi con dao, ờ...Dì ở trong hồ?"

Một lần nữa, không có gì xảy ra. Effie đứng đó vài giây, rồi thở dài, và lùi lại một bước.

"...Biết mà."

Cuối cùng, cả hai người họ quay sang và nhìn Kai chăm chú.

Chàng chai chần chừ vài giây, rồi lắc đầu.

"Mình nghĩ nên để Cassie thử."

Sunny và Effie nhìn nhau, hơi ngạc nhiên, rồi nhún vai và nhường đường cho cô gái mù đến gần hồ nước. Thử cũng đâu có hại gì...

Cassie lưỡng lự vài giây, rồi thở dài và đi về phía bờ hồ. Dừng ại chỉ cách mặt nước yên tĩnh vài centimet, cô cúi đầu và đơn giản nói:

"Tôi đến vì con Dao Rubi."

Ban đầu, Sunny cho rằng cô cũng đã thất bại...nhưng rồi, cô gái trẻ đột nhiên tái đi và lùi lại một bước.

Có một gợn sóng trên mặt hồ...và mặc dù cái bóng to lớn ẩn nấp bên dưới đó không di chuyển, có gì đó đột nhiên xuất hiện từ bên dưới nước.

...Một bàn tay trắng nhợt mà đang nắm lấy một con dao dài, có vẻ như làm từ máu cô đặc.

Bàn tay vươn lên từ nước và đưa nó cho Cassie, người mà đột nhiên run rẩy với cả cơ thể và lùi lại thêm bước nữa, lắc đầu với vẻ mặt hoảng hốt.

Nhưng rồi, cô dừng lại. Đôi môi không còn chút máu biến thành một đường thẳng, rồi cô gái trẻ quay lại bờ hồ. Ở đó, cô quỳ xuống và nghiêng ra trước, nhận lấy con Dao Rubi từ bàn tay trắng như xác chết kia.

Bàn tay dễ dàng thả nó ra và biến mất lại vào trong hồ nước, và nhanh chóng, không có gì ngoài gợn sóng dần tiêu tan cho thấy nó từng tồn tại.

Sunny giật mình quan sát mọi thứ này.

'Nó không di chuyển...cái bóng thậm chí còn không di chuyển...'

Cậu đã định nói gì đó, nhưng rồi, nước lại gợn sóng, và một bàn tay khác nhô lên - cái này đen như than và không nắm giữ gì cả. Nó chậm rãi di chuyển về phía Cassie, rồi vươn lên, nhẹ nhàng mơn trớn má cô. Cô gái giật mình khi thứ da thịt màu đen chạm vào mình, nhưng vẫn đứng yên đó. Vài giây sau, bàn tay đen cũng rút lui trở lại trong hồ nước.

Cassie chỉ di chuyể khi mà gợn sóng không còn nữa, đứng dậy, và quay về phía họ với biểu hiện xa xăm trên gương mặt xinh đẹp. Ở nơi mà bàn tay đen chạm vào má cô, làn da cô biến thành màu xám và mở ra, những giọt máu lăn xuống cằm.

Cô đang cầm con Dao Rubi trong đôi tay run rẩy.

Sunny cuối cùng có thể nói chuyện:

"Cái...cái quái gì vậy?"

Cassie bất động một lúc, rồi đột nhiên rùng mình.

"Mình...mình không biết. Chúng ta rời khỏi thôi. Làm ơn đi mà?"

Cậu cau mày, nhưng không phản đối. Nói thật thì Sunny cũng không thể chờ để rời khỏi cái hồ này.

Trong lúc họ rời đi, cậu thoáng quay lại và nhìn mặt nước yên tĩnh lần cuối.

Chỉ là ảo giác hay sao, mà phản chiếu của bầu trời trên bề mặt nó có vẻ...tối hơn?

Trong lúc họ đi trở lên trên sợi xích, cậu nhìn Kai và hỏi, một chút tò mò len lỏi vào giọng nói:

"...Làm sao cậu biết nó sẽ đưa con dao cho Cassie?"

Cô gái mù hơi quay đầu, cũng tò mò không kém. Ngay cả Effie cũng có vẻ không rõ.

chàng trai liếc nhìn họ và nhún vai, hơi mỉm cười bên dưới cái mặt nạ gỗ.

"Tim thuần khiết, ý nghĩ thuần khiết...tất cả chúng ta đã thắc mắc đó có nghĩa là gì đúng không? Ừ thì...mình nghĩ chúng ta đều đã sai lầm, vì nó không quan trọng chúng ta hiểu nó như nào. Thứ duy nhất quan trọng là Noctis hiểu nó như nào, nhiều thế kỷ trước, khi ông ta tin tưởng giao con dao cho sinh vật kia."

Hắn im lặng một chút, rồi nói thêm:

"Ông ta đưa con Dao Rubi đi sau khi phát hiện Hope đang khiến những Lãnh Chúa Xích điên rồ, sợ hãi ông ta sẽ làm gì với con dao nếu trường hợp xấu nhất xảy ra. Nên, với ông ta, trái tim và ý nghĩ thuần khiết có một ý nghĩa rất cụ thể...khả năng giữ tâm trí tỉnh tảo, thật với lời thề của mình, và trung thành với nghĩa vụ thiêng liêng của mình. Và mặc dù không ai trong chúng ta là hoàn hảo, Cassie là người có đầu óc tỉnh táo và là người có trách nhiệm nhất mà mình biết."

Sunny nghiêng đầu, không chắc rằng bản thân đồng ý với nhận xét đó...nhưng mà sinh vật của cái hồ kia thì đã, có nghĩa là Kai ít nhất là đúng một phần.

Hoặc chỉ là trùng hợp.

Trong lúc cậu nhớ lại quá khứ với biểu hiện hắc ám, chàng trai lại đột nhiên lên tiếng, giọng nói khàn và ảm đạm:

"...Đó là tại sao Noctis cử chúng ta đi lấy con dao chứ không tự mình đến, chắc vậy. Vì ông ta đã phát điên, phản bội lời thề, và ruồng bỏ trách nhiệm. Và chúng ta...chúng ta đã giúp ông ta đi xa hơn nữa trên con đường đó. Đi xa hơn nữa vào sự điên loạn, đến khi ông ta đến điểm cuối cùng của nó..."