Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 16: Luyện Thể



Bỏ ra 5000 linh thạch hạ phẩm, Lý Nguyên mua hết cả ba loại tài nguyên luyện thể để sử dụng, trực tiếp tiêu hơn một nửa số linh thạch mà thành chủ đưa cho hắn.

Trương quản sự hơi ngạc nhiên khi thấy Lý Nguyên tiêu tiền hào phóng như vậy. Cách đây một tháng Lý Nguyên còn phải đến Linh Bảo Các bán yêu thú. Nhưng nghĩ kỹ lại, Lý Nguyên vừa từ phủ thành chủ trở về. Xem ra số linh thạch này là thành chủ cho hắn.

“Thành chủ đại nhân có vẻ rất xem trọng Lý công tử, vậy mà cho công tử nhiều linh thạch như vậy.”-Trương quản sự hơi cảm thán.

“Chút phần thưởng cho việc ta đạt hạng nhất cuộc chiêu sinh thôi.”-Lý Nguyên đáp lại.

Nói rồi, Lý Nguyên cầm ba chiếc hộp lên nhìn Trương quản sự hỏi tiếp.

“Không biết ba loại tài nguyên này dùng như thế nào.”

Trương quản sự thấy Lý Nguyên hỏi vậy, nhanh nhẹn đáp lại:

“Công tử muốn rèn luyện phần nào trực tiếp ăn là được. Nhưng nếu công tử muốn rèn luyện toàn diện thì có thể trộn lẫn ba thứ này rồi đúng nóng chúng nó để ba thứ hòa quyện lại với nhau thành một dược dịch. Như vậy ba thứ sẽ hỗ trợ lẫn nhau, tăng cường hiệu quả rèn luyện trên cả ba phương diện. Tuy nhiên, điều này cũng làm đau đớn và khó chịu khi luyện thể tăng lên rất nhiều.”

“Công tử nếu muốn luyện thể nên kiếm công pháp luyện thể và hoàn cảnh khắc nghiệt để rèn luyện. Như vậy sẽ đỡ tốn tài nguyên hơn. Mặc dù loại công pháp này cũng khá hiếm nhưng cách này vẫn tiết kiệm hơn là chỉ dùng tài nguyên rèn luyện.”

“Cảm ơn quản sự chỉ dẫn, ta sẽ lưu ý vấn đề này.”Lý Nguyên gật đầu cảm tạ.

Sau khi hiểu rõ cách dùng của ba loại tài nguyên này, Lý Nguyên cũng không hỏi nhiều thêm nữa. Hắn chào tạm biệt Trương quản sự rồi rời đi.

Bởi vì thành chủ đã nói rõ ràng với Lý Nguyên là hắn muốn đầu tư vào Lý Nguyên và nhờ Lý Nguyên chiếu cố Dương Tiêu Linh ở học viện nên bây giờ Lý Nguyên cũng không khách sáo nữa. Hắn về lại gian phòng trước đó thành chủ chuẩn bị cho hắn, bắt đầu tu luyện.

Mượn tạm một cái nồi nhỏ tại phủ thành chủ, Lý Nguyên bỏ cả Thanh Huyết Đằng, Xích Hổ Tủy và Hoàng Cơ Diệp vào trong, bắt đầu theo chỉ dẫn của Trương quản sự, dùng hỏa linh lực đung nóng chúng.

Sau hơn hai tiếng đồng hồ thiêu đốt, cả ba loại tài nguyên đều đã tan chảy thành một loại dung dịch đỏ thẩm. Lý Nguyên thấy đã nấu xong, liền trực tiếp nuốt hết dung dịch này vào trong miệng.

Dung dịch vừa vào cơ thể nhanh chóng hòa vào máu huyết, lan tràn đi khắp nơi trong cơ thể của Lý Nguyên. Một cảm giác nóng rát bắt đâu lan tràn khắp cơ thể của hắn. Từ các đường kinh mạch, lan tràn đến xương cốt, rồi lại lan ra khắp da thịt.

Từng bộ phận cơ thể của Lý Nguyên không ngừng được rèn luyện. Máu huyết của hắn không ngừng chảy nhanh hơn. Da thịt và xương cốt của hắn cũng ngày càng cứng cáp hơn. Các đường kinh mạch đã khai mở của hắn cũng được mở rộng thêm một chúng. Nhưng đi cùng với nó là một cảm giác đau đớn, nóng rát và ngứa ngáy rất là khó chịu. Cũng may, sau khi trải qua khảo nghiệm của Nguyên Thủy Thần Điển và tiếp nhận ký ức truyền thừa của Âm Dương Thần Chủ đã làm cho tâm chí Lý Nguyên cứng cáp vô cùng. Những khó khăn khi luyện thể này không làm Lý Nguyên nhíu mày dù chỉ một chút.

Sau ba ngày, Lý Nguyên rốt cuộc cũng hoàn thành xong quá trình luyện thể của mình. Lúc này đây, Lý Nguyên ước lượng rằng dù không dùng chút linh lực nào, hắn vẫn có thể thoải mái đánh bại được một tu sĩ Tụ Nguyên tầng hai bình thường. Mà nếu dùng toàn lực, hắn tự tin có thể đánh thắng bất cứ đối thủ nào ở Tụ Nguyên cảnh.

“Đúng như sư phụ dặn dò, tam tu cùng tiến mới là con đường tu luyện mạnh nhất. Ta cần phải chú ý phát triển cả ba hướng tu luyện mới có thể trở nên mạnh mẽ nhất được.”-Lý Nguyên cảm thán.

Tu vi thể tu tăng lên không chỉ làm cho man lực cơ thể, khả năng phòng ngự của hắn tăng lên khá nhiều mà còn làm các đường kinh mạch của hắn mở rộng thêm. Điều này khiến cho khả năng tu luyện, vận dụng linh lực của Lý Nguyên cũng tăng lên rất nhiều. Trong chiến đấu khiến cho lực bộc phát của hắn mạnh lên đáng kể.

“Trước mắt ta nên kiếm một hoàn cảnh thích hợp để luyện thể. Hi vọng ở học viện sẽ có.”-Lý Nguyên suy nghĩ.

Nguyên Thủy Thần Điển là một công pháp tam tu nên Lý Nguyên cũng không cần tìm thêm công pháp khác để luyện thể hay hồn. Tuy nhiên, tầng một công pháp chủ yếu tập trung vào tu luyện, vận dụng các loại linh lực. Việc này dẫn đến hiệu quả luyện thể và hồn chưa quá nổi bật. Vì vậy, để có thể luyện thể một cách tốt nhất mà không quá tốn kém tài nguyên, Lý Nguyên cần tìm một hoàn cảnh đủ khắc nghiệt. Học viện có lẽ là sẽ có.

Cả tu vi linh lực và tu vi thể tu đều tiến bộ rõ rệt trong thời gian này. Lý Nguyên cảm thấy kế tiếp cũng nên dừng lại bế quan, ra ngoài một chút. Trước đó, thành chủ có bảo hắn có thể đến thư phòng để xem công pháp và vũ kỹ. Lý Nguyên cảm thấy mình cũng nên đến xem một chút.

Lý Nguyên ra khỏi phòng, nhờ một tên hộ vệ ở ngoài kêu gọi Dương Tiêu Linh đến. Còn hắn thì ra luyện võ trường bắt đầu luyện tập, làm quen với lực lượng vừa tăng lên của mình trong lúc chờ đợi nàng. Mặc dù Dương Khai cho hắn thoải mái xem các công pháp và vũ kỹ nhưng cũng nói cần để Dương Tiêu Linh dẫn đến. Điều này cũng không quá khó hiểu, công pháp và vũ kỹ là nội tình của một thế lực, không thể xảy ra sơ xuất nào được. Dương Tiêu Linh đi theo để giám sát, tránh trường hợp hắn làm hư hay là cầm công pháp đi luôn là điều dễ hiểu.

Diễn luyện quyền một lúc, Dương Tiêu Linh cũng từ bên ngoài bước đến. Vừa thấy Lý Nguyên, nàng đã gắt giọng nói.

“Mỗi lần ta gặp ngươi đều là tu luyện xong hoặc là chuẩn bị đi tu luyện tiếp. Ngươi không thấy chán à. Lý do gì khiến ngươi cố chấp tu luyện như thế chứ.”

Lý Nguyên mỉm cười trà lời nàng.

“Ta chỉ muốn chuẩn bị tốt nhất trước khi tiến vào học viện thôi. Cũng không thể vì một chút chiến tích vừa có được mà kiêu ngạo. Chút thực lực này của ta tính là gì chứ.”

Dương Tiêu Linh nhăn mày nói lại.

“Ngươi không tính là gì? Như vậy thì ta không phải là càng không đáng nhắc tới sao.”

Lý Nguyên xua tay giải thích.

“Ý của ta không phải vậy. Ý ta là so với các thiên kiêu bên ngoài, ví dụ như các thiên tài của thành trì cấp ngũ tinh hay là các lão sinh ta còn kém nhiều lắm. Vì thế ta cần phải tập trung tu luyện để tránh vào học viện bị bắt nạt. Ta còn phải chiếu cố ngươi nữa mà.”

Dương Tiêu Linh nghe vậy bất mãn nói.

“Ai cần ngươi chiếu cố. Cha ta nói vậy vì ông ấy lo lắng quá mức thôi. Ta không yếu đuối đến mức cần người khác chiếu cố.”

Lý Nguyên thấy nàng bất mãn liền quay về chính sự. Hắn nhìn nàng nói.

“Được rồi, không nói chuyện này nữa. Bây giờ ngươi dẫn ta đến thư phòng học vũ kỹ được không.”

Dương Tiêu Linh nghe vậy bắt đầu nghiêm túc nói.

“Cha ta đã nói để ta dẫn ngươi vào đương nhiên ta sẽ làm theo. Ngươi đi theo ta.”

Nói rồi, nàng xoay người đi dọc theo hành lang. Lý Nguyên thấy vậy cũng nhanh nhẹn theo sát phía sau.

Không mất quá nhiều thời gian, hai người đã đến một căn phòng ở cuối hành lang. Trước mặt hai người là một cánh cửa bằng sắt khá là chắc chắn. Trước cửa có một pho tượng gỗ hình con hổ đặt ở góc trái.

Dương Tiêu Linh lấy ra một viên ngọc màu lục bảo nhét vào miệng con hổ. Một tiếng “cạch”vang lên. Cánh cửa bắt đầu từ từ mở ra.

Bên trong căn phòng, có một chiếc bàn gỗ ở chính giữa. Nhìn trên bàn có thể thấy rất nhiều quyển trục được xếp chồng ngay ngắn. Hai bên trái phải căn phòng có hai kệ sách lớn che kín cả bức tường. Trên mỗi kệ sách đều xếp đầy các quyển sách. Có quyển nhìn qua khá cũ kỹ, lại có quyển lại nhìn rất là mới mẻ.

Dương Tiêu Linh dẫn Lý Nguyên vào phòng rồi nghiêm giọng nói.

“Ta biết tiêu chuẩn ngươi rất cao. Các công pháp, vũ kỹ, bí thuật cao cấp nhất của Đại Nguyên thành được đặt ở ngăn trên cùng của kệ bên tay phải. Ngươi có thể thoải mái xem xét. Nhưng ngươi không được làm hư hại hay là mang chúng ra ngoài. Chỉ có thể học thuộc hết chúng nó ở đây thôi. Ta ở bên ngoài chờ, khi nào ngươi xong thì gọi ta đến dẫn ngươi ra ngoài.”

Nói rồi, nàng rời khỏi căn phòng, đóng cửa lại.

Lý Nguyên đi lại kệ bên tay phải, nhìn lên kệ sách mà nàng bảo hắn trước đó. Hắn thấy được kha khá thứ hữu ích.

Linh Ảnh Bộ-Ngũ tinh sơ cấp thân pháp.

Bão Nguyên Kình-Tứ tinh cực phẩm quyền pháp.

Hỏa Thiêu Cước-Tứ tinh cao cấp cước pháp.

Linh Hỏa Chưởng-Tứ tinh trung cấp chưởng pháp.

…. .

Còn khá nhiều công pháp và vũ kỹ khác nhưng Lý Nguyên chỉ chú ý bốn thứ trên. Hắn cảm thấy chỉ cần như vậy là đủ để ứng biến linh hoạt các tình huống rồi. Hắn lấy bốn vật phẩm này ra, bắt đầu học từng thứ một.

Chỉ mất chưa đến một giờ, Lý Nguyên đã nhớ kỹ từng chi tiết dù là nhỏ nhất của cả bốn loại thân pháp và vũ kỹ trên. Suy nghĩ một lúc, Lý Nguyên lại bàn ngồi, mượn giấy bút bắt đầu viết.

Lý Nguyên cảm thấy mình học hết vũ kỹ cao cấp của Đại Nguyên Thành, lại nhận lượng lớn linh thạch của thành chủ. Nếu chỉ hứa xuông chiếu cố Dương Tiêu Linh thì cũng không hay lắm. Vì thế hắn quyết định viết ra hai loại vũ kỹ cấp thấp mà mình có là Mảnh Hổ Quyền và Dụng Linh Thương giao cho phủ thành chủ xem như có qua có lại. Mảnh Hổ Quyền là tứ tinh cực phẩm vũ kỹ, Dụng Linh Thương là ngũ tinh cực phẩm thương pháp. Trao đổi này khá ổn.

Bởi vì Âm Dương Thần chủ muốn rèn luyện Lý Nguyên nên chỉ giao cho hắn hai vũ kỹ cấp thấp này dùng tạm thôi. Còn lại để Lý Nguyên phải tự kiếm, tự sáng tạo hoặc là mở tầng tiếp theo của Âm Dương Điện mới có thể kiếm được vũ kỹ, bí thuật cao cấp hơn nữa. Vì là hai vũ kỹ cấp thấp nên Lý Nguyên cũng thoải mái giao cho Đại Nguyên Thành. Vốn Lý Nguyên còn định bán cho Linh Bảo Các trước khi đi đến học viện. Giờ dùng hai bộ vũ kỹ này xem như là trao đổi với Đại Nguyên Thành cũng không tệ.

Viết xong hai bộ vũ kỹ, Lý Nguyên liền đứng dậy tiến đến cửa phòng, kêu gọi Dương Tiêu Linh mở cửa đưa hắn ra ngoài.