Nữ Phụ Đã Từ Bỏ, Nhưng Cô Ấy Chưa Hoàn Toàn Buông Xuôi

Chương 3



15.

 

"Ta bảo ngươi hành hạ nam nữ chính, không phải bảo ngươi cưng chiều nữ chính như mèo nhỏ!"

 

"Ồ, nhưng nàng làm nũng với ta mà."

 

Hệ thống tức không thở nổi, nghiến răng ken két.

 

Ta ôm cô bé trong lòng, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay xoa cổ tay nàng.

 

Cô bé thoải mái tựa trong lòng ta, mắt lim dim đầy hưởng thụ.

 

"Sư phụ, xoa thêm chút nữa được không ạ?"

 

A~ đáng yêu thật sự.

 

Giờ đang là thời gian nghỉ ngơi của đệ tử, còn ít nhất nửa canh giờ để bọn nhỏ vui chơi.

 

Ta đích thân xuống nhân gian mua bao cát, cầu đá, còn có cả bóng đá cổ điển.

 

Trẻ con cần được chơi, tu mãi cũng bức bối.

 

"Sư phụ ơi, người nhìn kìa, đệ tử của trưởng lão Huyền Hoa bên cạnh đang nhìn sư huynh sư tỷ tụi con bằng ánh mắt ghen tị kìa…"

 

Ồ, hợp lý đấy.

 

Chỉ có đệ tử của ta mới có phúc hưởng thụ thời gian nghỉ thế này.

 

Trong tông môn, mỗi trưởng lão chỉ được quản lý đệ tử của mình, ta không can thiệp được cách dạy của kẻ khác.

 

Haizz.

 

Ta chỉ có thể lén lút cho tụi nhỏ đồ ăn ngon, trò chơi vui sau lưng bọn họ thôi.

 

16.

 

Đại đệ tử của ta phá cửa xông vào, hóa hình rồi chui rúc lên vai ta, trông vừa tủi thân vừa đáng thương.

 

Trong tông môn, ta không chỉ nhận đệ tử nhân tộc, mà còn thu nhận cả đệ tử yêu tộc.

 

Vị đại đệ tử này của ta chính là một con hồ ly nhỏ.

 

"Sư phụ không thương ta nữa rồi… người chỉ sủng tiểu sư muội thôi hu hu hu hu hu…"

 

Nàng bắt đầu khóc hu hu.

 

"Nói gì đấy, nói gì đấy, sư phụ thương hết, ai cũng thương."

 

Ta xoa xoa bộ lông mềm mại của hồ ly, an ủi nàng,

 

"Nhưng lần sau đừng có xông vào như thế nữa, nhớ phải gõ cửa trước."

 

"…Ngươi trông cứ như tên tra nam ôm bên trái, ấp bên phải ý."

 

Hệ thống lại ló đầu ra.

 

?

 

"Ta đâu có!" Ta phản bác trong thức hải,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

"Rõ ràng ta đang yêu thương công bằng và hợp lý tất cả đệ tử của mình mà!"

 

17.

 

"Bây giờ ta giao cho ngươi một nhiệm vụ: phải chia rẽ nam nữ chính, rồi pua nam chính và chiếm hữu tình cảm của hắn."

 

"Pua là cái gì?"

 

"Là dùng lời nói phủ nhận, đả kích tinh thần, ép buộc cảm xúc để thao túng tâm lý người khác."

 

"…Ngươi bị bệnh hả? Để hai đứa nhỏ gần gũi tình cảm, tu luyện giúp đỡ lẫn nhau, thế chẳng tốt hơn sao?"

 

"Sao cứ phải làm tổn thương trái tim non nớt của mấy đứa nhỏ vậy?"

 

"Tông môn ta thoải mái cởi mở, yêu đương thì được, miễn là không ảnh hưởng đến tu luyện. Mà nếu yêu nhau rồi còn giúp nhau tiến bộ, ta càng khuyến khích mạnh."

 

"Còn cái đoạn 'chiếm hữu tình cảm nam chính' ấy hả, ta làm không nổi. Ta tu Vô Tình Đạo mà, sao ta phải cần tình yêu của nam nhân chứ?"

 

Có thôi bớt mấy cái nhiệm vụ bệnh hoạn kiểu tâm lý thao túng đi được không?

 

"…Ngươi phiền quá đấy, cái điện giật trừng phạt của ngươi cất đi được chưa? Ta nói rồi là vô dụng, ngươi đúng là cứng đầu thật."

 

"……"

 

Nó lại bỏ chạy.

 

18.

 

Ta luôn âm thầm theo dõi quan hệ giữa nam nữ chính.

 

Nam chính ngượng ngùng chào hỏi nàng, nàng đáp lại lịch sự nhưng rất lạnh nhạt.

 

Chào xong là chạy, chạy thẳng về phòng ta đòi kẹo bông.

 

Nam chính muốn bàn chuyện kiếm pháp với nàng, nàng lại đáp lễ phép nhưng rất hời hợt.

 

Xong cũng chạy mất, chui vào lòng ta làm nũng, bảo cổ tay bị trật, đòi ta xoa.

 

?

 

Ta vừa thấy ngươi ba chiêu đã vật nam chính ngã sấp mặt đấy thôi?

 

19.

 

Nam chính trông chẳng phải loại thích náo nhiệt.

 

Cao lãnh thanh lãnh, như lữ khách ngoài thế gian.

 

"Ồ, kiểu người ngươi thích là kiểu nam chính dưỡng dạ dày à?"

 

"Nam chính dưỡng dạ dày cái gì, rõ ràng là cao lãnh chi hoa!"

 

Hệ thống không yên phận lại bắt đầu gào trong đầu ta.

 

"Ồ." Ta lạnh nhạt nhấp ngụm trà.

 

 

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com