Động tác của cô cũng đ.á.n.h thức Thẩm Chi Diễn đang ôm cô, Thẩm Chi Diễn hôn lên mặt cô: “Có chuyện gì vậy?”
Khương Đào ậm ờ nói: “Đồng Đồng bảo em có trong danh sách giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất của Kim Hạc…”
Cô nói xong, lúc này mới phản ứng lại, lập tức bừng tỉnh: “Em được đề cử?!”
Thẩm Chi Diễn cùng cô bật dậy, tối qua Đỗ Sùng cũng gửi cho anh tin giống vậy, nhưng lúc ấy anh và Khương Đào đang bận ăn thịt, nên không để ý tới.
Khương Đào chạy khỏi giường rất nhanh, lại gọi cho Đồng Đồng: “Chị thật sự được đề cử?”
Đồng Đồng: “…Chị, chị phản xạ vòng cung hả, không sai không sai, thật sự được đề cử!”
Giải thưởng này đối với Khương Đào mà nói rất là quan trọng.
Nếu nói, ăn là bản năng bên trong của Thao Thiết, thì đóng phim chính là vẻ ngoài thuộc về mình Khương Đào.
Tuy rằng cô cũng không biết lần này mình có giành được giải thưởng này hay không nhưng được đề cử là điều chắc chắn.
Cô cúp điện thoại, vui vẻ nhảy lên người Thẩm Chi Diễn: “Em lại được đề cử!”
Thẩm Chi Diễn vuốt tóc cô, tươi cười dịu dàng cưng chiều: “Chúc mừng em.”
Khương Đào đảo mắt: “Nếu lần này em giành được giải thưởng, chúng ta có thể có một bé cưng không?”
Biểu cảm Thẩm Chi Diễn cứng lại.
-
Vào buổi lễ trao giải, nhiếp ảnh gia trên t.h.ả.m đỏ dường như đến nhiều hơn bình thường.
Mọi người đều biết, Khương Đào lại được đề cử giải Kim Hạc lần nữa, lần này chắc chắc Thẩm Chi Diễn sẽ đi cùng cô tới nhận thưởng.
Bởi vậy, khi hai người mặc trang phục cùng màu đi lên t.h.ả.m đỏ, nhiếp ảnh gia ấn chụp liên tục như muốn tóe lửa.
Khương Đào kéo tay Thẩm Chi Diễn, vẫy tay duyên dáng.
Sau khi hai người đi vào hội trường, còn gặp Tang Linh, lần này Tang Linh làm khách mời trao giải.
Hai người đã lâu không gặp, tụ hội cùng nhau là nói chuyện không ngừng.
Thẩm Chi Diễn bị bỏ rơi, chỉ có thể đi tìm Tần Ngộ.
Tần Ngộ vừa thấy anh liền hỏi: “Tại sao thấy cậu không vui thế?”
Thẩm Chi Diễn: “… Sao có thể, Khương Khương được đề cử, tôi còn là người vui nhất kìa!”
Tần Ngộ cũng nghĩ vậy, dựa vào tình yêu của Thẩm Chi Diễn với Khương Đào, cô đạt được danh dự này, sao anh có thể không vui cơ chứ.
Vì thế anh ấy lại tạo đề tài nói: “Đúng rồi, cậu có biết không, hạng mục đàn ông sinh con kia của ba cậu hình như có tiến triển, về sau không khéo thật sự có thể khiến cho đàn ông sinh con, thật là đáng sợ…”
Thẩm Chi Diễn: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hiện tại anh không muốn nghe chuyện gì liên quan đến đề tài này một chút nào.
Cũng may lễ trao giải rất nhanh đã bắt đầu, anh lấy cớ đi chuẩn bị cùng Khương Khương, vội vàng cắt ngang cuộc trò chuyện của Tần Ngộ, nhẹ nhàng thở phào.
Giải nữ chính xuất sắc nhất là một trong những giải thưởng quan trọng nhất, được trao thứ hai từ cuối lên.
Mê Truyện Dịch
Dường như tất cả mọi người đều thở cùng một nhịp.
Màn ảnh lướt qua, là danh sách những người được đề cử, người thân, bạn bè của các cô dường như còn căng thẳng hơn họ.
Ví dụ như Thẩm Chi Diễn.
MC phụ trách tiếp sóng còn cười nói: “Có lẽ khi anh Thẩm được đề cử cũng không căng thẳng như vậy nhỉ?”
[Haiz, không ngờ đã qua ba năm mà tôi vẫn còn ăn cơm ch.ó của Sinh Khương]
[Hy vọng Khương Khương có thể giành được giải thưởng! Thao Thiết tôi đây thề sẽ không uống trà sữa trong một năm!]
[Thao Thiết tôi đây cũng chỉ có thể tập Pamela (*)…]
(*) Pamela: tên liên quan đến bài tập giảm cân.
[Tại sao tôi nghe mấy cái lời thề này quen thế nhỉ?]
Lê Tư Uyển nhìn màn hình bình luận, cười khinh miệt, hiện tại cô bé đã không còn là cô của trước đây nữa, cô sẽ không làm mấy việc ngốc liên quan đến vòng tình yêu này đâu!
[Nếu Khương Khương nhận được giải thưởng, tôi sẽ đến triển lãm nhảy một điệu Ấn Độ!]
Bị hàng loạt câu nói cuốn trôi khỏi màn hình.
Giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất cuối cùng cũng được trao.
Tang Linh và một khách mời khác ưu nhã đi lên sân khấu, đọc danh sách đề cử.
Lúc này trên màn hình lớn phía sau bọn họ cũng xuất hiện video diễn xuất của các ứng cử viên.
Lúc này Khương Đào đã vứt bỏ hoàn toàn cách diễn dựa vào đồ ăn, nghiêm túc nhập vai vào nhân vật, vào vai một cô gái bị bắt nạt, bạo lực mạng, cuối cùng bỏ mạng.
Nhìn cô gái co ro trong góc tối, không ai có thể tưởng tượng được vậy mà đây là Khương Đào đóng.
Tuy rằng chỉ là một đoạn ngắn nhưng sự tuyệt vọng trong ánh mắt, áng sáng dần tắt lịm trong đôi mắt cô, vẫn khiến trái tim người xem như bị ai bóp chặt.
Đến khi đoạn video ngắn đề cử chiếu xong, một cô gái cầm phong thư có kết quả cuối cùng lên sân khấu.
Đây là khoảnh khắc căng thẳng nhất toàn hội trường.
Tất cả mọi người yên lặng lại, nhìn hai khách mời trao giải trên sân khấu.
Hai người sau khi nhường nhau, cuối cùng Tang Linh mở phong thư ra, thì thầm: “Giải thưởng nữ chính xuất sắc nhất của Kim Hạc lần thứ ba mươi mốt thuộc về…”