Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 195: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Khương Đào thở phào nhẹ nhõm, do dự nói: “Anh muốn đổi cái gì?”

 

Thẩm Chi Diễn nhìn biểu cảm của cô: “Một túi bánh mỳ nước, một hộp socola, một bữa tôm hùm đất…”

 

Anh không ngừng kể, khuôn mặt Khương Đào lại trở nên chật vật.

 

Thẩm Chi Diễn dùng các cách khác nhau, không ngừng thử tìm điểm mấu chốt của Khương Đào.

 

Anh phát hiện Khương Đào sắp tức giận liền thay đổi một cách khác.

 

Cứ liên tục như vậy tra tấn cô.

 

Khương Đào rốt cuộc không chịu nổi nữa, che lỗ tai lại: “Anh câm miệng! Tôi không muốn nghe!”

 

Thẩm Chi Diễn dừng lại: “Cảm nhận được chưa?”

 

“Cảm xúc bị giằng xé nội tâm, mặc dù khác với sự sụp đổ của Chu Tưởng nhưng có lẽ sẽ giúp cho việc diễn xuất của em.”

 

Khương Đào mãi mới buông tay, hốc mắt hồng hồng nhìn anh: “Anh thật quá đáng!”

 

Thẩm Chi Diễn ngẩn người.

 

Từ trước đến nay Khương Đào luôn hoạt bát, vui vẻ, đây là lần đầu tiên Thẩm Chi Diễn thấy dáng vẻ yếu ớt như vậy của cô.

 

Trái tim anh ngay lập tức như bị một bàn tay to lớn nắm chặt khiến anh đau đớn không thở nổi.

 

Anh có chút hối hận.

 

Đồ ăn quan trọng với Khương Đào như vậy, anh không thể tùy tiện nói đùa.

 

“Xin lỗi, tôi…”

 

Khương Đào mím môi: “Được rồi, tôi không muốn nói chuyện với anh.”

 

Cô xoay người đi về phía phim trường.

Mê Truyện Dịch

 

Thẩm Chi Diễn không nghĩ tới chuyện trở nên nghiêm trọng như vậy, lòng cũng luống cuống: “Em đừng tức giận, tôi mời em ăn gì cũng được, hay là em muốn tôi thế nào?”

 

Khương Đào dừng một chút, ấm ức nói: “Vậy anh làm lại lần nữa.”

 

Thẩm Chi Diễn: “…”

 

Ban đầu Thẩm Chi Diễn hoảng loạn sau đó lấy lại được tinh thần, phát hiện tuy hốc mắt Khương Đào còn phiếm hồng nhưng tròng mắt lại hơi hơi chuyển động, tuy rằng cô đã cố gắng ra vẻ không để ý nhưng ngón tay đã không tự chủ được xoa xoa tay vịn ghế.

 

Đây đúng là tự lấy đá đập chân mình.

 

Thẩm Chi Diễn dở khóc dở cười nhưng vẫn giả vờ không biết, nói: “Được.”

 

Hai mắt Khương Đào sáng lên, trong lòng thầm đắc ý.

 

Hóa ra dáng vẻ yếu đuối thật sự có tác dụng.

 

Thuật săn mới GET √

 

Thẩm Chi Diễn nhìn người nào đó vênh váo đắc ý, vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.

 

Nếu là người khác ở trước mặt mình diễn vụng về thế này, có lẽ anh sẽ dạy dỗ đến nỗi không dám ngẩng đầu.

 

Chỉ là ở trên người Khương Đào không biết tại sao lại thành đáng yêu, hồn nhiên đến vậy.

 

Anh nhắm mắt lại, khi mở mắt ra lần nữa lại ngập tràn tình ý, còn có chút sủng nịnh mà đến anh cũng không biết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Khương Đào “A” một tiếng nhào tới.

 

Bởi vì quá hấp tấp, trực tiếp đụng vào người anh.

 

Thẩm Chi Diễn ngẩn người ra một chút, theo bản năng đỡ lấy eo cô.

 

Khương Đào thỏa mãn hút một ngụm lớn.

 

Gương mặt lập tức đỏ lên giống như uống rượu.

 

Phó Yến Phi vừa nhập vai đúng lúc đi tới: “!!!”

 

“Anh làm gì con gái tôi đấy!”

 

Thẩm Chi Diễn bị ụp nồi: “!”

 

Rất may nhân phẩm của anh vượt qua thử thách, sau một hồi giải thích, sắc mặt Phó Yến Phi cuối cùng cũng đỡ hơn.

 

“Kể cả là giúp Khương Khương nhập vai cũng cần chú ý đến chừng mực, sau này không được như vậy!”

 

Ông ta nói xong lại dạy bảo Khương Đào: “Đàn ông bên ngoài đều không phải thứ tốt, đừng dễ tin, biết chưa?”

 

Khương Đào thỏa mãn l**m l**m khóe miệng: “Đã biết, thưa ba.”

 

Thẩm Chi Diễn: “…”

 

Vất vả nửa ngày, cuối cùng anh cả trong ngoài đều không phải người.

 

Khương Đào và Phó Yến Phi trở lại phim trường, bắt đầu quay một lần nữa.

 

Lần này, cô đã diễn tả được sự sụp đổ của Chu Tưởng một cách hoàn hảo.

 

Hốc mắt cô ửng đỏ, cùng ánh mắt chật vật, tuyệt vọng khác xa hoàn toàn với biểu hiện lúc trước của cô.

 

Trong thời gian ngắn có thể tiến bộ nhiều như vậy, ngoại trừ thiên phú của bản thân cô, có lẽ cũng liên quan tới việc dạy dỗ của Thẩm Chi Diễn vừa nãy.

 

Bạch Khấu âm thầm cảm thán, không hổ là Thẩm ảnh đế.

 

Thẩm Chi Diễn nhìn như nghiêm túc xem bọn họ diễn, thật ra có chút thất thần.

 

Lòng bàn tay anh dường như còn lưu lại hơi ấm trên người Khương Đào, muốn thiêu đốt đáy lòng anh.

 

Ngoại trừ lúc đóng phim, anh rất ghét tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng với Khương Đào lại khác.

 

Thậm chí anh còn theo bản năng đỡ eo cô, tự dưng dâng lên một cảm giác lo sợ trong lòng.

 

Thẩm Chi Diễn vẫn luôn cho rằng mình là một người lý trí.

 

Anh ở trong giới đã nhiều năm như vậy nhưng không nhiễm bất cứ một tật xấu nào, cũng chưa từng yêu đương, ngoại trừ đóng phim và nhận quảng cáo, phần lớn anh đều ở nhà, đọc sách, chăm hoa, chơi cờ, sống không khác gì lão cán bộ về hưu.

 

Đỗ Sùng còn lo lắng có phải anh đang tự tạo áp lực cho chính mình không.

 

Nhưng Thẩm Chi Diễn lại rất thích cách sống như thế này.

 

Người ngoài thấy anh ôn hòa nhưng kỳ thật nội tâm anh rất lạnh lùng, dường như chỉ có chút nhiệt huyết cho đóng phim.

 

Sau khi diễn xong, cảm xúc của anh ngay lập tức trở nên nguội lạnh.

 

Vui, buồn, hoảng loạn, đau khổ đều không thuộc về Thẩm Chi Diễn.