Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 731: Con Mặt Trời, Con Mặt Trăng



Chương 731: Con Mặt Trời, Con Mặt Trăng

Sunny rùng mình, quay đầu về phía trung tâm Thành Phố Ngà. Tiếng rống khủng khiếp mà vừa lăn ra những hòn đảo bay khiến cậu lạnh đến tận xương, khiến hai trái tim cậu run rẩy.

Giọng của Sevirax, Rồng Ngà, chứa đựng quá nhiều sự đau khổ, phẫn nộ, và điên cuồng, khiến toàn bộ những sự kinh hĩa ghê gớm mà Sunny đã trải nghiệm ở Vương Quốc của Hi Vọng có vẻ không thể so sánh được.

Nó như thể giọng của bản thân tử thần, đến để lôi họ xuống địa ngục.

Không tự chủ lùi lại một bước, cậu nhìn Noctis và khàn giọng hỏi:

"Chẳng phải...chẳng phải hắn ta là người tỉnh táo nhất trong số những Lãnh Chúa Xích?"

Tên pháp sư mở mắt, bất động một giây, rồi đứng dậy.

"Hắn đã là."

Noctis liếc về phía Bầu Trời Bên Dưới, nơi xác tên Hoàng Tử Mặt Trời đang cô đơn đung đưa, mắc trong những sợi xích.

"...Nhưng mà bây giờ không phải nữa."

Trong lúc họ quan sát, cái bóng khổng lồ bay lên từ thành phố. Mặt trời lấp lánh trên những vảy ngà của con quái thú vĩ đại, và trong lúc hắn bay qua bầu trời, một cái bóng sâu đậm bao phủ lấy đường phố và nhà cửa.

Con rồng xinh đẹp, tráng lệ, và đáng sợ hơn nhiều so với thứ gì mà Sunny có thể tưởng tượng nổi. Nó tỏa ra một cảm giắc quyền lực và sự thánh thiện mãnh liệt đến mức vượt qua vài chục hòn đảo và đâm vào họ như một cơn sóng, khiến những thành viên của tổ đội tái đi.

Sevirax trông giống một sinh vật từ huyền thoại hơn là một quái vật. Thật ra thì gọi hắn là một con quái vật có lẽ là không thể nghĩ nổi...cho dù đám Sinh Vật Ác Mộng là gì, thì hắn là đối diện của thứ đó. Cơ thể hùng mạnh, vảy trắng, đôi mắt sáng ngời, cái miệng khủng khiếp, tất cả đều thẩm thấu sự tuyệt vời sâu sắc và đáng sợ.

Cả cơ thể con thú vĩ đại được một vầng hào quanh hoàng kim thần thánh vây quanh, thứ mà chỉ Sunny có thể nhìn thấy.

...Và toàn bộ sức mạnh không thể đo đạc đó, toàn bộ sự phẫn nộ thiêu đốt đó, toàn bộ sự điên cuồng phi nhân loại đó đang nhắm về phía họ.

Chỉ có Noctis là vẫn hờ hững, nhìn con rồng bay đến gần với ánh mắt ổn định.

Gương mặt Sunny tối đi.

"Ông sẽ chiến đấu...với thứ đó?"

Tên pháp sư lưỡng lự một giây, rồi liếc sang cậu và mỉm cười.

"Hắn cuối cùng đã mất trí. Một kẻ địch không có đầu óc là không quá tồi tệ để đối mặt..."

Dứt lời, Noctis tiến lên một bước và nhìn qua vai.

Hắn nói với giọng đăm chiêu:

"...Nhớ lấy lời hứa của ngươi, bạn ta."

Trong giây kế tiếp, bóng người tên pháp sư lung linh, rồi biến mất...

Biến thành một dòng chảy ánh sáng thuần khiết.

Sunny và những người còn lại nhìn dòng sông ánh sáng xinh đẹp mà đột nhiên lao về phía trước, tái đi dưới ánh sáng mặt trời rực rỡ. Toàn bộ bọn họ có cảm giác như thể có gì đó trong tim họ di chuyển, như thể bị cảm động bởi sự hiện diện của sự thần thánh thật sự.

Như thể họ đang chứng kiến gì đó thiêng liêng.

Lúc ánh sáng mờ nhạt vươn lên để đón gặp con rồng trắng, nó trôi chảy và xoáy lượn, định hình thành một con sói khổng lồ, mờ ảo. Trên trán nó, một vầng trăng khuyết tỏa sáng rạng rỡ. Con sói có cơ thể được dệt từ ánh trăng mở ra cái miệng và phát ra một tiếng hú điếc tai.

Rồi, hắn lao về phía con rồng phát điên, và bị hủy diệt.

...Dù sao thì hắn chỉ được làm từ ánh sáng hư ảo.

Nhưng mặc dù hình dạng con sói bị phá vỡ, ánh sáng vẫn còn. Nó tràn qua Sevirax và bám vào vảy hắn, chục ngàn răng ánh sáng chìm vào trong chúng cùng lúc.

Giống như con rồng đang chiến đấu với một bầy đom đóm chứ không phải một con thú duy nhất.

Sevirax đau đớn rống lên, rồi vặn cái cổ dài. Một dòng lửa thiêu đốt bắn ra từ miệng hắn, tiêu diệt hàng ngàn điểm ánh sáng.

Những giọt máu rơi xuống từ bầu trời.

Sunny chăm chú nhìn lên, bị quy mô khó hình dung và cảnh tượng không thuộc về thế giới này làm tê liệt.

'Quái Thú của Chạng Vạng...'

Cho dù tốt hay xấu, cậu không có thời gian để quan sát trận chiến giữa hai kẻ đời sau của những vị thần.

Trong trận chiến này, cậu cũng có vai trò cần đóng.

Thở dài, Sunny chuyển ánh mắt sang Thành Phố Ngà xinh đẹp và lao đi.

Cậu phải tiến vào Thành Phố Ngà.

Trong tương lai, Đảo Thuyền Đắm đã liên kết với Đá Vặn Vẹo - và rồi không gì cả, trực tiếp ở ngay biên giới của Xé Rách sau khi hòn đảo nhỏ tan nát vào Bầu Trời Bên Dưới. Nhưng mà, việc này vẫn chưa xảy ra. Xé Rách thậm chí còn chưa tồn tại.

Thay vì đó, nó có biên giới với Thành Phố Ngà.

Sunny nhảy xuống đến sợi xích thiên đường, nhận ra bản thân đã từng đi trên nó. Lúc đó, nó gỉ sét và bệnh tất, chậm rãi bị cắn nuốt bởi đám Sâu Xích. Mimic Châm Chọc đã chạy qua nó, thoát khỏi con Sâu Dây Leo vừa mới tỉnh dậy trong lúc Sunny đuổi theo sau.

Bây giờ, sợi xích thiên đường trông tốt như mới. Cố tiết kiệm tinh túy, Sunny không biến thành bóng và chỉ đơn giản chạy về trước. Với bốn tâm và sự cường hóa từ bốn cái bóng, tốc độ của cậu phải nói là kinh ngạc - đặc biệt là vì cậu dùng những cánh tay trên để đẩy bản thân về phía trước, chạy giống một con thú hơn là nhân loại.

Trong lúc ác quỷ bốn tay bắn qua sợi xích, hai người Vượt Giới Hạn tiếp tục trận chiến của họ ở trên trời. Cậu đôi lúc nhìn thấy nó, hoặc chỉ cảm giác những làn sóng va chạm mạnh mẽ chạy qua không khí, khiến xương cốt cậu run rẩy và sợi xích nặng nề đung đưa.

Con rồng vẫn bị đám ánh sáng bao phủ, phun ra từng dòng lửa để đốt nó đi. Nhưng mà ánh sáng liên tục di chuyển, phá vỡ và tái tụ lại vào nhau, thay đổi hình dạng, và khiến con thú vĩ đại kia đau đớn hơn nữa. Đôi lúc, hình dạng con sói mờ ảo khổng lồ xuất hiện trong vài giây ngắn ngủi để tung ra một đòn tấn công tàn nhẫn, rồi lại tiêu tan để tránh bị đáp lại.

Có vẻ như Noctis chỉ cách việc bị thương nghiêm trọng đúng một sai lầm, và sẽ bị ngọn lửa của rồng làm tan vỡ...vậy mà, hắn không mắc sai lầm nào cả. Chiến đấu với sự khôn ngoan xảo quyệt và ý chí hung hăng, tên pháp sư luôn có vẻ đi trước Sevirax một bước.

Nhưng với mỗi ngọn lửa thiêu hủy, một phần nhỏ của hắn bị tiêu diệt.

Sunny không biết Noctis sẽ có thể cầm cự được bao lâu nữa...

Và vì lý do đó, nhiệm vụ của cậu đang trở nên gấp rút hơn.

Cậu phải đến Tháp Ngà trước khi một trong hai Thánh ngã xuống...