Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 15: Tụ Nguyên tầng bốn



Bởi vì cảm nhận được mình sắp đột phá Tụ Nguyên tầng ba, Lý Nguyên không vội dùng luôn Tụ Nguyên đan mà quyết định sẽ đột phá trước, sau đó lại dùng đan dược tiếp tục đột phá. Như vậy có thể tối ưu hết tác dụng của đan dược.

Hắn ngồi xếp bằng xuống, lấy ra linh thạch cao cấp tiếp tục ném vào Tụ Linh Trận, bắt đầu hấp thụ lượng linh khí dồi dào của chúng.

Lượng linh khí nồng đậm lấy tốc độ nhanh chóng thông qua các đường kinh mạch đi vào trong đan điền của Lý Nguyên. Chúng nhanh chóng bị thu hút bởi một viên nguyên hạch chưa hoàn chỉnh trong đan điền Lý Nguyên. Những luồng linh khí liên tục được viên nguyên hạch này hút vào rồi từ từ bồi bổ, hoàn thiện nó.

Sau ba ngày, viên nguyên hạch thứ ba của Lý Nguyên đã thành hình, tu vi của hắn đã lên tới Tụ Nguyên tầng ba. Trong đan điền hắn lúc này, Ba viên ngũ sắc nguyên hạnh hình cầu đang trôi nổi. Cơ thể hắn lại được linh khí cường hóa toàn diện. Từ da thịt, gân cốt, đến từng kinh mạch. Chúng trở nên rắn chắc, cứng cỏi hơn. Điều này giúp Lý Nguyên có thể vận dụng kinh mạch điều động được nhiều linh lực hơn.

Lý Nguyên tiếp tục mở hộp ngọc chứa đựng Tụ Nguyên đan ra. Chỉ thấy bên trong có một viên đan dược tròn vo màu xanh lục. Từ viên đan dược này có thể ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng khiến cho Lý Nguyên cảm thấy rất là dễ chịu.

Lý Nguyên ngay lập tức nuốt Tụ Nguyên Đan vào luyện hóa. Ngay khi vào miệng, viên đan dược này đã hòa tan thành những dòng linh khí thuần khiết, từ miệng chạy qua khắp các đường kinh mạch rồi đi vào trong đan điền của Lý Nguyên. Hắn cảm giác được cơ thể mình lại được cường hóa thêm một lần nữa. Một viên nguyên hạch mới đang cấp tốc được hình thành.

Sau bốn ngày nữa, Lý Nguyên mới luyện hóa hết được Tụ Nguyên đan. Lúc này đây, tu vi hắn đã nhảy lên tụ nguyên tầng bốn. Theo ước lượng của mình, Lý Nguyên đoán rằng khi toàn lực bộc phát hắn sẽ có sức mạnh ngang với tụ nguyên tầng chín thông thường. So với những kẻ tụ nguyên tầng chín khai mở 20 đường kinh mạch thì kém hơn một chút nhưng không quá nhiều. Nhưng hắn có năm loại linh căn, lại còn có cả hồn lực nên khi chiến đấu hắn chắc chắn sẽ dành chiến thắng.

“-Thân thể của ta khá yếu so với tu vi, xem ra cần phải kiếm cơ hội luyện thể.”-Lý Nguyên thầm nghĩ.

Theo như những kinh nghiệm, kiến thức mà Âm Dương Thần chủ để lại, Lý nguyên hiểu rằng muốn trở thành cường giả thực sự, tu đến đỉnh cao thì phải rèn luyện trên mọi phương diện. Từ linh lực, thân thể, linh hồn. Mặc dù khi tu vi linh lực tăng lên thì thân thể và linh hồn cũng mạnh lên nhưng nó cũng không mạnh lên quá nhiều.

Linh hồn Lý Nguyên sau khi tiếp nhận khảo nghiệm của Nguyên Thủy Thần Điển đã tăng lên mức nhị phẩm hậu kỳ, tương đương với khoảng tụ nguyên tầng bảy. Trước mắt đang là phương diện có tu vi cao nhất của Lý Nguyên. Mà thể tu thì vẫn chỉ tương đương với Khai Mạch cảnh, khá thụt lùi về phía sau mất rồi.

Bởi vì vừa đột phá hai tiểu cảnh liền, giờ tu luyện tiếp cũng mất khá nhiều thời gian mới có tiến triển. Lý Nguyên quyết định đến phủ thành chủ lĩnh thưởng. Hắn khá hứng thú với tấm tàng bảo đồ mà thành chủ Dương Khai nói sẽ cho hắn.

Ra khỏi Linh Bảo Các, Lý Nguyên nhanh chóng hướng về phủ thành chủ. Lúc này, trời đã vào giữa trưa, ánh nắng chiếu rọi khắp Đại Nguyên Thành. Dọc đường, không ít người nhận ra Lý Nguyên. Xung quanh có rất nhiều tiếng bàn tán xôn xao về hắn. Một số thiếu nữ xinh đẹp còn chạy đến muốn làm quen nhưng bị Lý Nguyên uyển chuyển từ chối.

Chẳng bao lâu, hắn đã tới trước cửa phủ thành chủ. Vừa thấy Lý Nguyên, hai gã thị vệ liền nhận ra và lập tức khom người nói:

“Lý công tử cuối cùng cũng đến. Thành chủ đại nhân đã căn dặn, nếu công tử tới thì phải dẫn công tử vào ngay lập tức. Mời ngài đi theo ta.”

Lý Nguyên gật đầu, đi theo một tên thị vệ vào trong phủ. Không lâu sau, hắn được dẫn đến đại sảnh, nơi thành chủ Dương Khai đang ngồi chờ sẵn từ trước. Phía sau hắn, một thân hồng y Dương Tiêu Linh đang nhẹ nhàng bóp vai cho cha mình. Vừa nhìn thấy Lý Nguyên, nàng đã cất giọng bất mãn nói.

“Sao bây giờ ngươi mới đến. Ngươi để cha ta chờ đợi mấy ngày liền.”

Lý Nguyên cười trừ, chắp tay thi lễ với Dương Khai rồi nói:

“Tại hạ nóng lòng tu luyện, đã để thành chủ đợi lâu. Mong ngài không để ý.”

Dương Khai không sao cả cười đáp lại:

“Không sao cả. Ta biết ngươi nóng lòng luyện hóa Tụ Nguyên đan. Vật phẩm quý giá như vậy đúng là nên dùng ngay lập tức.”

Nói rồi lão híp mắt lại, nhìn và đánh giá Lý Nguyên:

“Tụ Nguyên đan bình thường chỉ có thể giúp tu sĩ tụ nguyên cảnh đột phá một tiểu cảnh. Ngươi đột phá hẳn hai tiểu cảnh. Tốc độ tu luyện của ngươi khiến ta phải lau mắt mà nhìn.”

Lý Nguyên khiêm tốn nói:

“Ta chỉ là may mắn tích lũy vừa đủ mà thôi, thành chủ quá lời rồi.”

Dương Khai không nói tiếp về vấn đề này nữa. Hắn lấy ra một chiếc hộp gỗ đã chuẩn bị sẵn từ trước đặt lên bàn, nhìn Lý Nguyên rồi nói tiếp:

“Đây là phần thưởng của ngươi như ta đã hứa. Bên trong là một tấm tàng bảo đồ mà ta từng tình cờ thu thập được. Tuy nhiên, theo như ta thấy thì tấm này còn khuyết thiếu. Phần mà ta sở hữ có lẽ chỉ là một phần ba hoặc một phần tư của bản đồ hoàn chỉnh mà thôi. Ta không có thời gian và manh mối để thu thập các mảnh còn lại nên mới lấy ra làm phần thưởng cho ngươi. Nhìn ngươi cũng là một kẻ có vận may, ta nghĩ ngươi sẽ sớm thu thập được bảo đồ hoàn chỉnh.”

“Đương nhiên, ta cũng không để ngươi chịu thiệt. Bên trong hộp còn có một chiếc nhẫn trữ vật chứa đựng 8000 viên linh thạch hạ phẩm. Đây là phần thưởng ngươi xứng đáng có được khi đã dành được quán quân của cuộc chiêu sinh. Việc này làm gia tăng danh tiếng của Đại Nguyên thành không ít.”

Lý Nguyên khách khí đáp lại.

“Ta chỉ nhận tàng bảo đồ theo như giao kèo của ta và ngài lúc trước mà thôi. Về phần linh thạch thì thôi vậy. Dù sao việc dành quán quân cũng là việc có lợi cho bản thân ta, dù ngài không yêu cầu ta cũng phải cố mà làm. Sao có thể vì việc này mà để ngài thưởng cho ta số lượng linh thạch lớn như vậy.”

Lý Nguyên cảm thấy việc mình làm khá là bình thường. Việc hắn giữ lại ngôi vị quán quân có thể giữ lại danh tiếng cho Đại Nguyên thành nhưng theo hắn nghĩ cũng sẽ không làm Đại Nguyên thành thay đổi, nổi tiếng lên nhiều lắm. Hắn cũng không muốn nhận không ân tình của người khác.

Dương Khai thấy Lý Nguyên từ chối nhận linh thạch hơi ngoài ý muốn. Hắn nhìn thẳng vào Lý Nguyên rồi nói tiếp.

“Với ngươi thì việc này có thể là việc nhỏ. Nhưng ta thì thấy khác. Với thiên phú của ngươi, sau này chắc chắn sẽ phát triển vượt bậc. Khi đó, Đại Nguyên Thành là nơi ngươi bắt đầu nổi danh, chắc chắn sẽ được rất nhiều lợi ích. Ngươi có thể xem đây như là một vụ đầu tư của ta để phát triển cho Đại Nguyên thành sau này mà không phải là cho không ngươi. Nếu ngươi cảm thấy nợ ân tình của ta, sau này, trong học viện, ngươi có thể giúp ta chiếu cố tiểu Linh một chút.”

Bên cạnh, vốn đang nghe hai người nói chuyện nãy giờ, Dương Tiêu Linh nhăn mặt lại. nàng cảm thấy cha quá xem nhẹ mình. Nàng cũng không yếu, làm sao lại cần người chiếu cố chứ. Thế là nàng xen vào nói với Dương Khai:

“Ai cần hắn chiếu cố. Thực lực hắn có thể hơn ta một chút nhưng vào học viện biết đâu ta có thể vượt lên hắn thì sao. Cha không tin tưởng con gái của mình gì cả.”

Dương Khai lắc đầu nói lại:

“Ngươi nên nghe lời cha. Lý Nguyên đã là đệ tử hạt giống, còn ngươi chỉ là đệ tử bình thường. Làm sao có thể vượt qua người ta cơ chứ. Đến học viện hãy ngoan ngoãn tu luyện đi. Có vấn đề gì thì đừng ngần ngại nhờ Lý Nguyên giúp đỡ.”

Nói rồi hắn quay sang hỏi Lý Nguyên.

“Ngươi đồng ý với đề nghị của ta chứ.”

Lý Nguyên thấy thành chủ đã nói đến mức này cũng không tiện từ chối nữa. Hắn nhận lấy hộp gỗ rồi nói:

“Thành chủ yên tâm, sau khi vào học viện ta sẽ chú ý đến tiểu thư. Nếu tiểu thư có việc, ta sẽ giúp đỡ hết khả năng của mình.”

Dương Khai nghe vậy hài lòng gật đầu rồi nói tiếp.

“Ngươi nói vậy ta yên tâm rồi. Trong thư phòng của ta có một số công pháp, vũ kỹ, bí thuật…. Mặc dù không quá cao cấp nhưng cũng có thể giúp ích ngươi một chút. Khi nào rảnh rỗi để tiểu Linh dẫn ngươi vào xem qua một chút.”

Lý Nguyên chắp tay, nói lời cảm ơn:

“Đa tạ lòng tốt của thành chủ. Ta sẽ sắp xếp thời gian đến xem”

Dương Khai khoát nay nói:

“Được rồi, ta còn có chuyện muốn nói với tiểu Linh, ngươi ra ngoài trước đi.”

“Vậy tại hạ xin phép cáo từ.”Lý Nguyên chào tạm biệt rồi bước ra khỏi đại sảnh.

Bất ngờ nhận được thêm lượng lớn linh thạch từ thành chủ khiến Lý Nguyên khá kinh hỉ. Ngay lập tức, hắn quay trở lại Linh Bảo Các bắt đầu tìm mua tài nguyên tu luyện. Dù sao, thực lực mới là quan trọng nhất.

Vừa về lại Linh Bảo Các, Lý Nguyên đã tìm Trương quản sự hỏi:

“Tại hạ muốn tìm mua tài nguyên rèn luyện thân thể cấp thấp, không biết quý các có loại này không.”

Trương quản sự nghe vậy bất ngờ nói:

“Công tử cũng muốn luyện thể sao. Loại phương thức tu luyện nhày khá tốn tài nguyên, các đại gia tộc cũng không có mấy người chịu bỏ tiền ra tu luyện phương diện này.”

Lý Nguyên cười đáp lại:

“Sắp tới gia nhập học viện, ta cũng muốn gia tăng thực lực một chút. Linh lực của ta vừa đột phá rồi nên ta muốn luyện thể một chút. Mong quản sự giúp đỡ.”

“Công tử đợi ta một chút.”- Trương quản sự đáp lại.

Nói rồi, Trương quản sự vào trong kho dược liệu. Một lúc sau, hắn đi ra mang theo ba chiếc hộp ngọc giới thiệu với Lý Nguyên.

“Ba chiếc hộp này lần lượt là Thanh Huyết đằng giúp gia tăng tốc độ lưu thông của khí huyết, Xích Hổ tủy gia tăng độ cứng cáp xương cốt và Hoàng Cơ Diệp cường hóa da thịt, cơ bắp. Hai cái đầu có giá là 1500 linh thạch hạ phẩm, Hoàng Cơ Diệp thì đắt hơn, có giá là 2000 linh thạch hạ phẩm. Nếu công tử mua cả ba thì sẽ được giảm giá, tính cả ba cái giá 5000 linh thạch hạ phẩm.”

Lý Nguyên giật mình. Hắn không ngờ giá tài nguyên luyện thể lại đắt như vậy. Phải biết hắn bán hết thi thể nguyên vẹn của ba con Tụ Nguyên Cảnh yêu thú, trong đó có tới hai con tầng năm cũng chỉ được có 500 linh thạch hạ phẩm. Vậy mà giá của ba loại tài nguyên gấp hẳn 10 lần. Chẳng trách rất ít người muốn luyện thể. Ngay cả các thí sinh tham gia chiêu sinh vừa rồi cũng không có ai luyện thể qua cả.

Mặc dù giá cả khá đắt đỏ nhưng Lý Nguyên vẫn quyết định mua hết cả ba loại vật phẩm. Hắn muốn rèn luyện thân thể một cách toàn diện. Không thể luyện phần này, bỏ phần kia được.