Lần Vu Việt chỉ mang theo Mặc Phi, còn Minh Hàn và Yên Kiều, một thì tiếp tục quan sát tình thế vương thành để bày bố cục diện, một thì là chủ quản của phủ Nhung Trăn ở Tiệm Hề, phụ trách giao lưu đối ngoại, cũng thể rời .
Cũng chính vì là duy nhất cho nên sự tồn tại của Mặc Phi trở nên vô cùng nổi bật, đặc biệt là một thiếu niên văn sĩ mặc y phục nhạt màu như thế xuất hiện trong một đám kỵ binh giáp đen, chú ý cũng khó.
Những hắc thiết kỵ khác cũng vô cùng hiếu kỳ về “Hắn”, chỉ là trong lúc di chuyển, Vu Việt tựa như vô tình cố ý mà biểu lộ sự coi trọng đối với “Hắn”, vì thế ai dám bất kính với “Hắn”. Đối với những kỵ sĩ mà , sự tồn tại của Vu Việt giống như một vị thần, mà ngài coi trọng đương nhiên sẽ kẻ tầm thường.
Chỉ là sự cận khác biệt của Mặc Phi tướng mạo tuấn nhã và Vu Việt cũng khiến cho nhiều kỵ binh đoán già đoán non rằng…
Đoàn ngừng di chuyển trong bầu khí trầm mặc, mấy ngày đêm thần tốc, cuối cùng tới đất phong của Vu *****– Nhung Trăn.
Tương lai của Mặc Phi cũng bắt đầu khởi bước từ đây.
Là thành là bại, là sinh là tử… Đều khó thể đoán .
Nhung Trăn khác so với tưởng tượng của Mặc Phi, phồn hoa như Tiệm Hề, ngược cảm giác an lành giản dị. Đất đai mênh mông, nhà cửa ngay ngắn, đủ loại cây nông nghiệp phát triển tươi vô cùng. Nơi nào hắc thiết kỵ qua, thương nhân đường đều dừng bước hành lễ. Có thể thấy dân chúng Nhung Trăn, ngoài sợ hãi Vu Việt thì còn tôn sùng và kính yêu hơn nữa.
Mặc Phi ngờ danh tiếng của Vu Việt ở Nhung Trăn cao như thế, khác biệt với khi ở Tiệm Hề. Càng tiến vương phủ ở đất phong thì loại tình huống càng rõ ràng hơn, nơi giống vương phủ ở Tiệm Hề, hai, ba khách khanh, hơn chục thực khách. Tới đón tiếp Vu Việt, ngoại trừ hầu thì văn sĩ, võ tướng tính qua cũng bốn mươi, năm mươi .
“Hoan nghênh Chủ công trở về thành.” Một vị văn sĩ bốn mươi tuổi dẫn đầu tiến lên hành lễ.
“Bách Lý .” Vu Việt trong phủ hỏi, “Dạo trong phủ vẫn định chứ?”
“Chủ công chớ lo lắng, việc đều .” Khi chuyện, Bách Lý Mặc về phía Mặc Phi đang bên cạnh, trong mắt lóe lên mấy tia sáng, hỏi: “Chủ công, vị là…”
“Phù Đồ, thượng khanh của bổn vương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mê Truyện Dịch
Bách Lý Mặc giật , thượng khanh? Phải rằng ở trong phủ của Vu Việt, danh sĩ phong là thượng khanh vượt quá năm , trong đó còn bao gồm cả Minh Hàn ở vương phủ Tiệm Hề. Thiếu niên mắt , thoạt cùng lắm là hai mươi tuổi, tướng mạo thực cũng khá, khí độ cũng chút bất phàm, nhưng trẻ tuổi như thế mà năng lực đạt hư vinh ư?
Mấy xung quanh đều khỏi liếc mắt đánh giá Mặc Phi.
Mặc Phi đổi sắc mặt, vững vàng theo Vu Việt tiến vương phủ.
Tới đại sảnh, Vu Việt : “Thẩm Bạc, ngươi thu xếp Kính viện cho Phù Đồ, phái thêm hai đến hầu hạ ở đó .”
Người trung niên gọi là “Thẩm Bạc” tiến lên đáp lời, trong ánh mắt mang theo chút kinh ngạc.
“Như Phù Đồ,” Vu Việt với Mặc Phi, “Ngươi theo Thẩm Bạc nghỉ ngơi , buổi tối gặp mặt, chính thức mắt các chư vị tài sĩ trong phủ của bổn vương.”
Phù Đồ cũng nhiều, hành lễ rời theo Thẩm Bạc.
Nàng hành lễ như khiến cho một loại cảm giác như gió thoảng mây trôi, ngoài thì thấy phần kiêu ngạo.
“Chủ công, vị …” Bách Lý Mặc định hỏi gì đó, kết quả là Vu Việt khoát tay chặn ngắt lời: “Những chuyện khác tạm thời gác , bổn vương tắm rửa , ngươi bảo những khác giải tán , buổi tối sẽ tụ tập uống rượu chuyện trò.”
Vương phủ ở đất phong lớn hơn nhiều so với vương phủ ở Tiệm Hề, bất kể từ bố cục cho đến trang trí đều hiện phong thái mang thở cổ xưa. Khách khanh và thực khách nơi đều ở tại phía tây, phía nam là sảnh đường lớn, phòng nghị sự, phòng tiếp khách, nội các, v.v… Ở phía bắc là nơi ở của Vu Việt, mà ở phía đông là nơi ở của thê và nữ quyến của . Ngoại trừ những nơi , trong phủ còn vô thủy tạ lầu các* phân đặt ở hoa viên, hồ nước. Càng đặc biệt hơn là phủ giống như một tòa kiến trúc đỉnh núi thấp bậc thang lên, nối liền một dải với dãy núi, khí thế.
* Thủy tạ lầu các: nhà xây mặt nước, để nơi giải trí.
Vu Việt sắp xếp cho Mặc Phi ở Kính viện, là một biệt viện gần với phòng ngủ của Vu Việt, trong phủ nhiều môn khách, dựa nơi sắp xếp là thể phận của mỗi , càng gần với nơi ở của chủ nhân thì càng lộ vẻ tôn quý, mà một môn khách, thậm chí còn sắp xếp ở biệt viện bên ngoài vương phủ. Cho nên khi đám Thẩm Bạc thấy sự sắp xếp của Vu Việt mới biểu hiện giật như .