Chương 713: Trống Trận
Con thuyền bay đang di chuyển xuyên qua hắc ám sâu đậm của Bầu Trời Bên Dưới, được hộ tống bởi mười bốn con quỷ đá. Với biển lửa cháy bên dưới và hư vô rộng lớn bên trên, như thể họ đang đi thuyền xuyên qua luyện ngục.
Noctis đang lái mái chèo, cúi người, với gương mặt tái nhợt và mắt thâm quầng. Hắn có vẻ không quá ổn, nhưng mà tay hắn vẫn vững vàng khi điều khuyển con thuyền.
Ở boong trên của thuyền, đám Búp Bê Thủy Thủ chuẩn bị cho trận chiến. Chúng di chuyển những máy băn tên bằng gỗ vào vị trí và đặt lên những mũi giáo nặng nề lên đó, và ở mũi thuyền là một cỗ máy công thành đặc biết đáng gờm. Bản thân những mũi giáo đó cũng không đơn giản. Bề mặt chúng được khắc những kí tự, chúng lấp lánh với tinh túy linh hồn được chứa bên trong, mỗi mũi giáo tràn trề năng lượng.
Bản thân những tên ma nơ canh cũng được trang bị vũ khí, quần áo tao nhã được thay thế bởi giáp xích. Chúng cầm những thứ cung nặng nề, kiếm, và rìu - vừa để giết kẻ địch vừa để bảo vệ con thuyền khỏi những móc ném. Có nhiều bao tên đầy, cũng như những thùng nước để dập lửa nếu cánh buồm bắt lửa.
Những cánh buồm thì quay ở một góc kì lạ để bắt không khí nóng thổi lên từ bên dưới, che lấy con thuyền như những cái cánh chim.
Con thuyền đang bay nhanh, nhưng mà trong sự trống rỗng của Bầu Trời Bên Dưới, khó có thể đo đạc khoảng cách mà họ đã đi được. Sunny chỉ có thể nói tốc độ của họ là khủng khiếp vì dòng chảy tinh túy như lũ đang chảy xuyên thân thuyền cổ đại, và tiếng gió hú mà bị cắt bởi mũi bọc giáp của con thuyền.
Với tốc độ này, họ sẽ nhanh chóng đến được Thành Phố Ngà.
Tổ đội cũng chuẩn bị chiến đấu.
Kai đã triệu hồi bộ giáp trắng và vàng - một Ký Ức mà hắn đã nhận được trong lúc chỉ huy bách đoàn của Quân Đoàn Mặt Trời. Đằng sau cái mặt nạ cháy xém, mắt hắn nghiêm túc và tập trung. Hắn đã kiểm tra những đuôi tên trong bao, một cây cung mạnh mẽ nằm ở dưới chân. Cây cung này đến từ một nhà vô địch của Giáo Chiến Tranh mà hắn đã giết, và là một vũ khí chết chóc.
Effie đang đứng gần đó, tựa vào một cây giáo cổ xưa mà Sunny đã đưa cô. Mảnh Vỡ Hoàng Hôn đăng chống trên tường, cao gần bằng cô gái nhỏ, và có một cái áo khoác màu trắng mà có vẻ như được dệt từ ánh sao đang ở trên vai cô - Mảnh Vỡ Ánh Sao, thứ mà cô đã nhận được sau khi giết chết Chúa Tể Tử Vong.
Đương nhiên, Effie có cả một kho Ký Ức có thể dùng - những thứ mà cô đã tích lũy trong nhiều năm ở Vùng Đất Lãng Quên, và những cái mà cô nhận được khi giết vô số sinh vật để bão hòa tâm Thức Tính trước khi tiến vào Hạt Giống Ác Mộng. Vũ khí, dụng cụ, bùa...cô sẽ triệu hồi chúng khi cần thiết.
Biết trận chiến trước mắt là dài và gian nan, cô gái nhỏ đang ăn ngấu nghiến một đống thịt nướng.
Cassie đang yên lặng quan sát Noctis, tay đặt trên chuôi Vũ Công Yên Ắng. Vai trò của cô trong trận chiến sắp đến là đặc biệt quan trọng...khi pháp sư chạm trán với Solvane và Hoàng Tử Mặt Trời, cô sẽ phải điều khiển con thuyền bay và chỉ huy đám Búp Bê Thủy Thủ, hút đi phần lớn sự tập trung của kẻ địch.
...Sunny cũng đang chuẩn bị.
Cậu triệu hồi Áo Choàng Địa Ngục, thứ bọc lấy cơ thể cậu như một bộ mai mã não. Vì trận chiến này sẽ là với những con người, chứ không phải Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh, cậu đã quyết định sự đa năng của nó là đáng giá hơn phòng ngự không thể xuyên phá của Xích Bất Tử.
Cũng không còn Elyas ở cạnh để chữa trị những vết thương trí mạng nếu cậu dính phải, nên pháp thuật phi thường kia của nó là kém hữu dụng hơn.
Bông Hoa Máu nằm trong tấm giáp ngực của bộ giáp mã não, chuẩn bị cung cấp sức mạnh cho cậu. Trong bốn tay, cậu cầm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, Mảnh Vỡ Đêm Khuya, và Cung Chiến Của Morgan.
Ba Bóng nằm nghỉ ngơi trong linh hồn cậu, sẵn sàng được cử ra để phá hủy và tàn sát.
Cậu đã chuẩn bị...
Ừ thì, hết sức có thể mà thôi.
Ngay khi Sunny nghĩ đến đó, Noctis đột nhiên di chuyển, rồi ngước lên, một nụ cười hoang dại dần hiện lên môi hắn. Giọng nói hắn khàn, nhưng lại rõ ràng:
"...A. Chúng cuối cùng cảm giác được chúng ta rồi."
Những thành viên của tổ đội quay sang hắn, gương mặt họ bình tĩnh và tỉnh táo.
Pháp sư mỉm cười, rồi di chuyển một mái chèo, khiến con thuyền bay lên. Mắt hắn sáng lên ánh trăng xa xăm.
"Ẩn nấp không còn ý nghĩa nữa. Dù sao thì chúng ta đã đủ gần...ôi, quả là một đêm để còn sống, bạn ta!"
Tiếng cười của hắn lăn ra khắp boong thuyền trong lúc con thuyền cổ đại leo lên cao và cao hơn, nhanh chóng tiếp cận phần tối của Đảo Xiềng xích.
Sunny ngước lên, biết rằng chỉ vài phút nữa, hồi kết của Ác Mộng này sẽ bắt đầu.
...Khi cậu làm vậy, Cassie yên lặng đến gần cậu và đứng bên cạnh vài giây, yên lặng.
Rồi, cô nói:
"Cho dù chuyện gì xảy ra...đừng cho hắn tiến vào Tháp."
Sunny cau mày, nhìn cô với biểu hiện nghiêm trọng.
"Ai? Noctis?"
Cô ngập ngừng một giây, rồi lắc đầu.
"Không. Mordret."
Sunny mỉm cười và quay đi.
"Tại sao? Sự đảm bảo về việc chinh phục Ác Mộng nếu chúng ta làm theo lời hắn là nói dối?"
Cô gái trẻ không nói gì trong một lúc, rồi chỉ nói:
"Không. Mình không nghĩ vậy."
Noctis liếc sang cô và nhướng mày.
"Vậy tại sao chúng ta cố ngăn hắn?"
Cô chần chừ một giây. Rồi, Cassie hỏi:
"Chuyện gì xảy ra sau Ác Mộng?"
Sunny thở dài, rồi bật cười khô khan.
"...Được rồi. Tôi sẽ cân nhắc yêu cầu của cô."
Cậu đã có thể nhìn thấy phần bụng dưới tăm tối của Vương Quốc của Hi Vọng bên trên họ...và nghe thấy tiếng thì thầm xa xăm của trống trận.
Bị bất ngờ, hai quân đội vội vàng đón gặp họ.
Nhìn những người bạn của mình, Sunny thở dài, rồi nói với giọng trung lập:
"Chắc là đây rồi. Chúc mọi người may mắn. Đừng có chết ngoài đó."
Kai và Effie nhìn cậu, rồi gật đầu. Cô gái nhỏ mỉm cười méo xẹo.
"Tại sao bọn tôi lại chết? Chỉ là vài quân đội và ba kẻ Vượt Giới Hạn mà thôi. Không có gì to tát..."
Cô chần chừ một chút, rồi nói thêm với giọng nghiêm túc:
"Nhưng mà, hãy hứa là đừng có thêm trận chiến tự sát dưới những tòa tháp khổng lồ nào nữa, được không? Ý tôi là, cứ đà này thì không khéo nó sẽ trở thành thói quen mất..."
Sunny nhìn cô và mỉm cười.
"Vậy thì sao...lần sau, chúng ta nên chiến đấu trên đỉnh tòa tháp khổng lồ nào đó?"
Effie thở dài.
"Không...không tháp thiếc gì cả. Cứ hoàn toàn né những tòa tháp khổng lồ trong tương lai. Nghe được chứ hả?"
Sunny cười, rồi quay đi và nhìn chăm chú những hòn đảo đang đến gần.
"Nghe ổn đó...nhưng mà không thể hứa hẹn gì cả..."