Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 325: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Hơn nữa, bởi vì Thẩm Thế An không cẩn thận làm vỡ tai nghe bluetooth, máy tính và tai nghe mất kết nối, âm thanh quen thuộc truyền tới.

 

"Trong tập thứ ba, các đôi CP của chúng ta đã cảm nhận cảm giác mang thai, thế nên tập này, chúng ta sẽ cảm nhận khoảng thời gian thú vị ấm áp của tình phụ tử.”

 

Thẩm Thận và Dung Mạn Trăn đồng thời nhìn về phía Thẩm Thế An.

 

Tuy Thẩm Thế An da mặt dày có kinh nghiệm lão luyện bao năm trên thương trường, cũng không chịu nổi.

 

"Ba...ba chủ yếu là, muốn tìm hiểu anh con một chút, sự nghiệp..."

 

Căn bản Thẩm Thận sẽ không bị những lời nói này của ông lừa gạt, sâu xa nhìn Thẩm Thế An: "Không phải lần trước ba nói, đây là thứ kỳ quái sao?"

 

Thẩm Thế An: "..."

 

Thẩm Thận: "Con sẽ nói cho anh hai."

 

Thẩm Thế An: "...Nghịch tử."

 

Thẩm Thận lấy điện thoại ra, muốn gửi tin nhắn cho Thẩm Chi Diễn.

 

Thẩm Thế An: "...Con dừng tay, khụ, chúng ta cùng nhau xem."

 

Thẩm Thận: "...Chốt đơn."

 

Bởi vì tập bốn là chủ đề cha mẹ- con cái, thế nên trong phòng được bố trí vô cùng đáng yêu mà tràn ngập tính trẻ con.

 

Trừ Niên Niên nhà Thẩm Chi Diễn và Khương Đào ra, còn có "khuê nữ" Tiểu Linh Đang của Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục, cùng với cặp song sinh Diêu Diêu và Hoàng Hoàng nhà Tần Ngộ Tang Linh.

 

Khi ba CP đem các bạn nhỏ xuất hiện, tức khắc bình luận trên màn hình bộc phát ra vô cùng nhiệt tình.

 

[Hu hu hu hu! Bảo bối Niên Niên đáng yêu quá, cảm thấy bộ dáng giống Khương Khương và anh Thẩm ghê, thật sự không phải là anh Thẩm sinh sao (bushi)]

 

[Tiểu Linh Đang ngọt ngào quá đi! Vừa nhìn là biết một chiếc áo bông nhỏ ấm áp!]

 

[Ha ha ha ha ha ha ha anh Tần đáng thương quá, tóc sắp bị Hoàng Hoàng nhổ trụi rồi!]

 

Tần Ngộ cứng nhắc ôm lấy em trai Hoàng Hoàng trong cặp song sinh, để cậu bé rời xa khỏi tóc của mình.

 

Thế nhưng Hoàng Hoàng không chịu buông tha, duỗi cánh tay ra nắm, nắm nửa ngày cũng nắm không tới, môi bẹp ra, bắt đầu khóc oa oa.

 

Hoàng Hoàng vừa khóc, Diêu Diêu cũng khóc theo.

 

Giống như mở một cái công tắc nào đó, chẳng mấy chốc, trong mắt của Niên Niên cũng chứa nước mắt, sau đó bắt đầu khóc to, Tiểu Linh Đang mặt mày ngơ ngác, nhìn trái nhìn phải, cũng khóc theo.

 

Ba cặp "cha mẹ" lính mới ở hiện trường luống cuống tay chân vỗ về, nhưng căn bản không ngăn được nước mắt của bọn chúng.

 

Cuối cùng vẫn là để Khương Đào ra tay.

 

"Muốn chơi tàu bay không?"

 

Nháy mắt tiếng khóc của Niên Niên ngừng hẳn, mím môi vẫn còn đang nức nở: "Muốn~"

 

Khương Đào đặt câu bé trên vai, nhẹ nhàng nhảy lên một mét.

 

Niên Niên: "Oa~oa~ lại lần nữa lại lần nữa~"

 

Thấy hai người bọn họ chơi vui c.h.ế.t đi được, vốn ban đầu các em bé khác đang khóc hăng say cũng mở to mắt nhìn, ngưng tiếng khóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Hoàng Hoàng ngậm một tay trong miệng, một tay nắm lấy tóc của Tần Ngộ.

 

Để không cho thằng bé khóc, Tần Ngộ đã từ bỏ kiểu tóc rồi.

 

Sau đó Hoàng Hoàng nhìn anh: "Baba, muốn bay bay."

 

Tần Ngộ: "...Không được."

 

Miệng Hoàng Hoàng lại bắt đầu méo xẹo.

 

Tần Ngộ vội vàng đáp: "Ba dẫn con đi tìm cô Khương Khương nhé."

 

Anh bế Hoàng Hoàng tới trước mặt Khương Đào.

 

Thế nhưng Niên Niên vẫn chưa chơi đã, ôm chặt lấy Khương Đào không chịu buông.

 

Hoàng Hoàng: "Hu hu hu, baba, muốn chơi tàu bay~"

 

Mê Truyện Dịch

Tần Ngộ c.ắ.n răng: "Khương Khương, cô để Hoàng Hoàng chơi tàu bay nhé, tôi mời cô ăn cơm."

 

Khương Đào trừng to mắt, căn bản cô tính để cho các bé mỗi đứa chơi một lần, không ngờ còn có thu hoạch như thế này.

 

"Được!"

 

Một tay cô ôm Niên Niên, một tay ôm Hoàng Hoàng, không hề tốn sức mà tiếp tục trò tàu bay.

 

Hoàng Hoàng vui vẻ kêu oa oa.

 

Chỉ có trái tim Tần Ngộ âm thầm nhỏ máu: Con, con có biết trò tàu bay này đắt đỏ biết bao nhiêu không!

 

Khương Đào cho Niên Niên và Hoàng Hoàng chơi xong, cũng không quên còn hai bạn nhỏ nữa, cho hai bé bay một vòng.

 

Đợi tới sau khi bay xong, cô đã trở thành người được hoan nghênh nhất trong lòng bọn trẻ.

 

[Hu hu hu hu, tôi cũng muốn được Khương Khương ôm chơi tàu bay, điên cuồng ăn chanh*!]

 

*ý nói rất ghen tỵ

 

[Sau khi có Niên Niên, anh Thẩm liền bị thất sủng rồi ha ha ha ha]

 

[Sau khi sinh con, anh Thẩm vô dụng rồi (đầu chó)]

 

Thẩm Chi Diễn bất lực thở dài một hơi.

 

Khương Đào và các bạn nhỏ chơi vui đến mức quên lối về, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của anh, ngay cả Tần Ngộ còn có Tang Linh có thể đấu võ mồm, chỉ có anh, cô đơn giống như hòn vọng thê.

 

Cũng may, chẳng mấy chốc tới giờ cơm trưa rồi.

 

Tất cả các bạn nhỏ đều lưu luyến không rời nói lời tạm biệt với Khương Đào, đi theo "ba mẹ" của mình về ăn cơm.

 

Chỉ có Niên Niên giống một nhà vô địch, ôm lấy cổ Khương Đào, hất cao cằm.

 

Hoàn toàn quên mất dáng vẻ sợ hãi cô trước đây của bản thân.

 

Hoàng Hoàng vụng về hỏi Tần Ngộ: "Baba, ba có thể lấy hai vợ không? Con cũng muốn cô Khương Khương làm mẹ của con."