Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 709: Bản Chất Dã Thú



Chương 709: Bản Chất Dã Thú

Chỉ một thời gian sau đó, khi họ đã quay trở lại con thuyền bay và nhìn xuống cảnh tượng tàn phá của trận chiến ngắn ngủi và khủng khiếp giữa Noctis và Hoàng Tử Mặt Trời đã tạo ra, thì sự nhận ra mới thật sự lắng vào tâm trí mỗi người. Không còn đường quay trở lại nữa.

...Trận chiến giữa những kẻ bất tử đã bắt đầu.

Không lâu sau đó, cả Vương Quốc của Hi Vọng sẽ bị biến thành một chiến trường và chìm trong máu và điên loạn. Và rồi, hậu quả của sự điên cuồng đó sẽ lan tỏa ra như một cơn sóng, thay đổi thế giới mãi mãi.

Nhìn xuống, Sunny không nhịn được mà rùng mình. Những trụ đá vỡ, cái tay khổng lồ, tro bụi lơ lửng trong không khí...nơi này, sự kiện này, khoảnh khắc này...

Liệu đây là tia lửa mà sẽ thắp lên một trận chiến tranh khác, đáng sợ hơn rất nhiều? Một trận chiến tranh giữa những vị thần và daemon, một trận chiến tranh mà sẽ tiêu diệt toàn bộ bọn họ và mang lại tận thế...trận chiến tranh để chấm dứt mọi chiến tranh. Cậu vẫn có nghi ngờ rằng việc Ác Ma Khát Vọng thoát khỏi xiềng xích là thứ đã châm ngòi chiến tranh.

Cúi xuống, Sunny thì thầm:

'Nhưng rồi có khát vọng, và cùng nó là phương hướng...'

Khẽ quay đầu, cậu nhìn Noctis - người mà đã bắt đầu mọi thứu. Tên pháp sư có vẻ bình tĩnh, không có một lo lắng trên đời. Gương mặt xinh đẹp tái nhợt vì kiệt sức, nhưng ngoài ra thì hắn không khác gì bình thường...không hề giống một kẻ mà rất có thể đẩy thế giới vào một đợt tận thế.

Liệu hắn có hiểu những hậu quả từ hành động của mình?

...Hay là hắn hiểu rõ hơn Sunny có thể nghĩ đến?

Thở dài, Sunny nhìn Đảo Tay Sắt lần cuối - bây giờ thì thật sự một lần nữa xứng đáng với cái tên đó - và ngồi xuống dưới tán cây. Bất chấp việc bản thân không làm gì nhiều, cậu cũng cảm thấy kiệt sức. Và có rất nhiều thứ cậu cần suy nghĩ.

Trên đường trở lại, Sunny nhớ lại tương lai. Cậu đã từng đến Đảo Tay Sắt nhiều lần, đã thấy những trụ đá sụp đổ và cánh tay khổng lồ, và thậm chí còn phác thảo và miêu tả chúng chi tiết cho một báo cáo thám hiểm.

Và bây giờ, cậu đã chứng kiến cách hòn đảo rơi vào trạng thái đó.

Một sự kiện khác từ quá khứ xa xôi đã lặp lại trong Ác Mộng, gần như hoàn toàn chính xác. Sunny đã lập ra giả thuyết rằng định mệnh như là dòng chảy, luôn luôn kéo mọi thứ về một kết luận không thể tránh được, sau sự tiêu diệt của Đền Thờ Chén Thánh. Những chi tiệt có thể thay đổi, nhưng mà kết quả có vẻ như vẫn luôn là như vậy.

Những sự kiện mà đã xảy ra trên Đảo Tay Sắt chỉ càng khiến cậu khẳng định hơn với giả thuyết đó.

Theo mọi cách nhìn, sự xuất hiện của tổ đội...và Mordret...đáng lẽ nên thay đổi dòng chảy lịch sự của Vương Quốc của Hi Vọng một cách trầm trọng. Họ đã tăng tốc khởi đầu của chiến tranh, và thậm chí còn giết một Lãnh Chúa Xích. Nếu không có họ, Noctis khả năng cao là sẽ dùng nhiều năm tìm kiếm một cách để bắt tay với Weaver, và chỉ khi đó thì mới chống lại những kẻ bất tử khác.

Vài năm đó, có lẽ, là đồng hồ đếm ngược cho sự nở rộ của Hạt Giống Ác Mộng, nếu không có người Thức Tỉnh nào xuất hiện để thách thức Ác Mộng trước lúc đó...Hạt Giống sẽ nở? Đó là quy luật của nó? Những hạt giống nở rộ khi mà mâu thuẫn bên trong chúng tự giải quyết và định mệnh lặp lại không hề có gì thay đổi?

Trước kia, Sunny đã cho rằng việc của người thác thức là phải giải quyết mâu thuẫn mà nếu không thì vẫn sẽ tồn tại. Nhưng bây giờ, biết thứ cậu biết về Đảo Xiềng Xích và Vương Quốc của Hi Vọng, cậu nhận ra bản thân đã sai. Có hay không sự giúp đỡ của cậu, Noctis vẫn luôn sẽ khởi động chiến tranh, và Tháp Ngà sẽ luôn phá vỡ khỏi xiềng xích của nó và vươn lên bầu trời...

Đền Thờ Chén Thánh sẽ luôn bị phá hủy, và Hoàng Tử Mặt Trời sẽ luôn mất tay bởi đồng hồ mặt trăng ma thuật này.

Nghĩ đến thì, Ác Mộng Đầu Tiên của cậu sẽ tự giải quyết nếu không có sự can thiệp của cậu...cách này hay cách khác. Tên nô lệ đền thờ vô danh có lẽ sẽ chết, và Auro của Chín Người có lẽ đã sống sót...phải không? Dù sao đi nữa, sẽ có một kết thúc.

'Đó...không thật sự hợp lý.'

Vậy thì vai trò của những người thách thức là gì? Nếu mâu thuẫn có thể tự giải quyết, thì tại sao họ lại ở đây? Ma Pháp muốn gì từ họ? Chứng minh bản thân tương đồng với những vị anh hùng trong quá khứ? Làm tốt hơn họ? Chỉ sống sót?

Ma Pháp không quan tâm thứ người ta làm bên trong Ác Mộng và cách họ giải quyết mâu thuẫn. Phần thưởng vẫn sẽ vậy - người thách thức sẽ vượt lên Cấp Bậc mới. Họ có thể nhận được một cái Tên Thật, hay thậm chí, trong những trường hợp cực kì hiếm có, Phân Loại của họ có thể tiến hóa, nhưng mà những thứ đó cũng có thể làm được bên ngoài Ác Mộng.

Việc duy nhất mà Ma Pháp quan tâm đến là những người thách thức sống sót đến cuối cùng.

...Nhưng đó cũng không hoàn toàn chính xác. Ma Pháp sẽ không đưa những phần thưởng thêm, hoặc từ chối người sống sót sự tăng cấp. Nhưng mà, nó có quan tâm một chút...ít nhất là đủ để đánh giá biểu hiện của người thách thức. Sự đánh giá đó không quan trọng bên ngoài Ác Mộng Đầu Tiên, nơi nó có liên quan đến ân huệ, nhưng mà Ma Pháp vẫn đưa ra đánh giá mỗi lần sau đó.

Tốt, Xuất Sắc, Đáng Khen Ngợi...Huy Hoàng...và vân vân.

Liệu có một gợi ý ở đó, đâu đó, về thứ nó muốn?

Nếu vậy...Sunny có vẻ như đã khiến Ma Pháp rất hài lòng với thử thách đầu tiên.

Ngồi trong bóng râm của cây thiêng liêng, cậu thở dài và nhìn về phía xa với biển hiện nghiêm trang.

'Hi vọng lần này nó sẽ lại hài lòng. Hi vọng chúng ta có thể sống sót...'

Nhanh chóng, con thuyền bay quay trở lại Thánh Địa và hạ xuống vị trí thông thường của nó trên Đảo Tế Đàn. Ngay khi họ quay trở lại mặt đất, Sunny có thể nhìn thấy hàng trăm gương mặt hướng sang họ, sự sợ hãi và không chắc chắn hiện rõ trên mặt.

Những cư dân của Thánh Địa đã không nhìn thấy trận chiến giữa Noctis và Hoàng Tử Mặt Trời, nhưng họ đều biết có gì đó sai. Đến hiện tại, hòn đảo đã không còn run rẩy, nhưng mà tim họ thì không thể nói vậy.

Không để ý đến họ, pháp sư mệt mỏi đặt chân lên cỏ, rồi quay sang Sunny và khẽ cau mày.

"Ta sẽ nghỉ ngơi vài ngày. Đó...đa số Quân Đoàn Mặt Trời, cũng như quân đội của Đấu Trường Đỏ, được đặt dọc theo biên giới giữa địa bàn của Solvane và của Thành Phố Ngà. Sẽ mất họ ít nhất hai tuần để tập trung và hành quân về phía đông...nên, chúng ta sẽ cho chúng đủ thời gian để phá vỡ đội hình hiện tại, nhưng không đủ để xây dựng cái mới. Chúng ta sẽ tấn công trong bảy ngày."

Hắn chần chừ vài giây, rồi đột nhiên mỉm cười:

"Đám Hiếu Chiến và Quân Đoàn Mặt Trời quên đi sự căm ghét và chiến đấu kề vai...quả thật, không ai ngoài ta có thể khiến nó xảy ra! Ta chẳng phải là nhà ngoại giao tài năng nhất cả Vương Quốc của Hi Vọng hay sao?"

Dứt lời, Noctis cười to, quay người, và bước đi.

Sunny nhìn chằm chằm lưng hắn vài giây, rồi thở dài và khẽ nói:

"Ông chắc chắn là không phải. Nhưng mà...có lẽ thật sự là..."