Quỷ Nhi

Chương 9



“Ông định hại c.h.ế.t tôi à? Mau chuyển tiền ngay!”

 

“Đinh!”

 

Rất nhanh, tin nhắn báo tiền về tài khoản vang lên.

Mười vạn đã chuyển.

 

Sắc mặt bố tôi còn khó coi hơn cả khi thấy quỷ.

 

Ông ấy ngửa đầu, nghẹn ngào.

 

“Bố… bố trả hết rồi…”

 

“Mau thu phép lại đi! Diệt con quái vật này giùm bố!”

 

Tôi mặc kệ ông ta, ánh mắt chuyển sang anh trai.

 

“Đặng Tinh Diệu, anh còn muốn tôi quỳ xuống xin lỗi đứa con quỷ của anh không?”

 

“Hu hu hu…! Tôi quỳ cho cô đây! Tôi xin lỗi cô đây!”

 

“Tinh Nhiễm! Mấy lời lúc đó đều là tôi lỡ miệng nói thôi!”

 

“Em đừng chấp nhặt với anh!”



 

“Bịch!”

 

Anh tôi quỳ sụp xuống giường, hai tay chắp lại, dập đầu lia lịa.

 

Ngay lúc này…

 

Chị dâu đã đuổi kịp hình nhân giấy.

 

Cô ta chộp lấy nó, xé đứt một cánh tay.

 

Miệng khổng lồ trên bụng lập tức ngoạm lấy, n.h.a.i ngấu nghiến.

 

Tôi điều khiển hình nhân giấy, để nó lảo đảo chạy về phía tủ quần áo, rồi luồn vào trong qua khe hở cửa tủ.

 

23

 

“Ngon quá, thật là ngon!”

 

Đôi mắt chị dâu đỏ ngầu, cô ta nhào tới như con thú hoang, đ.â.m sầm vào tủ quần áo, làm nó đổ nhào.

 

Không cần nhìn, cô ta thò tay giật lấy một hình nhân giấy, cúi đầu há miệng c.ắ.n mạnh xuống.

 

“Cút ngay! Cái thân x.á.c này là ta chọn trước rồi!”

 

Cô ta c.ắ.n đúng vào hình nhân đã được điểm nhãn, mà hồn ma bên trong cũng không phải dạng dễ chọc.

 

Trong khoảnh khắc, căn phòng tràn ngập sát khí đậm đặc, một làn sương đỏ lan tỏa, bao phủ lấy chị dâu.

 

Tôi ngồi trên xà nhà, thở phào nhẹ nhõm.

 

Kế hoạch thành công rồi.

Với khả năng của tôi, tôi không thể trực tiếp đối phó với quỷ thai.

 

Nhưng tôi có thể dụ một con lệ quỷ khác đến để chúng đấu đá nhau.

 

Đến lúc con thắng cũng bị tổn hao nguyên khí nghiêm trọng, tôi chỉ việc ra tay thu phục nó, thế là xong.

 

Anh tôi và bố mẹ co rúm lại trên giường, trợn mắt há mồm nhìn chị dâu vật lộn với một hình nhân giấy, không ai dám hé răng.

 

Khoảng một khắc sau, làn sương đỏ trong phòng dần dần tan biến.

 

Chị dâu sụp xuống nền nhà, toàn thân ướt đẫm, trông chẳng khác gì vừa bị vớt lên từ sông.

 

Khắp người chi chít vết cào c.ắ.n, cái miệng trên bụng đã biến mất.

 

Hình nhân giấy thì khá hơn cô ta một chút, chỉ bị xé mất một cái chân, nhưng ngoài ra vẫn nguyên vẹn.

 

Nhưng bụng nó lại phồng to như người mang thai chín tháng.

 

Ở giữa bụng, một cái miệng đỏ lòm mở ra rồi khép lại liên tục.

 

“Hừ, dám phá hủy thân x.á.c của ta, thì ta sẽ cướp lấy của ngươi.”

 

“Dù sao cái x.á.c trước đó cũng bị ta ăn hết nội tạng, chẳng thể dùng được nữa.”

 

Chị dâu trống rỗng nhìn vào khoảng không, cơ thể quằn quại trong đau đớn.

 

“Đau quá… Tinh Diệu, bụng em đau quá——!”

 

Chớp lấy cơ hội, tôi nhảy thẳng xuống từ xà nhà, tay siết chặt một nắm tiền đồng Ngũ Đế, mạnh mẽ nhét vào bụng hình nhân giấy.

 

“Chét——!”

 

Hình nhân giấy thét lên một tiếng chói tai, cả cơ thể lập tức bốc cháy.

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

“Mẹ ơi, cứu con——!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

“Chét——!”

 

Hình nhân giấy thét lên một tiếng chói tai, cả cơ thể lập tức bốc cháy.

 

“Mẹ ơi, cứu con——!”

 

Chị dâu mơ màng ngẩng đầu lên.

 

“Hình như em nghe thấy tiếng con trai em gọi.”

 

“Đó không phải con cô!

 

“Con cô đã bị nó hại c.h.ế.t từ lâu rồi!

 

“Dây rốn quấn cổ, ngạt thở c.h.ế.t ngay trong bụng!”

 

Tôi quăng một lá bùa vàng lên người hình nhân giấy.

 

“Nếu cô chịu đi khám thai nhiều lần hơn, thì con quỷ thai này đâu có cơ hội ra tay.”

 

“Cô nói bậy! Con tôi chưa c.h.ế.t!”

 

Chị dâu khản giọng gào lên, nhưng cuối cùng không chịu nổi nữa, ngất xỉu tại chỗ.

 

24

 

Xử lý xong mọi việc, anh tôi gọi xe cấp cứu, đưa chị dâu đến bệnh viện.

 

Bác sĩ kiểm tra xong, lập tức kinh hãi.

 

“Thai nhi bên trong đã c.h.ế.t từ lâu, thậm chí còn bị phân hủy!

 

“Cả tử cung cũng hoại tử một nửa rồi! Trời ạ, tôi chưa từng thấy trường hợp nào như thế này!”

 

“Nhanh chóng chuẩn bị phẫu thuật!”

 

Nhà mẹ đẻ của chị dâu vội vàng chạy đến, vừa đúng lúc nghe thấy mẹ tôi và anh tôi thì thầm ngoài phòng phẫu thuật.

 

“Tử cung cũng hỏng rồi, vậy sau này không sinh được nữa à?”

 

Mẹ tôi:

“Đúng vậy! Cái đồ xui xẻo này, chờ nó tỉnh lại thì ly hôn ngay đi!”

 

“Ai biết trước đây trong bụng nó có từng mang thứ gì c.h.ế.t rồi hay không, mới rước phải cái thứ bẩn thỉu này, suýt nữa hại c.h.ế.t cả nhà mình!”

 

“Cái gì?!

 

“Con gái tôi mang thai cháu nhà mấy người, suýt mất nửa cái mạng, vậy mà giờ mấy người trở mặt phủi sạch như vậy?!”

 

Hai bên lao vào xô xát, ba anh trai bên nhà chị dâu cao to lực lưỡng, nhà tôi chỉ có nước chịu đòn.

 

Cảnh sát cũng bị gọi đến, nhưng cả hai nhà vẫn không phân định được rõ ràng sau chuyện này rốt cuộc phải làm thế nào.

 

Nhưng tôi biết, chị dâu chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh tôi.

 

Chuyện này, cũng chẳng liên quan đến tôi.

 

Nhờ sự tuyệt tình của họ, tôi đã dứt khoát cắt bỏ mọi ảo tưởng về cái gọi là tình thân.

 

Cũng nhờ vậy, tôi mới có thể thoát ra khỏi vũng lầy này.

 

Tôi bước ra khỏi bệnh viện.

 

Chân trời dần sáng lên, lớp mây mỏng tựa màn lụa xanh nhạt, viền xung quanh ánh lên sắc ráng hồng.

 

Ngày mai, cũng sẽ lại là một ngày đẹp trời.

 

— Kết thúc —

 

[Ngoại truyện] – Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ

 

Tôi dọn dẹp hành lý, rời khỏi làng.

 

Kể từ đó, tôi không bao giờ quay đầu nhìn lại.

 

Không phải tôi không còn lưu luyến điều gì, mà đơn giản là tôi đã chấp nhận sự thật.

 

Ba năm sau, tôi đã có một cuộc sống mới.

 

Tôi chuyển đến một thành phố nhỏ ven biển, làm việc trong một tiệm sách, ngày ngày pha trà, đọc sách, sống một cuộc sống bình yên, không ma quỷ, không gia đình độc hại.

 

Cứ nghĩ mọi chuyện đã trôi qua như gió thoảng mây bay, cho đến một ngày—

 

“Tinh Nhiễm?”

 

Tôi vừa rời khỏi tiệm sách thì nghe thấy ai đó gọi tên mình.

 

Ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy anh trai tôi, Đặng Tinh Diệu.

 

Anh ta đứng cách tôi không xa, trông có vẻ tiều tụy hơn trước rất nhiều.

 

Quần áo nhăn nhúm, tóc tai rối bời, hốc mắt hõm sâu.