Yến Triệt gập lại bức thư kia rồi gật đầu, "Mọi chuyện mẫu hậu cứ an bài là được."
Triệu Thục Hoa hài lòng, "Chỉ có việc này thôi, con về Đông cung đi, có lẽ Tần Thuật đã chờ sẵn ở Đông cung rồi."
Yến Triệt hành lễ rồi cáo lui ra ngoài, đợi đến khi về đến Đông cung rồi thì quả nhiên đã thấy Tần Thuật đứng bên ngoài Đông cung chờ. Tần Thuật nhìn thấy Yến Triệt liền lập tức tiến lên hành lễ, vẻ mặt Yến Triệt không có bất cứ cảm xúc nào mà nhìn ông ta một cái, sau đó đi vượt qua bước vào chính điện Đông cung.
Tần Thuật thấy thế thì trong lòng hồi hộp, Đường Phúc ở đằng sau lại cười nói, "Hầu gia không cần đa lễ, mau theo Thái tử Điện hạ vào trong thôi, Điện hạ mới từ chỗ Hoàng hậu ở trong cung về."
Tần Thuật lại cực kỳ giữ lễ với Đường Phúc, ông chắp tay một cái sau đó mới bước vào đại điện.
Vừa vào bên trong, Tần Thuật liền nói, "Thái tử Điện hạ, vi thần đến để thỉnh tội..."
Thái tử ngồi xuống sau án thư, gương mặt tuấn tú ẩn sau bóng tối, "Hầu gia nói chính là chuyện Thành vương cười Ngũ tiểu thư trong phủ làm thiếp?"
Tần Thuật gật đầu, "Đúng là việc này, đêm qua đột nhiên Thành vương phái người đến cầu thú, chất nữ của vi thần lại không rành thế sự, lại mới từ Cẩm Châu đến đây cho nên không hiểu được chuyện trong kinh thành. Trước đây con bé đã nhận một miếng ngọc bội của Thành vương, từ đó mới có tư tình qua lại. Thành vương phái người đến ép buộc vi thần không thể không giao Tần Tương ra, mà chất nữ ngu ngốc đó của nhi thần cũng cho rằng được gả vào Thành vương phủ cũng sẽ có thể được hưởng thụ vinh hoa cho nên mới nguyện ý đi theo. Vi thần... vi thần nổi giận sau đó đã trục xuất nó ra khỏi Tần thị, đồng ý để cho nó đến Thành vương phủ rồi."
Tần Thuật nói chuyện thì mặt mày đều cúi gằm, mà Yến Trì ngồi đằng sau án thư, một lúc lâu sau vẫn không hề lên tiếng. Trái tim Tần Thuật đập liên hồi, chẳng bao lâu sau mồ hôi lạnh cũng đã chảy đầy đầu rồi, nhưng đúng lúc này Yến Triệt lại lên tiếng, "Thành vương lần này đến đúng là đã có chuẩn bị, chất nữ kia của ngươi lại là người không hiểu chuyện nên cũng không trách ngươi. Dù sao cũng chỉ là một chất nữa mà thôi, Hầu gia không cần phải để ở trong lòng."
Tần Thuật ngẩng đầu lên, thấy trên mặt Yến Triệt quả nhiên không có vẻ giận dữ rõ ràng lắm nên mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. "Đa tạ Thái tử thông cảm, có điều để xảy ra việc này chỉ sợ sẽ phát sinh nhiều lời đồn đại không lọt tai."
"Lời đồn nhảm thì có gì phải sợ? Chẳng qua cũng chỉ xoay quanh việc này mà thôi, mấy năm nay cũng chẳng thiếu, dù gì cũng chẳng tổn hại gì đến Đông cung cả." Yến Triệt chậm rãi nói xong, trên mặt không hề có ý cười, "Hầu gia yên tâm chuẩn bị cho Triều Vũ gả đến đây đi, có lẽ đại hôn sẽ vào trước tháng 7."
Đáy mắt Tần Thuật sáng lên, lập tức đáp lời, "Không biết bên phía Hoàng hậu nương nương..."
Yến Triệt im lặng, "Mẫu hậu đã biết rồi, có điều mẫu hậu nói việc này không ảnh hưởng gì đến toàn cục."
Giọng nói Yến Triệt nhẹ nhàng khoan thai, nhưng trong lòng Tần Thuật lại lập tức căng thẳng. Nếu như thái độ của Hoàng hậu đối với việc này hời hợt như vậy thì lại không phải chuyện tốt, nhưng nhìn thoáng qua Yến Triệt như vậy thì ông lại không tiện hỏi thêm điều gì đành phải lui ra ngoài. Vừa đi đến chính điện, ánh nắng sáng rực đã khiến cho ông bình tĩnh lại, không hiểu vì sao mỗi lần vào Đông cung ông đều cảm thấy cực kỳ áp lực, dù ông có là người ngụp lặn quan trường thì vào đây lần nào cũng rất khó thở.
...
Tiết Thanh Sơn ngủ đến lúc mặt trời đã lên cao, lúc hắn ra đến tiền viện thì đã phát hiện ra trong nhà đã có rất nhiều khách đến.
Hắn gọi gã sai vặt đến hỏi, gã sai vặt trả lời, "Thiếu gia, là phu nhân của Trung Dũng Hầu phủ đến."
Gã sai vặt vui vẻ rạo rực, bởi vì thiếu gia hắn tương lai được kết thân với tiểu thư nhà Trung Dũng Hầu phủ!
Tiết Thanh Sơn lại nhăn mày, hắn và đường tiểu thư của Trung Dũng Hầu phủ còn chưa chính thức định hôn, còn chưa đến lúc thực hiện những lễ nghĩa tiếp theo, sao Hầu gia phu nhân lại đến cửa rồi? Huống hồ địa vị 2 nhà 1 trời 1 vực, nếu như muốn đến thăm thì phải là phụ mẫu hắn đến Hầu phủ mới đúng.
Nghĩ như vậy Tiết Thanh Sơn liền cảm thấy không đúng, hắn cất bước đi đến tiền viện.
Nhà Tiết gia không tính là lớn, nhưng cũng coi như lịch sự tao nhã, tiền viện có 2 gian, Tiết Thanh Sơn đi theo cửa ngách vào hậu đường, hắn vừa đến nơi đã nghe được tiếng nói chuyện ở phía trước.
Ở sảnh chính, Hồ thị và Tiết lão gia ngồi ở chủ vị, còn Tiết mẫu ngồi ở ghế dưới bên trái.
Hồ thị cười khổ nói, "Thật sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy, dung mạo của Tương Nhi tốt, tính tình cũng tốt nên Thành vương Điện hạ đã nhìn trúng con bé, bọn ta không còn cách nào cả. Cũng bởi vì chuyện của phụ thân nói nên Thành vương chỉ có thể cho danh phận Quý thiếp mà thôi, nhưng dù có như vậy thì bọn ta cũng không dám cãi lại. Đêm qua Thành vương phái người đến Hầu phủ, khí thế hệt như đi cướp người cho nên Hầu gia nhà ta cũng chẳng còn cách nào. Bởi vậy bọn ta đành phải thất lễ với Tiết lão rồi, hai nhà chúng ta vốn đã bàn bạc xong, hiện giờ như vậy thì bọn ta thật sự..."
Lời nói của Hồ thị rất chân thành khẩn thiết, vẻ mặt Tiết lão gia trắng bệch, lúc còn trẻ ông cũng chỉ làm đến chức võ tướng nhỏ bé Tòng Tứ phẩm, so với quan văn Ngũ phẩm còn không bằng. Hầu phủ là cao môn đại hộ, nhà bọn họ vốn đã trèo cao, hiện tại lại có một Thành vương đến cướp đoạt con dâu tương lai của họ, thế này bọn họ làm sao có thể tranh giành được chứ...
Mặc dù Tiết lão gia cảm thấy trong lòng rất oan uổng và nhục nhã, nhưng lại không dám đối nghịch với Hầu phủ hay Thành vương, nhi tử của ông vẫn còn đang làm việc trong Tuần phòng doanh, nếu không cẩn thận hủy hoại mất tiền đồ thì còn thảm hơn, "Trong kinh thành, xưa nay Thành vương hành sự luôn..."
Tiết lão gia muốn nói lại thôi, "Phu nhân không cần cảm thấy có lỗi, lần này cũng là đột nhiên xảy ra chuyện không may thôi, bọn ta không trách gì Hầu phủ cả, có trách cũng chỉ trách Thành vương quá mức liều lĩnh!"
Trong lòng Tiết lão gia biết rõ Hầu phủ đứng về phe Thái tử cho nên lời nói cũng không kiêng dè gì, quả nhiên Hồ thị nghe thấy thế thì vẻ mặt cũng tốt lên đôi chút. Tiết lão gia lại nói, "Chỉ tiếc cho Tần cô nương lần này bị cướp đọa đi thì tương lai cũng không biết thế nào, là chúng ta không có phúc rồi."
Bên trong hậu đường, Tiết Thanh Sơn nghe thấy thế cũng chau mày. Năm xưa mặc dù chức quan của phụ thân không cao nhưng cũng đã từng chinh chiến với vài vị lão Hầu gia, cho nên lần này mai mối mới đến được chỗ hắn. Trong mối hôn sự này đúng thật là bọn họ trèo cao, nhưng bên phía Tần cô nương kia cũng vì phụ thân mình là kẻ phạm tội nên đã bị liên lụy, không thể kiếm được nhà tốt nào ngang hàng. Lúc ấy Tiết Thanh Sơn liền nghĩ Tần cô nương này chính là một dòng dõi thư hương thế gia, mối hôn sự này phải chuẩn bị thật cẩn thận tỉ mỉ không được để thất lễ. Nhưng hôm nay tại sao lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy?
Thành vương cướp đoạt đường tiểu thư của Trung Dũng Hầu phủ về làm thiếp?
Lời này chỉ có phụ thân mẫu thân nhà mình tin mà thôi, còn hắn đương nhiên không thể tin rồi!
Nếu như thật sự ngang nhiên cướp đoạt như vậy thì dựa vào địa vị của Hầu phủ, bất kể là đi tìm Thái tử hay Hoàng thượng thì không những sẽ có thể bảo vệ chất nữ nhà mình mà còn có thể khiến cho Thành vương ngã dập mặt. Mà Thành vương cũng không thể nào ngu xuẩn mà tự đưa mình lên thớt như vậy được!
Nhưng chuyện làm thiếp này vẫn xảy ra...
Tiết Thanh Sơn chau mày, chẳng lẽ là Thành vương dùng thủ đoạn hạ lưu thối nát gì?
Nhưng nếu thật sự như vậy thì chẳng lẽ Trung Dũng Hầu phủ có thể nuốt trôi phần thiệt thòi này sao? Hiện tại Trung Dũng hầu nắm giữ quyền cao trong triều, nữ nhi của ông ta cũng sắp trở thành Thái tử phi nên đương nhiên Thái tử và Hoàng hậu cũng sẽ đứng về phía ông ta, nếu như Trung Dũng hầu muốn xin bên trên đứng ra làm chủ cho chất nữ nhà mình thì cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Còn việc cứ thế yếu đuối mà mặc kệ chất nữ mình bị cướp đi thì cũng không phải là phong cách của Trung Dũng hầu!
Tiết Thanh Sơn xoay người định bước đi, ra khỏi hậu đường rồi hắn mới phân phó gã sai vặt, "Hiện tại ngươi lập tức đến phường Hưng Lạc tìm hiểu một chút, xem xem 2 ngày nay trong Trung Dũng Hầu phủ có xảy ra chuyện gì lạ hay không."
Phường Hưng Lạc là nơi ở của Trung Dũng Hầu phủ, hiện tại đi tìm hiểu thì có khi lại thật sự hiểu được chút chuyện.
Gã sai vặt tuân lệnh rời đi, Tiết Thanh Sơn cũng không tiện cứ đứng mãi phía sau nghe lén cho nên mới quay về thư phòng của mình. Về đến nơi hắn lại có chút không yên lòng, cho nên mới dứt khoát đi múa kiếm. Vốn tưởng rằng gã sai vặt đi chuyến này ít nhất phải gần cả canh giờ thế nhưng còn chưa đến 2 khắc đã quay lại rồi...
"Thiếu gia! Không cần phải đến phường Hưng Lạc đã tìm hiểu được rồi!"
Gã sai vặt đầu đầy mồ hôi, "Tiểu nhân còn chưa đến phường Hưng Lạc đã nghe thấy có người nói ở ven đường rồi. Bọn họ nói đêm qua Thành vương nạp thiếp, người đến làm thiếp đúng là tiểu thư Hầu phủ, còn nói 2 người họ từ sớm đã có tư tình..."
Tiết Thanh Sơn lau mồ hôi trên mặt, vẻ mặt hắn lập tức tối sầm lại. Còn chưa đi đến phường Hưng Lạc đã nghe thấy người ta bàn tán rồi, mà chuyện này lại còn ảnh hưởng đến thanh danh của Hầu phủ cho nên đây chắc chắn là cố ý.
Tư tình... Cũng không biết phần tư tình này là do Thành vương cố tình làm vậy hay là vị đường tiểu thư này thật sự nguyện ý!
Tiết Thanh Sơn nghĩ đến đây thì cũng hiểu được mối hôn sự này đúng là không thể thành rồi, hắn nhìn thoáng qua thanh kiếm trong tay, lại trầm tư giây lát rồi đột nhiên nói, "Đi xem thử phu nhân Hầu phủ đã về hay chưa, nếu như vẫn còn ở đây thì ngươi đến nói thế này với lão gia..."
Tiết Thanh Sơn thì thầm xong, gã sai vặt vốn là kinh ngạc nhưng sau đó lại vội vàng xoay người rời đi, đến tiền viện liền thấy quả nhiên Hồ thị vẫn còn ở đây. Hôm nay bà đến Tiết gia vốn chính là để giải thích, cho nên đương nhiên cũng không thể nói xong là đi luôn. Gã sai vặt lấy cớ dâng trà lên rồi thì thầm mấy câu bên tai Tiết lão gia, ông nghe được thì vẻ mặt khẽ biến, sau đó liền hỏi lại, "Là thiếu gia căn dặn ngươi?"
Gã sai vặt gật đầu lia lịa, lúc này mới xoay người rời đi.
Hồ thị mơ hồ nghe được 2 chữ thiếu gia cho nên đoán được là Tiết Thanh Sơn đã biết rõ chuyện này, bà lập tức thấy hơi căng thẳng. Còn Tiết lão gia lại do dự giây lát rồi lên tiếng, "Xin hỏi phu nhân, trong phủ liệu có phải vẫn còn một vị đường tiểu thư nữa không?"