Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 181: Phù Đồ Nữ Tướng



“Tê Túc, ngươi khổ tâm như , rốt cuộc ý nghĩa gì?” Mặc Phi nhịn chất vấn, “Nếu là lo lắng bày mưu tính kế cho Vu Việt, g.i.ế.c ? Còn hơn lúc nào cũng sống trong đề phòng thế , lãng phí tâm lực.”

“Ha ha, g.i.ế.c , tại hạ sẽ nỡ.” Tê Túc , “Thứ nhất, quả thật là vì thể để tiếp tục ở bên Vu Việt; thứ hai, tại hạ ngưỡng mộ tài năng của Phù Đồ, hi vọng một ngày nào đó Phù Đồ sẽ đầu nhập môn đình của tại hạ, nhẫn tâm g.i.ế.c hại cho ? Thứ ba…” Thật là tha mà…Ánh mắt Tê Túc thâm thúy Phù Đồ đang tức giận , trong lòng chút hoang mang nên lời, cho dù thiếu chút nữa “Hắn” *****, cũng từng dâng lên ý nghĩ g.i.ế.c “Hắn” trong đầu, đây thật sự giống với tác phong bình thường của .

“Thứ ba là gì?”

“Thứ ba, thôi…Về sẽ cho , ha ha.” Tê Túc xong xoay rời khỏi phòng, đồng thời dặn dò hầu bên ngoài mang đến chút thức ăn cho Mặc Phi.

Tầm mắt Mặc Phi chuyển qua xiềng xích chân, giờ thì đúng là hết đường xoay xở. Trong đầu bỗng nhiên nhớ tới tình cảnh lúc ngất xỉu, hình như lúc nàng cảm giác Vu Việt đang ở ngay gần đó, chẳng lẽ đến đây? Sau đó tự giễu lắc lắc đầu, cho dù Vu Việt đuổi tới Phàn Dương, cũng khả năng đuổi tới Khánh Quốc. Xem về chỉ thể tính toán từng bước một, đến đường cùng, sẽ vẫn còn hi vọng.

Hai ngày , thuyền theo cửa sông tiến biển lớn. Vùng biển mắt chính là Mị Hải theo như lời lúc của Tê Túc, lọt trong tầm mắt thể thấy một màu xanh thẳm, đất trời rộng lớn, gió biển mát mẻ, khiến cho cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái trong lòng. Nhìn cảnh sắc như , trong lòng Mặc Phi vẫn khỏi dâng lên phân nửa lo lắng.

Có điều Mị Hải mắt khác gì với những vùng biển nàng từng chứng kiến, cái “Đặc biệt” trong miệng Tê Túc là ở chỗ nào?

Tuy rằng trong lòng nghi vấn, nhưng mà Mặc Phi khẳng định sẽ hỏi. Cho đến tận khi mặt trời hạ xuống phía tây, màn đêm buông xuống, rốt cuộc Mặc Phi mới thế nào gọi là “Mị” hải.

Bóng đêm bao phủ mặt biển, hiển lộ một phiến quang cảnh muôn màu bên , hồng, lục, xanh, tím, trông mắt. Mặc Phi cúi xuống, phát hiện bên mặt nước biển tựa hồ một loại tảo phát sáng sinh trưởng, lờ mờ, hiện một vùng cảnh sắc kỳ dị như ảo như mộng.

“Đó chính là Mị Hải, xinh mà yêu dị.” Giọng của Tê Túc truyền đến từ phía .

“Yêu dị?”

“Mị Hải là nhờ loại huyễn tảo mà thành danh, nhưng cũng chính vì loại huyễn tảo mà khiến cho e sợ. Nơi huyễn tảo, cá tôm thể sinh tồn.” Tê Túc lẩm bẩm .

“Thì là thế.” Quả nhiên thể coi là “Yêu dị”.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thuyền di chuyển hai ngày mới khỏi khu huyễn tảo. Dọc theo đường , gió êm sóng lặng, hành trình thuận lợi.

Mấy ngày , rốt cuộc thuyền cập bờ Bân Châu của Khánh Quốc.

Thời đại còn một hải cảng chân chính, chỉ xây vài cái chòi cao tháp ngắm, ít thủy quân, trang thô sơ, thoạt thì còn giống ngư dân hơn cả thủy quân, hiển nhiên quốc gia ít tiến hành hải chiến, cơ bản bố trí phòng vệ ở vùng duyên hải.

Tê Túc phái báo tin cho thành chủ Bân Châu, đó thì gọi xe ngựa tới đón.

Mặc Phi theo Tê Túc lên xe ngựa, một đường tiến thành Bân Châu.

Nhìn thành chủ Bân Châu mang theo thái độ cung kính tự tới đón, thể phận của Tê Túc ở Khánh Quốc tất tôn quý, nhưng mà cho tới nay nàng vẫn hiểu rõ điều .

“Rốt cuộc ngươi phận gì?” Mặc Phi nhịn dò hỏi.

“Ha ha, cuối cùng thì Phù Đồ cũng chút hứng thú với tại hạ ?” Tê Túc , “Giờ cũng giấu diếm gì nữa, tại hạ là con trai của Xiển Tu Quân của Khánh Quốc.”

“Xiển Tu Quân?” Mặc Phi nhớ rõ từng đám Bách Lý Mặc , là cực kỳ uy vọng và thực quyền ở Khánh Quốc, ngoại trừ hoàng tộc , cho dù là Tể tướng cũng dùng lễ nhường ba phần. Xiển Tu Quân ba con trai, lượt là Ninh Dật, An Huyên, Bác Nhã. Tê Túc là nào?

Tê Túc như thấu nghi hoặc của Mặc Phi, trả lời: “Tại hạ tên là ‘Tê Túc’, là vị nào trong ba con của Xiển Tu Quân cả.”

“Vậy ngươi…”

“Ta và đám Ninh Dật cùng mẫu , hơn nữa thuở nhỏ cùng mẫu di cư đến chỗ , khi trưởng thành yêu thích du lịch khắp nơi, cho nên mới đến cái tên ‘Tê Túc’ .” Tuy rằng mặt Tê Túc mang theo vẻ tươi , nhưng trong mắt chẳng nửa phần ý , cho ảm giác khác biệt với thường ngày.