Chương 733: Địa Ngục
Trong lúc hai người bất tử chiến đấu ở bầu trời trên Thành Phố Ngà, càng lúc càng nhiều phần của thành phố chìm trong lửa. Bị sự đau đớn, buồn rầu, và gánh nặng khủng khiếp của sự sống vĩnh hằng của bản thân làm hóa điên, rồng cao quý đã đánh mất lý trí cuối cùng của mình. Trong trạng thái cuồng loạn cố hủy diệt kẻ địch lươn lẹo, đáng ghét, hắn đã mang ngọn lửa thiêu đốt xuống thành phố xinh đẹp này.
Sự mất mác về tính mạng là khổng lồ. Sự đau khổ của những người chết đi là không thể tả. Nhiệt độ là không thể chịu nổi.
Hàng ngàn người chết trong lửa, và hàng ngàn người nữa đang bị đốt thành tro theo từng phút. Hoảng hốt và kinh dị nhấn chìm thành phố, biến những cư dân của nó thành một đám đông mất đi lý trí. Họ cố bỏ chạy, giẫm đạp vô số người đến chết...chỉ để bị ngọn lửa nuốt lấy vào giây kế tiếp.
Những tòa nhà đá trắng tan chảy như nến, và những cây cầu trên không duyên dáng liên kết những hòn đảo tan vỡ vào vực thẳm. Khổ sở, tử vong, và phá hoại ngự trì.
...Và trên toàn bộ sự hỗn loạn đó, là Tháp Ngà, không tì vết và hờ hững vô tâm.
Sunny vượt qua thành phố đang chết, chứng kiến cảnh tượng tận thế. Trong lúc di chuyển qua những hẻm đường rực cháy, có vẻ như cả thế giới đang tiêu tàn. Cậu bị vây quanh bởi khói, lửa, và âm thanh hỗn tạp những tiếng hét của nhiều người, bị mùi thịt cháy ghê rợn tấn công từ mọi hướng và cảm giác lan tỏa của sự tuyệt vọng và sợ hãi nguyên thủy.
Lãnh Chúa Ánh Sáng là vị thần sáng tạo...nhưng ông ta cũng là vị thần hủy diệt. Hôm nay, mặt này của ông ta đã buông xuống thành phố tử vong này trong toàn bộ sự huy hoàng đáng sợ của nó.
Bản thân Sunny chỉ cách cảnh hủy diệt một sai lầm.
Cậu chạy qua cơn ác mộng rực lửa, giữ mình trong bóng tối ở nơi có thể và dùng khói để che giấu sự hiện diện của bản thân từ đám đông hoảng loạn. Với những bộ móng vuốt mạnh mẽ, không khó để cậu leo lên những tòa nhà hoặc là đẩy bản thân khỏi những bức tường để giữ phía trên đám đông. Đến mép đảo, cậu có thể dùng một cây cầu, đường dẫn nước, hoặc là sợi xích để đến hòn đảo tiếp theo.
Sunny đủ nhanh và mạnh mẽ để cứu bản thân khỏi lửa mà đang nhanh chóng lan tỏa ra khắp Thành Phố Ngà, nuốt chửng da thịt và đá với cơn đói không phân biệt. Nhưng mà, không có gì có thể cứu cậu nếu như Sevirax thả ra dòng sông lửa ngay trên đầu cậu...ngay cả Áo Choàng Địa Ngục cũng không thể sống sót một đợt va chạm trực tiếp với ngọn lửa của rồng nhiều hơn một giây.
Tất cả những gì cậu có thể dựa vào là trực giác và phản ứng nhanh chóng.
Đến mép của một mái nhà to, Sunny chuẩn bị nhảy qua con đường bên dưới...nhưng rồi loạng choạng ra sau và chìm vào bóng tối, xuất hiện cách đó khoảng chục mét.
Không đến một giây sau đó, một trụ lửa giận dữ rơi xuống từ phía trên, xóa tòa nhà mà cậu định nhảy đến khỏi thế giới này, và mang theo cả con đường cùng với nó. Mái nhà mà cậu vừa đứng thì bị cắt làm đôi, và cả kiến trúc rung chuyển, bắt đầu sụp đổ vào trong địa ngục rực lửa.
Con đường phía trước bị ngọn lửa hủy diệt cắt đi, buộc cậu phải thay đổi đường đi.
Chửi thề, Sunny lao sang một bên, nhảy xuống, và liếc nhìn bầu trời.
Ngạc nhiên là Noctis vẫn đang chống cự được với con rồng phát cuồng.
Dòng sông ánh sáng mà là dạng biến thân của hắn trông tái và yếu ớt trong ánh sáng chói lòa của mặt trời. Vầng hào quang của sức mạnh khủng khiếp mà tỏa ra từ Sevirax khiến nó trông thậm chí còn tệ hơn nữa...khác biệt trong sức mạnh giữa hai người họ là rõ ràng.
Vậy mà, Quái Thú của Chạng Vạng vẫn cầm cự.
Giờ khi Lãnh Chúa Ngà đã thua cho sự điên rồ và buông bỏ mọi lý trí, hắn đã biến thành một con thú không còn suy nghĩ. Một con thú vĩ đại, nhưng vẫn chỉ là một con thú. Bất chấp việc hắn có lợi thế khổng lồ, tên pháp sư dùng sự khôn khéo và gian xảo của mình để giữ một bước trước kẻ địch
Liên tục di chuyển và thay đổi hình dạng, ánh sáng nhàn nhạt kia xoáy quanh con rồng và thấm xuyên qua vảy của nó và và không ngừng cắn vào da thịt. Mặc dù mỗi vết thương là nhỏ và không đáng kể, chúng vẫn mang đến con thú kia rất nhiều đau đướn. Đôi lúc, ánh sáng tụ lại thành một con sói khổng lồ và cắn răng nanh của nó vào con rồng, trực tiếp khiến đống vảy vỡ tan.
Noctis cũng luôn cẩn thận để đặt bản thân giữa Sevirax và Thành Phố Ngà, ép tên Lãnh Chúa Xích hóa điên gây ra càng nhiều hủy hoại hơn nữa.
Sevirax càng đau đớn, thành phố yêu dấu của hắn càng bị phá hoạt, sự điên rồ của hắn càng sâu và sự nghiệt ngã của hắn càng trở nên hơn nữa, và tâm trí tổn thương của hắn càng kém lý trí, khiến tên pháp sư tàn nhẫn có thể chiến đấu với hắn dễ hơn. Vô số những vết thương bé tí mà hắn đã gây ra cho con rồng đang chậm rãi tích lũy...
Nhưng mà, bản thân Noctis cũng đã bị tổn thương. Mặc dù hắn đã có thể né phần lớn ngọn lửa, mỗi lần, một phần nhỏ của hắn vẫn bị tiêu diệt không thể vãn hồi. Ánh sáng tạo ra hắn trông tái hơn nhiều rồi...
Sunny đơn giản là không thể nói rõ ai trong số họ đang chiến thắng trận chiến tồi tệ này. Cậu phải chuẩn bị cho cả hai kết quả.
...Cũng như Noctis đã nói, trong lúc hai người Vượt Giới Hạn bay vòng quanh trên bầu trời, họ đang chậm rãi di chuyển về phía Tháp Ngà. Sunny cũng đang đến gần đó. Cậu đã vượt qua nửa tá đảo, bằng cách nào đó đã chỉ phải chịu vài vết phỏng nghiêm trọng. Bây giờ, chỉ còn vài sợi xích tách cậu khỏi tòa tháp chùa vĩ đại kia.
Trong lúc cậu leo lên hòn đảo cuối cùng trước hòn đảo cậu đang nhắm đến, một tiếng rống khủng khiếp đột nhiên vang lên từ phía trên, khiến cả thế giới run rẩy.
Ngã xuống gối Sunny đè tay vào tai và ngước lên nhìn, choáng váng.
Thứ cậu nhìn thấy khiến cậu đứng hình.
Rỗng vĩ đại Sevirax...
Đang rơi xuống.
Những cái vảy ngã nhuộm đỏ, và một phần lớn da thịt đã mất khỏi cổ hắn. Một dòng máu sôi sục chảy ra từ vết thương tồi tệ đó, và một cái cánh hùng mạnh có vẻ đã vỡ tan. Không thể hỗ trợ trọng lượng của hắn trong không trung, rồng rơi xuống ừ bầu trời và nặng nề đâm sầm vào Đảo Ngà, khiến một đám mây bụi biến mất khỏi tầm mắt.
Sunny lung lay, rồi chậm rãi đứng dậy.
'T-tên khốn điên rồ kia...hắn ta thật sự đã làm được...'
Noctis...đã thắng?
Quay người lại, cậu tìm kiếm bầu trời và nhìn thấy con sói mờ ảo bị lửa bọc lấy. Ánh sáng tái nhợt từ nó nhanh chóng bị cắn nuốt, và rồi hoàn toàn biến mất.
Thay vì đó, một bóng dáng nhân loại nhỏ bé rơi xuống, ở nơi nào đó cách xa thành phố.
Cậu biết Noctis vẫn còn sống...dù sao thì tên pháp sư cũng là bất tử. Nhưng mà, Sunny không cho rằng hắn sẽ có thể sớm khôi phục.
Nhưng mà không quan trọng.
Tên pháp sư đã làm phần của hắn. Sevirax đã bị thương trí mạng, và bây giờ chỉ cần đâm con dao vào da thịt hắn, khiến vết thương kia thật sự có thể giết chết hắn.
Sunny lao ra trước. Tháp Ngà đứng ngay trước cậu, cản trở bầu trời. Cậu chỉ vừa mới đến mép đảo và vượt qua sợi xích cuối cùng để tiếp cận nền tảng của nó.
Hòn đảo mà cậu hiện đang đi qua là không có tòa nhà nào cả. Thay vì đó, chỉ có một tảng đá trắng lởm chởm nhô ra ở trung tâm nó, với những sợi xích dính đầy bồ hóng treo từ nó.
Không để ý đến nó, Sunny chạy qua cây cầu trên không mà dẫn đến Đảo Ngà.
Nhưng mà trong lúc cậu đến gần đó, cậu chậm lại, rồi dừng hẳn lại.
...Một dáng người duy nhất ngồi trên bậc thềm dẫn đến cây cầu.
Người lạ thư giãn, có vẻ không hề bận tâm đến tận chiến khủng khiếp mà vừa xảy ra. Đưa lưng về phía Tháp Ngà, hắn ta nhìn thẳng về phía Sunny...
Chờ đợi cậu.