Sau Khi Bạn Thân Đổi Con, Tôi Đổi Lại

Chương 4



Tôi cũng khuyên mẹ chồng cô ta: “Cháu gái của bà, bà bằng lòng để con bé chăm sóc mình vậy sao? Hơn nữa, con bé còn nhỏ như vậy, làm không tốt thì làm sao bây giờ?”

Mẹ chồng cười lạnh một tiếng: “Làm không tốt liền đánh, tự nhiên sẽ thành tốt, cô cũng đừng nhọc lòng làm gì, không phải đứa trẻ nào cũng như con gái của cô, mệnh phú quý,  nhà chúng tôi không có tiền. Con nhà nghèo phải học cách chịu đựng gian khổ từ khi còn nhỏ."

"Nó nhỏ mà làm được cái này cũng có chỗ lợi, chẳng may tương lai không học được, có kinh nghiệm chăm sóc bà nội, nó cũng có thể kiếm sống bằng nghề hộ công, không phải sao? Cô xem, chúng tôi đều là vì tiền đồ của nó mà suy nghĩ.”

Lúc nói lời này, bà ta nhìn tôi với vẻ trêu đùa, giễu cợt, còn có lại vui sướng khi người gặp họa mà chẳng hay biết

8

Bởi vậy, tôi càng tin chắc vào sự nghi ngờ của mình. Bà già này chắc chắn đã biết chuyện gì đã xảy ra năm đó rồi..

Bà ta là một trong những bên liên quan và tham gia vào quá trình tráo đổi đứa trẻ.

Tất nhiên, một bằng chứng rất quan trọng khác là, giống như Vương Tĩnh, bà có vẻ không thích cháu gái mình nhưng lại đối với con gái tôi vừa gặp đã thân, luôn mỉm cười, lôi kéo hỏi han.

Khi con gái tôi gọi là bà (nãi nãi), bà ta rất vui. Nhưng khi cháu gái gọi bà ta là bà, bà ta lại phớt lờ câu trả lời và tỏ ra chán ghét.

Bà ta cũng thường xuyên bảo cháu gái nhường con gái tôi, bắt con bé làm việc này việc kia cho con gái tôi.

Họ đúng là đủ độc ác và tàn nhẫn. Nghĩ mà xem, nếu tôi không có cơ hội đổi lại đứa trẻ thì chính con gái tôi đang bị họ tra tấn ở đây.

Tôi cũng không tiện nói cái gì nữa, nhưng nhìn vẻ ngoài của cô bé này mà xem, tôi thường tự hỏi cô bé sẽ phản ứng thế nào khi sự thật được phơi bày trong tương lai.

Với cách cô bé đã bị đàn áp và ngược đãi từ khi còn nhỏ, sợ là cô bé cũng không dám làm điều gì tàn nhẫn với Vương Tĩnh và những người khác. Đây không phải là điều tôi muốn.

Hơn nữa, cô bé là thành viên vô tội duy nhất trong gia đình Vương Tĩnh, một người vô tội như vậy bị hành hạ từ khi còn nhỏ, tôi không đành lòng, phải hành hạ trở lại mới đúng, không thể để họ sống tốt như vậy được.

Tôi cũng nhớ cách đây không lâu Vương Tĩnh đã đưa con bé đến dự sinh nhật con gái tôi.

Lúc đó Vương Tĩnh tặng con gái tôi một món quà đắt tiền, tốn nửa tháng lương của cô ta.

Vũ Khúc Đoạn Trường

Con gái Vương Tĩnh nhìn con gái tôi, ánh mắt nhanh chóng chuyển từ hâm mộ sang ghen tị, cuối cùng còn có chút oán hận.

Không có gì lạ, những năm này Vương Tĩnh chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho con bé.

Cô ta nói con gái cô ta chỉ lớn hơn con gái tôi một ngày, nếu con gái tôi muốn tổ chức sinh nhật thì cô ta sẽ mang luôn con gái tới. Hoãn lại một ngày và dành thời gian cùng con gái tôi. Ngũ ý là hai đứa nhỏsinh cùng năm, cùng tháng và cùng ngày.

Trong bữa tiệc, cô ta luôn nói với con gái mình trước mặt mọi người: "Vương Hồng, con có thể tổ chức tiệc sinh nhật hoành tráng như vậy nhờ có Tri Vũ."

Nhìn xem, đến tên của con gái cũng đặt tùy ý như vậy, thời buổi này còn có người đặt tên còn là Hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sau khi nói xong, cô ta còn bắt con gái nói lời cảm ơn và biểu diễn tiết mục.

Đối với một cô bé được nuôi dạy với tính cách nhút nhát, tự ti và chưa từng học được tài nghệ nào, việc yêu cầu cô biểu diễn trước công chúng chẳng khác nào g.i.ế.c c.h.ế.t cô bé.

Nhìn cô bé làm trò hề ở nơi công cộng, hận không thể tìm cái khe mà chui xuống, Vương Tĩnh còn không ngừng chửi bới bên cạnh:

“Bùn nhão không chát được tường, chỉ biết làm cho tao xấu hổ, mày xem mày đi, toàn thân, không có một chỗ nào có thể so sánh với Tri Vũ. Hát một bài hát cũng không dám, khác gì con mỗi kêu không, thật vô dụng, lớn lên cũng chỉ là đứa thua cuộc.”

9 (Để phân biệt thì mình sẽ dùng ‘nó’ cho Vương Hồng nhé)

Vì thường xuyên bị nói như vậy, nó ngày càng tự ti và luôn tỏ ra dè dặt trước mặt người khác.

Và thái độ của nó đối với con gái tôi dần dần trở thành hận ý. Thực ra, nó đã có tâm lý này từ lâu, cũng đã làm những điều không tốt khó bị phát hiện với con gái tôi.

Ví dụ, khi con gái tôi chuẩn bị làm xong bài tập về nhà, nó sẽ “vô tình” xé vở bài tập về nhà khiến con gái tôi phải viết lại.

"Vô tình" làm vỡ con búp bê mà con gái tôi ngủ cùng từ khi mới một tuổi. Điều này khiến con gái tôi buồn bã đến rơi nước mắt. Còn phải yểm trợ nó khỏi bị Vương Tĩnh đánh.

Biết con gái tôi bị dị ứng với xoài, sau khi ăn xoài, nó sờ vào mặt con gái tôi với bàn tay dính đầy nước xoài, khiến con bé nổi mụn và ngứa ngáy không chịu nổi.

Mẹ nó nhìn thấy vậy, đau lòng ôm con gái tôi và hỏi có chuyện gì vậy. Cô ta liên tục nháy mắt với con gái tôi, nhưng con bé nói do bản thân không cẩn thận

Vương Tĩnh sẽ nhẹ nhàng mắng con gái ta, mà kẻ đầu sỏ sẽ nhìn con gái tôi mà cười đắc ý.

Đúng vậy, mỗi khi làm con gái tôi buồn hay tổn thương, nó luôn vui mừng ra mặt.

Rõ ràng là con gái tôi rất tốt với nó, giống như tôi đối với mẹ nó, nhưng nó lại đối xử với con gái tôi như thế này.

Không chỉ vậy, nó còn “không cẩn thận” lau bàn tay dính nước dưa hấu lên bức tường mới sửa của nhà tôi.

Đi giày nhảy lên ghế sofa của tôi trong khi những người khác không chú ý, và thậm chí còn cố tình nhổ nước miếng vào cốc của tôi.

May mắn thay, tôi cũng vô tình nhìn thấy được nên mới may mắn thoát nạn.

Tôi cảm thấy nó cũng giống như Vương Tĩnh mẹ nó, lấy oán trả ơn, trước đây tôi đối tốt với nó cũng vô ích.

Điều này không khỏi làm tôi lo lắng, hiện tại nó đã có thủ đoạn này, đợi đến khi lớn lên ‘nâng cao kỹ năng’ thì sẽ như thế nào?

Tôi thật sự không dám nghĩ, mẹ nó đến con cũng có thể đổi, tương lai trò giỏi hơn thầy thì nó sẽ làm chuyện chấn động gì đây?

Tôi không thể nào mà cả đời này một tấc cũng không rời con gái, nếu nó ghét con gái tôi và muốn làm điều ác thì sẽ luôn có cơ hội.