Sau khi tìm được lý do lấp liếm, che đậy suy nghĩ của mình, tôi càng bạo dạn hơn, ngước mắt nhìn thẳng vào anh ta.
Ngược lại Diệp Cẩn Sâm là người ngại ngùng ngoảnh mặt đi. "Không có gì."
"Ah, vậy tôi tiếp tục bôi nốt thuốc cho cậu nhé."
Sau khi bôi thuốc xong cho Diệp Cẩn Sâm, tôi cầm hộp thuốc rời đi.
Đã quá thời gian tôi nghỉ ngơi nhiều nên ngày hôm sau tôi ngủ thẳng đến tận 10 giờ trưa.
15.
"Anh Giang! Có chuyện rồi!"
Vừa xuống lầu, Tiểu Phương vừa chạy tới thì thào. "Có chuyện gì vậy?"
Chẳng lẽ cậu chủ đã c..hết? Trong gia đình này, đối với tôi, chỉ có chuyện liên quan đến Diệp Cẩn Sâm mới là điều cần quan tâm, mọi thứ khác không thành vấn đề.
Vì Diệp Cẩn Sâm càng khỏe mạnh, thì tôi càng có cơ hội kiếm tiền.
"Cậu chủ đã quen với sự phục vụ của anh. Hôm nay thấy anh ngủ dậy muộn, cậu chủ dặn chúng tôi cứ để cho anh ngủ, không cần gọi dậy. Thế nhưng, cậu chủ đi làm mà không hề đụng đến bữa sáng.”
Diệp Cẩn Sâm có vấn đề thật rồi. Anh ta có thói quen quái dị là chỉ muốn một người phục vụ cố định, không muốn thay đổi.
"Cậu chủ cứ nhịn đói mà đi à?" Tiểu Phương gật đầu: “Đúng vậy, cậu chủ còn dặn... Chờ anh dậy thì chuyển lời, cậu chủ muốn anh mang đồ ăn đến cho cậu ấy.”
"Đến công ty sao?"
"Đúng vậy."
"Nhưng bây giờ..." Tôi nhìn vào điện thoại của mình.
Đã là mười giờ rưỡi sáng.
Nếu tôi giao đồ ăn cho công ty anh ta thì đúng đến giờ ăn trưa phải không?
"Để đầu bếp chuẩn bị bữa trưa cho cậu chủ, tôi sẽ mang bữa trưa đến cho cậu ấy."
"Vâng, anh Giang."
16.
Trong nguyên tác, Diệp thị là tập đoàn lớn chuyên sản xuất thiết bị trong ngành thẩm mỹ. Nhân vật nam chính tuy tuổi còn trẻ nhưng đã lên nắm quyền, dưới sự điều hành mạnh mẽ và quyết liệt của anh ta Diệp thị càng ngày phát triển lên tầm cao mới.
Diệp Cẩn Sâm là phó tổng giám đốc trong công ty. Tôi đến công ty tìm Diệp Cẩn Sâm hai lần, cho nên, không có người ngăn cản tôi.
"Quản gia Giang." Tôi đến cửa văn phòng nhưng không gặp Diệp Cẩn Sâm, chỉ nhìn thấy trợ lý Lưu.
Anh ấy nói: "Tiểu Diệp tổng đi họp. còn khoảng nửa giờ nữa.”
Trong truyện, nam chính là "Diệp thiếu gia”
Diệp Cẩn Sâm nhỏ hơn nam chính, là Tiểu Diệp tổng.
"Không có gì, tôi chỉ mang bữa trưa cho anh ấy thôi." Tôi cầm hộp thức ăn đặt lên bàn rồi rời đi.
"Đợi đã. Tiểu Diệp tổng đã dặn nếu cậu đến thì nói cậu chờ cậu ấy một chút."
"Hả?"
17.
Hơn hai mươi phút sau, Diệp Cẩn Sâm trở lại văn phòng.
"Cậu chủ, tôi đã mang bữa trưa đến cho cậu. Tranh thủ hãy còn ấm, cậu chủ dùng bữa luôn đi ạ."
"Được."
Diệp Cẩn Sâm ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn trợ lý Lưu: "Anh ra ngoài được rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Nghe vậy, tôi quay người đi theo anh ta ra ngoài.
"Quản gia Giang ở lại."
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Dạ vâng.” Tôi đành quay lại, thao tác đầy chuyên nghiệp bước đến bên bàn và bày hết đồ ăn trong hộp ra.
Tôi có chuẩn bị một cái bát ăn cơm, một đôi đũa và một cái bát nhỏ đựng gia vị. Như thế chắc cũng dùng tạm được.
18.
Ăn xong, tôi cầm hộp thức ăn lên, ngập ngừng nói: “Cậu chủ, tôi xin phép về nhé?”
Diệp Cẩn Sâm ngước mắt lên nhìn tôi và nói "Ừ".
Từ lúc tôi dùng bữa cùng Diệp Cẩn Sâm cho đến tận lúc tôi rời đi, anh ta cũng không nói một lời nào. Nếu không có chuyện muốn nói sao lại bắt tôi ở lại dùng bữa cùng làm chi?
Trước đây Diệp Cẩn Sâm chưa bao giờ đưa ra yêu cầu kỳ lạ như vậy!
Thật khó hiểu...
19.
Buổi tối, tôi đang nằm trên giường thưởng thức bộ phim truyền hình yêu thích.
Diệp Cẩn Sâm gọi cho tôi và nhờ tôi qua gội đầu cho anh ta. Tuy nhiên, việc này không nằm trong thỏa thuận công việc của Giang Tư Nhai.
"Cậu chủ, tôi đã ngủ rồi."
"Cậu ngủ rồi sao? Vậy thì ai đang nói chuyện với tôi vậy?"
"Nhưng cậu chủ, bây giờ đã hết giờ làm việc của tôi rồi."
"10.000 tệ. Cho cậu đúng 5 phút phải có mặt!"
Làm sao tôi có thể từ chối khoản tiền từ trên trời rơi xuống đây!
"Cậu chủ, tôi rất hân hạnh được phục vụ cậu. Tôi sẽ có mặt ngay đây!"
20.
"Cậu chủ, lực gãi như này có ổn không?"
"Được."
Tôi gội đầu cho Diệp Cẩn Sâm đầy đủ các bước như một thợ gội đầu chuyên nghiệp. Sau khi gội xong, tôi còn massage vai gáy cho anh ta, cuối cùng là sấy tóc. Sau gần hai giờ làm việc chăm chỉ, tôi có thể nhận 10.000 tệ rồi..
"Quản gia Giang."
Tôi vừa đặt máy sấy tóc xuống, Diệp Cẩn Sâm đột nhiên ngước lên hỏi tôi: "Cậu đã từng động lòng với ai bao giờ chưa?"
"Tất nhiên..."
Nhưng cái gì? Động lòng sao?
Tôi vô thức nhìn anh ta đầy cảnh giác: "Cậu chủ, sao tự nhiên cậu lại hỏi vậy?"
Ánh mắt Diệp Cẩn Sâm lóe sáng, nhưng anh ta quay mặt đi rất nhanh, lảng tránh ánh mắt của tôi.
"Giang Tư Nhai, cậu... khuynh hướng t.ì.n.h d.ụ.c của cậu có bình thường không?"