Sau Khi Bạn Thân Đổi Con, Tôi Đổi Lại

Chương 5



May mắn thay, trước đây tôi vô tình cố ý lộ ra rằng con gái tôi đã bị tổn thương và buồn bã vì nó, điều này càng củng cố quyết tâm không đưa nó đến đây nữa của Vương Tĩnh.

Tuy nhiên, sẽ có lúc nó lớn lên, cũng sẽ có lúc nó thoát khỏi sự kiểm soát của Vương Tĩnh.

Vậy khi đó phải làm sao bây giờ?

Tôi không thể để con gái mình có cơ hội bị nó làm hại nữa.

Hơn nữa, nó như vậy, khi biết chân tướng sẽ như thế nào, tôi cũng không còn nhiều hy vọng.

Bởi vì tính cách hèn nhát mà Vương Tĩnh và những người khác hình thành cho nó từ nhỏ có lẽ sẽ không cho phép nó làm những điều dễ chịu với họ, nhưng rất có thể nó sẽ làm những điều tồi tệ hơn với con gái tôi.

Nhưng oan có đầu nợ có chủ, nó chơi nhầm người rồi, giống như mẹ ruột nó vậy.

Nếu nó có bản lĩnh thì trả người ba mẹ ruột nó, người đã tạo ra khốn cảnh cho nó đi, trả thù chúng tôi có ích lợi gì?

10

Vũ Khúc Đoạn Trường

Không được, Vương Tĩnh bọn họ đã làm những điều độc ác như vậy với tôi và con gái tôi, nhưng hiện tại một chút hối hận cũng không có.

Họ vẫn đang cố gắng hết sức để đối xử tệ với đứa con gái mà họ coi là con gái ruột của tôi, và cô bé này cũng bắt đầu đối xử tệ bạc với con gái tôi.

Làm sao có thể để Vương Tĩnh, người sau khi biết sự thật, có được một ‘thu’ được một đứa con ruột không dám trả thù bọn họ?

Tôi phải nghĩ ra cách nào đó.

Vương Tĩnh lại đến nhà tôi để gặp con gái tôi.

Nhưng con gái tôi tạm thời được các bạn cùng lớp gọi đi chơi nên tôi đã gọi Vương Tĩnh cùng xem phim.

Chúng tôi cùng xem một bộ gia đấu. Trong đó, người mẹ kế nuôi dạy con riêng của mình bằng cách nịnh nọt, kết quả là bà biến một đứa trẻ ngoan thành một tay chơi nổi tiếng ở kinh đô mà không ai chịu gả con gái mình cho. Cuối cùng, anh ta bị đuổi ra khỏi nhà, lưu lạc bên ngoài.

Tôi chân thành thở dài: "Bà mẹ kế này thật thông minh, bà đã thay đổi phương pháp, biến đứa con riêng đáng ghét của mình thành kẻ thua cuộc. Hơn nữa, nửa đầu cuộc đời bà sống rất tốt, muốn làm gì thì làm, nhưng nửa sau của cuộc đời, bà ta sẽ phải chịu đựng gian khổ và nghèo khó. Tâm lý chênh lệch quá lớn, chịu sao nổi. Từ xa hoa về tằn tiện rất khó thích nghi. Người mẹ kế này thực sự đã chọn con đường khó khăn nhất cho con riêng của mình đi "

"Điều quan trọng nhất là bà ta đã có được danh tiếng tốt, nhưng con riêng của bà ta lại bị mang tiếng xấu là bất trung bất hiếu,cuối cùng chỉ còn đường tuyệt hậu. Nếu là mẹ kế mà không muốn đối xử tốt gia đình đứa nhỏ thì phải học bà ta, nuôi đứa con kế thành kẻ vô dụng, đã vậy còn vẫn hướng về bà ta.”

"Không phải như một số bà mẹ kế thiển cận, ếch ngồi đáy giếng, chỉ biết bạo hành con cái, con cái cũng sẽ trở nên vô dụng, nhưng danh tiếng của chính chúng cũng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. Thật là ngu ngốc. Như thế làm sao có thể làm chuyện xấu một cách công khai được chứ? Không biết trăm sông đều đổ về một biển sao?"

"Nếu tôi là mẹ kế, tôi sẽ đối xử tốt với con riêng của mình, dõi theo nó, nuôi đến mức không tìm ra cái ưu điểm nào nữa, đến nỗi chính cha nó cũng không thể chịu đựng được mà đuổi nó ra ngoài. Kể cả mẹ ruột nó có tiếp nhận thì cũng sẽ bị tra tấn hàng ngày. Như vậy dù người khác nhìn vào nói tôi không có ý tốt, tôi cũng có cớ để phản biện, mẹ kế khó làm, tôi cũng không còn biện pháp nào nha.”

Vương Tĩnh im lặng lắng nghe, như đang suy nghĩ điều gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

11

Vương Tĩnh đã thay đổi, cô ta không còn đối xử khắc nghiệt với con gái nữa mà còn chiều chuộng con gái hơn, trước khi nấu ăn hỏi con gái muốn ăn gì, xong lại chủ động hỏi tôi quần áo cũ để cho con gái mặc. Cô ta không còn tùy ý đánh đập, mắng mỏ nữa mà ngày nào cũng khen ngợi, dù cho thành tích tốt hay thành tích kém.

Càng quá mực là dù đúng hay sai, chỉ cần đứa trẻ muốn làm gì thì cô ta đều ủng hộ.

Vì vậy, cô thường xin nghỉ phép cho con và thờ ơ với việc con cái đùa giỡn bên ngoài.

Đồng thời, mẹ chồng cô ta cũng thay đổi.

Bà lão liệt nửa người thực sự sẵn sàng tự mình lo việc ăn, uống, đi vệ sinh, không cần cháu gái can thiệp.

Đôi khi tôi nhìn thấy, cảm khái một chút, bà ta sẽ nói rằng dù sao thì cháu gái của bà ta đã học được cách chăm sóc người khác và không cần phải làm điều đó nữa. Hơn nữa, sinh mệnh khỏe ở chỗ vận động, bà ta liệt nửa người nhẹ chứ cũng không phải liệt hoàn toàn.

Tôi đoán bà già cũng rất có động lực. Bà ta tập thể dục hàng ngày và chăm sóc bản thân. Thực tế, bà ta quản lý chứng liệt nửa người của mình tốt hơn, không nhìn kỹ, người ta sẽ không nhận ra

Tôi thực sự ngưỡng mộ sự kiên trì của họ.

Vương Tĩnh dường như cho rằng quá trình thoái hóa của con gái mình quá chậm nên đã chủ động hướng dẫn con gái mình phát triển theo chiều hướng xấu.

Cô ta nói học tập quá mệt mỏi và liên tục giục con gái không cần đọc sách mà ra ngoài chơi.

Cô ta nói rằng cuộc sống rất ngắn ngủi, nên tận hưởng càng sớm càng tốt và thỏa mãn những ham muốn của mình khi có chúng. Đồ ăn vặt gì đó, muốn ăn liền ăn, ăn xong vẫn có thể giảm mà.

Đối với một người phụ nữ, điều quan trọng nhất là ngoại hình, giá trị lớn nhất là lấy được một người đàn ông giàu có, dù già hay xấu thì việc ly hôn bao nhiêu lần không quan trọng.

Đương nhiên, l.à.m t.ì.n.h nhân không có gì đắng trách cả, trên đời không có tình nhân, chỉ có người vợ cả vô liêm sỉ đã mất đi tình yêu đích thực nhưng vẫn chiếm giữ vị trí của người vợ.

Dưới sự giáo dục của cô ta, ngày tháng trôi qua, con gái cô ta dần dần thay đổi.

Trở nên kiêu ngạo, ích kỷ, lòng tham không đáy, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, lười biếng, tam quan vặn vẹo và chỉ muốn lấy một gia đình giàu có.

12

Khi con gái tôi hàng ngày bận học, nó bận trang điểm, giảm cân, phối đồ.

Khi con gái tôi được nhận vào một trường đại học danh tiếng, nó đã sớm bỏ học và đi chơi với bọn xã hội đen.

Khi con gái tôi tốt nghiệp đại học và chuẩn bị đi làm, nó đã trải qua bảy, tám mối tình.

Khi con gái tôi thành đạt trong sự nghiệp, thân thể khỏe mạnh, nó lại không học hành, không việc làm, lười tập thể dục, 6 lần phá thai, thân hình không thể so sánh được với con gái tôi.

Hôm nay, Vương Tĩnh và mẹ chồng cuối cùng cũng đến nhà tôi.