Nhưng, khoan đã... Tại sao Diệp Cẩn Sâm lại hỏi như vậy?
Đột nhiên, tôi mở to mắt nhìn anh ta: "Cậu chủ, chẳng lẽ cậu..."
“Đương nhiên là không!” Anh ta giơ tay lên vỗ nhẹ vào trán tôi: “Cậu đang nghĩ đi đâu thế?”
"Cậu chủ, cậu đã từng có bạn gái chưa?"
“Tất nhiên…” Anh ta liếc nhìn tôi và gật đầu một cách không tự nhiên, “Tất nhiên là … có rồi chứ, chúng tôi còn đi xa hơn nữa rồi.”
"Cậu chủ, vậy tại sao hôm trước cậu nói đấy là nụ hôn đầu của cậu?"
"..."
21.
Đêm đó, WeChat của tôi đột nhiên nhận được lời mời kết bạn từ Diệp Cẩn Sâm.
Tôi lăn tăn chút rồi mới nhấn nút đồng ý, đồng thời chủ động chào hỏi. Tôi còn gửi tặng anh ta một phong bao lớn màu đỏ trị giá 66 tệ. Chẳng bao lâu sau, tin nhắn báo anh ta đã nhận được phong bao lì xì của tôi. Nhưng không thấy anh ta hồi âm lại. Không thả cả 1 icon luôn..
“Cậu chủ, cậu vẫn ở đó chứ?”
Vài phút sau, tôi vẫn không nhận được phản hồi.
“Cậu chủ, cậu ngủ rồi sao?”
Cậu chủ, sao cậu có thể vô tâm thế sau khi nhận được phong bao lì xì của tôi?
Đến tận lúc tôi đi ngủ anh ta vẫn không hồi âm lại. Ngày hôm sau khi thức dậy, tôi kiểm tra điện thoại nhưng vẫn không thấy anh ta nói gì. Nếu biết trước vậy thì tôi chỉ phát phong bao hai tệ thôi!
Quản gia Giang, người yêu tiền hơn cả mạng sống, hiện giờ cảm thấy thật sự hối hận khi đã lì xì số tiền trên. Tuy nhiên, ngay khi tôi vừa nói xong, điện thoại của tôi reo lên. Giang Cẩn Sâm đã gửi cho tôi một phong bao màu đỏ!
Dù rất háo hức nhưng tôi vẫn lịch sự gửi cho Diệp Cẩn Sâm một icon mặt cười với nội dung [Cảm ơn cậu chủ, mong cậu chủ luôn mạnh khỏe!]
Sau đó, tôi bấm vào phong bao đỏ.
Nhưng, khi nhìn vào những con số trong phong bao, tôi đã bị sốc!
520 tệ.
Vâng, đó là 520 tệ đấy!
Tôi nhanh chóng gửi cho Diệp Cẩn Sâm một biểu tượng cảm xúc có hình dấu chấm hỏi.
[Sao thế?] Diệp Cẩn Sâm trả lời.
Giây tiếp theo, anh ta lại gửi tin nhắn khác: [Cậu.. muốn lì xì tiếp cho tôi sao?]
Ah?
Tôi có nên trả lại anh ta 520 tệ không?
22.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
520 còn có ý nghĩa là [Anh yêu em].
Diệp Cẩn Sâm đã lì xì cho tôi [Anh yêu em].
Rồi tôi lại trả lại [Em yêu anh] cho anh ta? Tại sao tôi lại cảm thấy có chút kỳ lạ?
Cuối cùng tôi quyết định không trả lại.
[Cậu chủ, tôi bùng đấy]. Tôi gửi lại cho Diệp Cản Sâm một biểu tượng cảm xúc “lè lưỡi và chạy thật nhanh”. Tôi đang cố gắng để đánh lạc hướng anh ta, coi như tôi không hiểu ý nghĩa của số tiền đó là gì.
Tuy nhiên, Diệp Cẩn Sâm lại gửi một tin nhắn khác: [Tại sao cậu hay sử dụng các icon giống như con gái thế?]
Giống như sao? Tôi là con gái mà!
Tôi tìm đại một lý do để đối phó: [Gần đây, tôi đang tìm hiểu một cô gái, và những biểu tượng cảm xúc này đều được cô ấy gửi cho tôi khi chúng tôi trò chuyện cùng nhau.]
Diệp Cẩn Sâm hỏi thêm gì tôi nữa. Vài phút sau, anh ta nhắn lại: [Xuống nhà ăn sáng.]
23.
Diệp Cẩn Sâm im lặng dùng bữa sáng. Đến khi sắp ăn xong, anh ta mới đột nhiên hỏi tôi: “Cậu có người trong lòng chưa?”
Quả nhiên, con người không thể tùy ý nói dối. Một khi bạn nói dối một lần, bạn sẽ cần nhiều lời nói dối hơn để che đậy lời nói dối đầu tiên.
“Có rồi.” Tôi gật đầu.
Nghe tôi nói vậy sắc mặt Diệp Cẩn Sâm đột nhiên tối sầm lại. Không biết tôi có đã chọc giận gì anh ta nữa.
“Vài hôm nữa tôi sẽ đặt lịch hẹn với bác sỹ An Mỗ Đặc rồi đưa cậu qua khám…”
"Ai cơ?"
"An Mỗ Đặc, bác sĩ nam khoa lần trước tôi đã nói đó."
"..."
Tôi gần như quên mất điều này! Thấy tôi không đáp lại, Diệp Cẩn Sâm an ủi tôi: “Cậu không cần phải căng thẳng hay xấu hổ đâu, đó là việc nên làm mà.”
"Dạ vâng thưa cậu chủ..."
"Vậy thì thống nhất như vậy nhé?"
“Tôi có thể từ chối được không?”
Diệp Cẩn Sâm đứng dậy vỗ vai tôi: “Có bệnh thì nhất định phải chữa trị, không thể trì hoãn được.”
Vậy là tôi không còn cách nào khác ư? Có vẻ như vai diễn "Quản gia Giang" không thể tiếp tục đóng được nữa rồi.
24.
Trong hai năm tôi làm quản gia cho Diệp Cẩn Sâm, lương của tôi là mười lăm ngàn tệ một tháng. Nói nhiều thì không phải là quá nhiều, nhưng cũng không thể tính là thấp được. Tuy nhiên, trong những tháng gần đây, tôi đã nhận được sự tin tưởng và ưu ái của Diệp Cẩn Sâm, đồng thời thỉnh thoảng tôi cũng kiếm được thêm một khoản.
Tính ra tổng số tiền tôi nhận được là hơn 153 vạn tệ. Số tiền 100 vạn tệ đó là tôi kiếm được từ phi vụ mang áo khoác lên tầng thượng cho Diệp Cẩn Sâm.
Sau khi trừ đi tiền đóng học phí và chi phí sinh hoạt của các em tôi, tiền thuốc men chữa bệnh cho mẹ, tiền trả nợ lặt vặt... tôi vẫn còn dư hơn 600.000 tệ. Bây giờ, mẹ tôi gần như đã khỏi bệnh và đã được xuất viện để về nhà dưỡng sức. Số tiền hơn 600.000 tệ này, tôi có thể trích ra một phần để khởi nghiệp.
Tôi quyết định chạy thật nhanh!
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺