Phù Đồ Nữ Tướng

Chương 292: Phù Đồ Nữ Tướng



Mấy run giọng : “Minh Hàn đại nhân nghiêm trọng , bộ Chiếu Quốc, ai dám gây bất lợi đối với Phù Đồ đại nhân chứ?”

“Phải ? Bản quan lo lắng quá ư?”

“Lo lắng quá , lo lắng quá , tuyệt đối là lo lắng quá.”

“Có mấy vị đại nhân cam đoan thì bản quan cũng an tâm. Bệ hạ coi trọng Phù Đồ đại nhân như thế, nếu như may xảy chuyện gì, bản quan thực sự lo triều đình sẽ nhuốm m.á.u mất, như thế là điềm …” Nói xong vẻ mặt của mấy ,chắp tay lưng rời .

Mấy mồ hôi đầy bóng dáng của Minh Hàn, cuối cùng dám nảy sinh tâm tư gì nữa.

Chẳng lẽ tất cả mấy vị thượng khanh của Chiếu Vương đều đáng sợ như ?

Mặc Phi rời sự hướng dẫn của thái giám, tiến về phía Trí Ngộ điện, hôm nay giảng bài cho Lạc Thần, nàng dùng bữa ở trong cung.

Khi qua một đoạn hành lang gấp khúc, bỗng nhiên cảm thấy một luồng gió ở phía , đó cảngười ôm ngang, mang trong một cung điện.

Mọi việc xảy quá nhanh, thái giám dẫn đường cũng nhận , cho đến khi mấy thước mới phát hiện phía biến mất…

“Bệ hạ, ngài đang gì thế?” Mặc Phi vừangửi thấy mùi là ai,nam nhân dám càn ở trong cung như thế.

Bị áp đảo ở giường, quan phục của Mặc Phi hỗn độn, đan xen cùng một chỗ với áo bào của Vu Việt.

“Cô thấy cả .” Vu Việt nhẹ giọng bên tai ở nàng, “Phong thái lấy một địch mười của Phù Đồ công tử.”

“Lúc bệ hạ ở đó ?” Mặc Phi nghiêng đầu hỏi tự nhiên.

“Ừ, Cô cứ tưởng sẽ thấy đám hồ ly giảo hoạt đối phó với một con nai cao ngạo, ai ngờ một con báo nhạy bén chiến đấu với một bầy sói hống hách.” Vu Việt lướt môi qua cổ Mặc Phi.

Mặc Phi khẽ run, nhỏ giọng : “Bệ hạ, bữa trưa Phù Đồ còn dạy học cho Lạc Thần…”

“Dạy học?” Ánh mắt Vu Việt sắc bén , “Số thời gian Phù Đồ dành cho tên tiểu tử còn nhiều hơn cả Cô, Cô triệu mấy lầnmà Phù Đồ dám bỏ chạy! Phù Đồ , Cô nên trừng phạt Phù Đồ như thế nào đây?”

Mặc Phi chần chờ : “Không bằng phạt Phù Đồ chọn lựa nhân tài cho bệ hạ?”

Vu Việt nheo mắt, lên tiếng.

“Bệ hạ…” Mặc Phi mở miệng Vu Việt ngậm lấy cánh môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Không, đừng…” Mặc Phi dùng hết sức lực tránh nụhôn của Vu Việt, bất đắc dĩ , “Bệ hạ ép buộc Vu Phù Đồ ở đây ư?”

Vu Việt khàn khàn : “Cô vốn chỉ trừng phạt một chút, nhưng mà Phù Đồ thực sự quá mê …”

Lúc ngoài cửa vọng tới một loạt xôn xao, lẽ là thái giám đang tìm Phù Đồ mất tích.

Vu Việt ngừng , trong mắt hiện lên vẻ ảo não nhưng cuối cùng vẫn buông nàng.

Mặc Phi thầm thở nhẹ, dậy Vu Việt giữ chặt,mạnh mẽ hôn môi một màn, cuối cùng thấy uy *****: “Đêm nay ở , nếu nhất định Cô sẽ khiến Phù Đồ ba ngày thể nổi cung!”

Mặc Phi im lặng, gật đầu đồng ý cái của Vu Việt.

Lúc Vu Việt mới lòng thảnàng.

Đêm đó, Sùng Hi cung nghênh đón một đêm hương sắc ngủ.

Áp lực hơn một tháng của Vu Việt bùng nổ, kéo dài từng .

Hiển nhiên, ngày hôm Mặc Phi đừng mong mà dậy nổi…

Phía lớp màn tím giường, một nam một nữ đang cùng triền miên.

Mặc Phi cong , ***** trắng nõn mượt mà thẳng , Vu Việt đỡ sống lưng của nàng, nhấm nháp nụ đào hồng, một tay xoa bóp, đôi chân trắng nõn thon thả kẹp hông , cơ thể cường tráng của nghiêng về phía , để cho ***** ***** tiến tới ốc đảo,chuyển động , Mặc Phi nhịn ngâm nhẹ.

Không qua bao lâu, Vu Việt vẫn hề dấu hiệu xuống sức, Mặc Phi nhẫn nhịn sự run rẩy của cơ thể, đứt quãng: “Đủ , … chịu nổi…”

“ mà Cô ngừng .” Vu Việt ăn sạch hết cả cốt tủy giữ chặt lấy cái chân rút của Mặc Phi, nâng thắt lưng nàng, mạnh mẽ tiến .

“A!” Thân thể của Mặc Phi đẩy lên cao.

Mê Truyện Dịch

Xoay chân nàng, tiến trạng thái khít hợp, Vu Việt lật nàng, lộ tấm lưng phớt hồng, một tay nắm lấy ***** tròn mượt mà, hai ngón tay trêu chọc nụ đào hồng, đôi môi hôn từ gáy cho tới xương sống, nửa Mặc Phi nâng lên, úp sấp, từ từ tiến …

Cuối cùng, một xâm nhập, một luồng nhiệt ***** cùng với tiếng gầm nhẹ của Vu Việt, hai chồng lên , lẳng lặng thở hổn hển.

Mặc Phi cảm giác choáng váng, so với đầu tiên, càng thêm điên cuồng. Như thể Vu Việt giải phóng hết bộ ***** trong thời gian qua , ngừng đòi hỏi liên tục như dã thú. Lấy tính tình lạnh lùng như của Mặc Phi cũng khỏi lộ vẻ phong tình.