Chương 732: Sevras
Trong lúc trận chiến giữa Rồng Ngà và Quái Thú của Chàng Vạng trở nên càng lúc càng hủy diệt, Sunny đua qua sợi xích thiên đường và đến gần bức tường của Thành Phố Ngà. Ở trên cao, Sevras và Noctis tiếp tục xé xác lẫn nhau, sự phẫn nộ của họ đủ kinh khủng để phá tan bầu trời.
Effie không ở trong điều kiện có thể chiến đấu, và Cassie thì đã cạn kiệt hồn tinh. Cô cũng đã tơi tả từ lúc con thuyền rơi xuống, nên hai người họ ở lại phía sau, chăm sóc lẫn nhau.
Chỉ có hai thành viên của tổ đội nhỏ của họ vẫn còn khả năng lao vào trận chiến - Sunny và Kai. Mỗi người có nhiệm vụ của riêng mình, và đã tách nhau ra để hoàn thành nó.
Từ giờ trở đi, và có lẽ là đến kết thúc của Ác Mộng, Sunny sẽ chỉ có một mình.
Triệu hồi Cánh Hắc Ám, cậu đẩy đến trên đỉnh tường thành phố và ở đó một giây, nấp trong bóng tối của một tháp canh duyên dáng.
Thành Phố Ngà nằm bên dưới cậu, tắm trong ánh mặt trời. Nó xinh đẹp đúng như cậu nhớ...thậm chí còn đẹp hơn nữa, khi nhìn gần như này.
Những tòa nhà duyên dáng được xây từ đá trắng tinh khiết, với những thứ dây leo xanh lục sống động bò lên tường chúng. Đây đó, nước lấp lánh róc rách trong lúc chảy qua những kênh được khắc ra. Những cây cầu trên không phi thường và những hệ thống cầu nước liên kết vài chục hòn đảo bay với nhau.
Giờ khi mặt trời đã mọc, hàng ngàn người đổ ra đường phố. Toàn bộ trong khỏe mạnh và xinh đẹp, làn da đồng của họ bọc trong quần áo màu trắng. Sunny có thể tưởng tượng Elyas lớn lên vui vẻ ở nơi xinh đẹp này...
Ở thiên đường xây từ máu này.
Ngay bây giờ, mỗi người ở Thành Phố Ngà đang ngước lên nhìn bầu trời, sự sợ hãi và ngưỡng mộ pha lẫn trên mặt họ. Với mắt cháy lên sự sùng kính, tất cả bọn họ thì thầm những lời cầu nguyện.
"Mong Mặt Trời tỏa sáng lên ngài, Lãnh Chúa Sevirax..."
"Chúc phúc cho chúng tôi, Rồng Ngà..."
"...Bảo vệ chúng tôi!"
"Bảo vệ chúng tôi!"
Những lời cầu nguyện của họ dâng lên như sóng biển, đánh vào con rồng điên cuồng mà đang rống lên trong đau đớn và khổ sở, lúc ánh sáng tàn nhẫn cắn vào hắn hết lần này đến lần khác, khiến máu chảy ra và đẩy hắn vào sự điên rồ sâu hơn nữa.
Đột nhiên, Sunny rùng mình.
Cậu đã nhớ thứ Noctis từng nói với cậu về Lãnh Chúa Ngà, Sevras cao quý, can đảm, và thông thái. Rằng hắn là người tỉnh táo nhất trong số họ, và là kẻ gần với sự điên rồ hoàn toàn nhất.
Sevras đã chống cự Hope lâu hơn tất cả những Lãnh Chúa Xích khác...nhưng chính vì lý do đó nên hắn là kẻ dễ bị độc tố đó tổn thương nhất. Vì sự kiên cường không thỏa hiệp, hắn đã duy trì phần lớn sự tỉnh táo của mình, vậy nên, hắn chưa bao giờ có cơ hội xây dựng sức đề kháng với ảnh hưởng quỷ quyệt của Ác Ma Khát Vọng theo thời gian dài.
Bây giờ cái chết của Hoàng Tử Mặt Trời đã đẩy hắn khỏi vực thẳm, mọi thứ mà Sevras đã kiên cường đè nén phá ra khỏi kiểm soát và tràn vào tâm trí hắn cùng một lúc. Hàng trăm năm khổ sở chật vật, đập vào bức tường tâm trí của hắn cùng một lúc.
...Noctis cũng đã nói rằng Lãnh Chúa Ngà vừa yêu vừa hận những con dân của mình. Rằng họ là gánh nặng đè trên linh hồn hắn, một thứ mà hắn không thể thoát khỏi vì trách nhiệm và nghĩa vụ. Rằng họ đã ràng buộc bản thân vào con rồng với sự tín niệm, sự thành kính, sự tin tưởng, và sự lệ thuộc.
Nhìn xuống, Sunny thấy một quảng trường rộng ngay dưới phần bức tường mà cậu đang núp. Nó đông nghẹt với hàng ngàn người, tất cả đều nhìn chằm chằm lên bầu trời với sự tín niệm và hi vọng thắp sáng lên trong mắt.
Chậm rãi, một hình ảnh khác hiện lên trước mặt cậu. Cảnh tượng của Đá Vặn Vẹo như cậu đã thấy trong tương lai.
Toàn bộ bề mặt của nó không có gì ngoài đá hắc ám không bằng phẳng. Nhưng mà thứ đá đó đã trông rất kì là. Như thể nó đã từng, từ rất lâu trước kia, bị tan chảy bởi một nhiệt độ khó có thể tưởng tượng rồi lại rắn trở lại, tạo ra những hình dạng và những vòng xoáy kì lạ.
Đây đó, những bộ xương đen thui nhô ra từ đá tan chảy, kể lại câu chuyện của vô số người và thú mà đã bị chìm trong ngọn lửa thiêu hủy đó. Cảnh tượng đó ghê rợn và bất an, như là một thứ được xé ra từ chính địa ngục vậy.
...Cậu tái đi.
Bên dưới cậu, những cư dân của Thành Phố Ngà cầu nguyện:
"Bảo vệ chúng tôi!"
"Bảo vệ chúng tôi!"
Trong giây kế tiếp, con rồng rống lên trong lúc nhận một vết thương đặc biệt đau đớn, những giọt máu đỏ sẫm lăn xuống những vảy ngà của hắn.
Đánh mất mẩu lý trí cuối cùng, hắn vặn mình giữa không trung để nhìn rõ hơn kẻ địch, và thở ra một dòng lửa thiêu đốt.
Nhưng mà, kẻ địch của hắn quá khôn ngoan. Noctis đã đặt bản thân giữa con rồng và đường phố đầy người, hi vọng dùng thành phố bên dưới làm một cái khiên...hoặc có lẽ hi vọng trêu tức Sevras tiêu diệt nó.
Cái bẫy tàn nhẫn của hắn đã hiệu quả. Dòng ánh sáng mờ nhạt khiêu vũ tránh khỏi dòng sông lửa, ngã xuống và nuốt chửng quảng trường một giây sau đó.
Sunny mất thăng bằng ra sau.
Trong một khoảnh khắc, cả ngàn người bị thiêu chết, da thịt biến thành tro tàn. Quảng trường biến thành một biển lửa, ngay cả đá cũng tan chảy và biến thành một dung nham tỏa sáng. Những tiếng khóc đau đớn và kinh hoảng lấp đầy không khí. Vào người sống sót và cố bỏ trốn, nhưng mà lửa ở mọi nơi quanh họ. Không có lối thoát...
...Đây là Lãnh Chúa Ngà đáp lại lời cầu nguyện của họ.
Kinh hoàng, Sevirax đông cứng trong không trung và nhìn xuống, sự hoảng hốt xoáy trong ánh mắt rực rỡ, dã thú của hắn.
Sunny gần như có thể thấy được sự mâu thuẫn bên trong tâm trí mù mờ của con rồng hoành tráng kia.
Trong một giây ngắn ngủi, ánh sáng lý trí sáng hơn trong mắt hắn.
Và rồi, nó hoàn toàn dập tắt.
Không quan tâm đến gì nữa và khao khát tự do, con rồng lại phát ra một tiếng rống phẫn nộ, rồi thở ra một dòng lửa mạnh mẽ, tiêu diệt một phần nhỏ của kẻ địch đáng ghét kia, nhưng cũng nhấn chìm vài con đường của Thành Phố Ngà trong lửa.
Sunny nhìn chăm chú cảnh tàn sát, như hóa đá, rồi rũ bỏ sự tê liệt đó.
Định mệnh độc ác và bi kịch của Rồng Ngà là không quan trọng, và thánh phố của hắn cũng vậy...
Thứ quan trọng duy nhất là cậu bây giờ phải vượt qua địa ngục rực cháy bên dưới.
Gầm gừ, Sunny triệu hồi Ký Ức về Lửa vào trong Áo Choàng Địa Ngục và nhảy xuống.
Không còn nhiều thời gian nữa...