Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 180



 

 

 

“Cái gì cọ được nồi thì cũng dán được tường, ngày xưa làm gì có đủ loại bàn chải như bây giờ.” Tào Kim nói, rồi duỗi tay nhận lấy một tờ báo khác.

Công việc phết hồ đã được hai “đứa trẻ” tiếp quản, Lạc Thu bèn đứng sang một bên trải báo ra để chuẩn bị, nhưng công việc này cũng bị Mộc Uyển “giành” mất.

“Tiểu Thu em nghỉ một chút đi, đừng làm nữa. Cả ngày hôm nay làm việc không ngơi tay rồi. Chị để gối với đệm ở cạnh tủ đầu giường cho em rồi kìa, nghỉ một lát đi.”

“Đúng vậy đúng vậy, chị Lạc Thu, chị nghỉ ngơi đi, có gì cứ chỉ đạo bọn em làm là được.” Anna gật đầu lia lịa.

Hôm nay tuy mọi người đều rất bận rộn, nhưng Lạc Thu không nghi ngờ gì là người mệt nhất. Sau đó cô lại phải đi lấy báo, rồi lại nấu cơm tối, cả một ngày không lúc nào được rảnh rỗi.

Lạc Thu bị mọi người “tước” mất quyền làm việc. Thấy mọi người đã có lòng tốt, cô cũng nghe theo mà đi nghỉ.

Mọi người vừa dán tường vừa trò chuyện. Chương trình 《Gặp Lại Thời Xưa》 thường sẽ quay hai ngày hai đêm cho một tập. Nhưng lần này vì vấn đề lịch trình, tập 4 và tập 5 sẽ được ghi hình nối liền nhau.

Nói cách khác, tối nay vốn là ngày ghi hình cuối cùng của tập này, nhưng ngày mai họ sẽ không rời khỏi thôn Nam Sơn mà sẽ tiếp tục quay thêm hai ngày nữa.

“Không biết ngày mai sẽ có nhiệm vụ gì nhỉ?” Dán tường xong, mọi người lại quét dọn giường đất sạch sẽ. Anna có chút uể oải nằm dài trên giường.

“Chắc không phải nhiệm vụ gì lớn đâu nhỉ?” Diệp Hạo Dương dùng tay miết phẳng tờ báo.

Nếu lại có một ngày làm tiệc cưới nữa, thì họ thật sự chịu không nổi.

“Nếu chúng ta không vội đổi những món đồ lớn như TV hay quạt điện thì chắc sẽ không có những nhiệm vụ quy mô lớn như vậy đâu.” Mộc Uyển lên tiếng.

Anna nằm trên giường đất nhìn lên trời, vẻ mặt bi thương: “Dán báo lên rồi, gia tài của chúng ta cũng chỉ có bốn bức tường trống trơn.”

Hiện tại, trong phòng vẫn chỉ có những món đồ nội thất từ ngày đầu tiên họ đến: chiếc gương soi đã mờ, tủ quần áo, tủ đầu giường, và cả giá để chậu rửa mặt. Va li của mọi người vẫn để lăn lóc trên đất.

Lạc Thu dựa vào tủ đầu giường, vẻ mặt đăm chiêu. Dường như nghĩ ra điều gì đó, cô mở cửa sổ ra gọi lớn: “Đội trưởng Vương, ngày mai hợp tác xã có mở cửa không ạ? Cho chúng tôi rút số tiền tiết kiệm còn lại lần trước nhé.”

Thư Sách

Dán tường xong, mọi người ai về phòng nấy chuẩn bị đi ngủ. Ngày mai lại là một ngày hoàn toàn mới.

Buổi sáng ngày thứ ba của chương trình 《Gặp Lại Thời Xưa》, cùng với tiếng gáy vang lên hết đợt này đến đợt khác của Đỏ Thẫm, Tiểu Bạch và Tiểu Tím, các vị khách mời khó khăn bò dậy khỏi giường đất, mắt nhắm mắt mở đứng trước gian nhà chính.

Tiểu Vương tay cầm loa, đầu đội mũ rơm đã xuất hiện.

“Hôm nay nhiệm vụ là gì thế?” Đã lâu rồi chưa mệt như ngày hôm qua. Lão Trương nói chuyện cũng uể oải, không có chút sức lực nào: “Làm khách mời đúng là một công việc tốn sức thật!”

Thế nhưng, Tiểu Vương chỉ ngẫm nghĩ một chút, trong tay cũng không thấy xuất hiện phong bì hay thẻ nhiệm vụ nào.

“Hôm nay, không có nhiệm vụ, tự do hoạt động!”

Lời vừa dứt, các khách mời tại hiện trường không thể tin nổi. Hôm nay không có nhiệm vụ?!

Tổ chương trình hôm nay mặt trời mọc ở hướng Tây à? Địa chủ cũng có ngày cho người ở nghỉ phép sao?

Anna đầy vẻ cảnh giác. Đây chắc chắn là chiêu trò mới để lừa điểm công lao của chúng ta đây mà!

Lão Trương nhìn Tiểu Vương từ trên xuống dưới: “Tôi không tin, các người tốt bụng thế cơ à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Diệp Hạo Dương nói chắc như đinh đóng cột: “Có âm mưu, chắc chắn có âm mưu!”

Tiểu Vương vẻ mặt suy sụp: “Nghỉ thật mà, thấy mọi người mệt quá rồi!”

Thời buổi này, làm người tốt một lần sao lại không có ai tin vậy? Chắc chắn đều là do lão Trương trước đây lừa gạt nhiều quá, làm các khách mời mất hết lòng tin rồi!

Đều tại lão Trương!

“Thật không vậy?” Mộc Uyển cẩn thận quan sát Tiểu Vương, Tào Kim thì mặt đầy vẻ hoài nghi.

“Thật mà! Thật hơn cả vàng!” Tiểu Vương khẳng định một lần nữa. Mọi người nhìn sang anh quay phim bên cạnh cũng thấy anh ta gật đầu xác nhận, lúc này mới có một chút thả lỏng.

“Haiz, sao cô không nói sớm từ tối qua. Biết thế tôi đã ngủ một mạch tới sáng, dậy làm gì cho mệt.” Lão Trương lập tức cằn nhằn.

Tiểu Vương quay đầu bỏ đi. Bực mình, muốn khóc quá. Cho các người nghỉ mà còn không tin, giờ lại quay ra trách mình.

Lòng tin giữa người với người đâu cả rồi?

Cái chương trình này không làm được nữa rồi!

 

Sống đến giờ này, không ngờ lại có ngày được tổ chương trình đại phát từ bi cho nghỉ một hôm!

Sau khi xác nhận hôm nay thật sự không có nhiệm vụ gì, các khách mời quay đầu đi thẳng vào phòng. Gà bây giờ gáy sáng ngày càng sớm.

Lúc đứng chờ tổ chương trình giao nhiệm vụ, mí mắt của các khách mời vẫn còn đang díp lại!

“Tôi phải ngủ đến 12 giờ trưa!” Diệp Hạo Dương hung hăng tuyên bố.

Từ lúc tham gia chương trình tới giờ, anh chưa bao giờ được ngủ nướng!

“Buổi sáng không có gió mấy, cũng không lạnh đâu. Cứ kéo rèm lại, mở cửa sổ cho thoáng khí là được.” Tào Kim nói.

“Mệt c.h.ế.t đi được, đừng nói là ngủ đến 12 giờ, tôi cảm giác mình có thể ngủ một giấc thẳng đến tối luôn ấy chứ.” Lão Trương híp mắt ngáp một cái.

Máy quay vẫn được đặt cố định tại “Tiểu Viện Nhặt Ánh Sáng”. Các khách mời nam và nữ ai về phòng nấy, tiếp tục vùi đầu vào giấc ngủ.

Dù không ngủ được thì nằm trên giường đất cũng thật thoải mái!

Được một ngày không có nhiệm vụ, muốn làm gì thì làm, tự do thả lỏng bản thân, đây là một chuyện hạnh phúc biết bao!

Lạc Thu cũng trở về phòng, nằm tựa người trên giường đất. Theo đồng hồ sinh học thường ngày của cô thì giờ này cũng nên thức dậy rồi, nhưng ngày hôm qua quả thật có chút mệt, cả người chỉ cảm thấy rã rời.

May mắn là trong thời gian ở đoàn phim 《Thần Dược Núi Cao》, cô ngày nào cũng chăm chỉ tập luyện, cả aerobic lẫn gym, lại được người nhà họ Quý bồi bổ cơ thể, nên thể chất hiện tại của cô đã tốt hơn rất nhiều so với lúc mới quay về thế giới này.

Cô nhắm mắt nghỉ ngơi, cửa sổ trong phòng cũng được mở ra. Thỉnh thoảng có làn gió sớm nhẹ nhàng lùa qua khe rèm vào trong phòng. Thời tiết này đã không cần đắp chăn dày, Lạc Thu chỉ nằm nghiêng, đắp hờ một góc chăn lên người, lặng lẽ tận hưởng sự nhàn rỗi khó có này.

Thực ra, đối với Lạc Thu, việc quay trở về thế giới vốn thuộc về mình, tham gia ghi hình chương trình 《Gặp Lại Thời Xưa》, bản thân nó đã là một sự thư giãn.

Lạc Thu chợp mắt một lúc. Thân thể có chút mệt mỏi nhưng tinh thần vẫn rất tốt. Cô thầm tính toán những việc tiếp theo. Chờ sau khi ghi hình xong tập 4 và 5 của 《Gặp Lại Thời Xưa》, cô sẽ có một kỳ nghỉ ngắn.

Quảng cáo cho “Ba Con Dê” đã quay xong, bộ phim 《Thần Dược Núi Cao》 vẫn đang tiếp tục. Hợp đồng hợp tác giữa Gia Diệp và Thiên Quang cũng vừa mới được chốt, trong khoảng thời gian cô đi ghi hình chương trình, có lẽ hai bên vẫn đang trong quá trình thương thảo và làm việc.