Nữ Tướng Quân

Chương 2



Ta dồn nén nghi hoặc trong lòng.

 

Nhịn được mấy hơi thở, nỗi lo lắng trong đầu thật sự không thể dồn nén nổi.



 

Ta giơ tay lên một chút, ra hiệu cho tâm phúc tiến lên.

 

"Đi tra xem, Tướng quân và phu nhân, còn có Nhị tiểu thư bây giờ ở đâu."



 

"Vâng!"

 

Đội ngũ tiếp tục tiến về phía trước.

 

Đi ngang qua Võ Ninh Hầu phủ, dường như ta như thấy muội muội.



 

Định thần nhìn kỹ, không có bóng dáng muội ấy nữa.

 

Ta lắc lắc đầu, thầm tự nhủ, trước mắt đừng lo lắng lung tung.



 

Dù sao ta cũng đã mang công trạng hiển hách về rồi, ta còn không thể bảo vệ cha mẹ và muội muội sao?



 

3.



 

Ta và mấy vị Tướng quân có phẩm cấp tiến cung, thân binh ở lại ngoài cung.

 

Ta dâng thư hàng của Tây Lương.



 

Hoàng thượng long nhan đại duyệt, luận công hành thưởng, khao thưởng tam quân.

 

Văn võ bách quan tề thanh tán tụng thiên uy triều ta, đồng loạt hô Hoàng thượng vạn tuế.



 

Lúc xuất cung, thân binh đi tra tình hình trong phủ đã đợi ở ngoài cửa cung, trông có vẻ bồn chồn không yên.



 

"Tướng quân, có chuyện lớn rồi."

 

"Nói nhanh!"



 

"Đại Tướng quân đã bệnh mất cách đây ba năm, phu nhân hiện ở am đường ngoài thành, Nhị tiểu thư sau khi mãn ba năm tang kỳ, tháng trước đã gả cho tứ công tử Võ Ninh Hầu phủ."



 

Chân ta mềm oặt, gần như đứng không vững.

 

Cả người như sét đ/ánh trời quang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cha ta ch/ết ba năm trước?

 

Tức là ba năm trước, sau khi ta chủ soái xuất chinh, cha ta liền ch/ết?!



 

Mẹ ở trong am đường, có phải vì bi thương quá độ không?

 

Nhưng muội muội đã nói trong thư, cha và mẹ cùng nhau cầu phúc vì ta…



 

Muội ấy còn nói, mẹ chọn cho muội ấy phu tế xuất chúng hơn người.

 

Nhưng trong kinh thành ai không biết, tứ công tử Võ Ninh Hầu phủ là kẻ thất học không thuật, bất tài chỉ đắm chìm hoa liễu.



 

Ta không dám tin báo cáo của thân binh.

 

Thậm chí nghi ngờ là trò đùa ác đ/ộc.



 

Lúc này, thư nhà của muội muội chính là hy vọng lớn nhất của ta.

 

Ta lấy thư nhà từ túi da cừu ra, đôi tay run không ngừng.



 

Ta xem đi xem lại, cẩn thận kỹ lưỡng mấy lần.

 

Ta chắc chắn mình không nhìn nhầm.

 

Trong thư nói, họ đều tốt lắm.



 

4.



 

"Lý Tướng quân."

 

Một giọng nói cắt ngang suy nghĩ của ta.



 

Ta ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Hàn lâm viện đại học sĩ bước đến.

 

Thẩm đại nhân tài học cao rộn, lúc tổ phụ ta còn sống đã khen ngợi ông rất nhiều.



 

Cha ta ngoài miệng nói văn nhân đều là gân cốt yếu mềm, thực tế lại rất khâm phục Thẩm đại nhân, hai người qua lại rất tốt.



 

Vì thế, kể cả ta, cả Lý gia đều cực kỳ kính trọng Thẩm đại nhân.

 

Ta vội vã hỏi: "Thẩm đại nhân, gần đây có thấy gia phụ không?"