"Ba ba ba ba! Ba nhìn nè! Mèo!" Mặc Trạch Dương hào hứng nhảy tới trước cái lồng sắt đang nhốt con hổ, giơ móng vuốt vỗ vỗ lên nóc lồng. Vị "vua muôn loài" bên trong sợ tới mức ngồi bệt xuống đất, run run kêu "meo" một tiếng đầy non nớt, như thể kẻ ngồi trên đầu nó không phải một tiểu hồ ly, mà là một con rồng khổng lồ vậy.
Cố Giai Mính lườm con hổ con một cái, gương mặt đầy vẻ ghét bỏ - đúng là đồ nhát cáy!
Mặc tổng bế con trai xuống, sửa lại lời: "Đây là hổ con mà con muốn nuôi. Sau này nó có thể cao tới hơn hai mét đó. Con phải chăm sóc cho cẩn thận đấy."
Mặc Trạch Dương trượt khỏi lòng cha, tự mình mở cửa lồng sắt, chỉ tay xuống đất ra lệnh: "Ra đây! Đứng ngay chỗ này!"
Hổ con run rẩy bước ra khỏi lồng, giống hệt một con mèo ngoan ngoãn ngồi đúng vị trí được chỉ định, không dám nhúc nhích, giống như vừa đối mặt thiên địch, run bần bật, nơm nớp lo sợ.
Mặc Uẩn Tề nhướng mày - quả nhiên, con của hắn đúng là con của hắn, vua muôn loài rồi cũng phải cúi đầu.
Lúc này trong lòng Mặc tổng tràn ngập cảm giác tự hào: Bé con nhà mình đúng là nhất, thắng được cả thế giới cũng không ngoa.
Cố Giai Mính vẫn giữ nguyên vẻ mặt ghét bỏ, khiến hổ con càng thêm sợ hãi. Nó lập tức rạp xuống đất, hai móng trước che đầu, toàn thân run lẩy bẩy.
"Hứ!" Cố Giai Mính khịt mũi khinh bỉ, "Có giỏi thì đứng dậy gào vào mặt tui nè! Nhát như con gà con, nhìn muốn tức!"
Mặc Trạch Dương vội vàng đẩy Cố Giai Mính ra sau lưng Mặc Uẩn Tề, ý đồ dùng khí thế vững chãi của cha mình để che chắn cho hổ con - chứ không, lỡ bị ba ba hù chết mất.
Miệng Cố Giai Mính vẫn không chịu nghỉ: "Lông vàng xấu ơi là xấu! Hoa văn trên người còn không cân xứng, gu thẩm mỹ của hai cha con nhà mấy người có vấn đề nặng đó nha!"
Không hiểu sao, Cố Giai Mính nhìn con hổ này thấy không vừa mắt chút nào, mà cụ thể là vì lý do gì... chính y cũng không rõ lắm.
Mặc Trạch Dương trề môi, đôi mắt nhìn ba ba đầy tội nghiệp: "Ba ba~ Con muốn nuôi nó mà~"
Cố Giai Mính bị ánh mắt này làm mềm lòng, mất kiên nhẫn nói: "Rồi rồi rồi, nuôi thì nuôi! Nhưng bảo nó không được ị bậy, không được gào to, không được cắn đồ lung tung!"
"Ba ba, nó là mèo mà, đâu phải chó đâu."
"Thì sao? Đây là địa bàn của ba mà!"
Mặc Trạch Dương bất lực nhìn cha mình, mong ông mau kiềm ba ba lại. Ai biết được ba nó có phải hồi nhỏ từng đánh nhau tranh địa bàn với hổ tinh mà bị thua hay không, nên giờ nhìn hổ là không ưa nổi.
Nhận được ánh mắt cầu cứu từ con trai, Mặc tổng liền kéo Cố Giai Mính đi chỗ khác: "Mẹ bảo anh mang về nhiều quà cho em, đi xem với anh nha?"
"Không được hay cho lắm..." Cố Giai Mính cười gượng, có chút thẹn thùng, "Em còn chưa chuẩn bị gì cho mẹ vợ, nhận quà trước thì kỳ lắm."
Mặc tổng nhịn cười, bóp nhẹ các ngón tay y: "Không sao. Em cứ xem như mẹ chồng tặng là được."
Cố Giai Mính đứng lại, một tay chống hông: "Anh vẫn không tin kiếp trước anh là vợ bé nhỏ của tui hả?"
Mặc Uẩn Tề xoa đầu y, trong lòng lại hiện lên những hình ảnh trong mơ, giọng dịu dàng: "Tin. Nhưng đời này tới lượt em làm vợ bé nhỏ của anh, đừng rời khỏi anh nữa."
Nếu những gì hắn thấy trong mộng là thật, thì hắn nguyện Cố Giai Mính mãi mãi như bây giờ - không cần nhớ lại, không cần đau khổ, chỉ cần y ở lại bên hắn là đủ.
Cố Giai Mính đỏ mặt, trong tim như có luồng điện xẹt qua, nhói lên, rồi lại thấy cảm động. Nhân loại này đúng là nghĩ quá nhiều... Y sẽ không rời đi đâu hết, ai rảnh mà chạy? Y còn muốn nhốt hắn lại nuôi nữa kìa!
"Giai Mính?"
"Hả?"
"Ngước mặt lên."
Cố Giai Mính ngoan ngoãn ngẩng đầu, Mặc Uẩn Tề bước tới ôm eo y, cúi đầu hôn xuống. Cố Giai Mính sững người, giãy nhẹ vài cái rồi lại thôi, mặt đỏ bừng, nắm lấy vạt áo Mặc Uẩn Tề - không phản kháng nữa.
Không từng xa cách sẽ không biết người kia quan trọng nhường nào. Không từng nếm trải nỗi nhớ, sẽ không thể nào diễn tả nổi cảm giác canh cánh trong lòng. Một nụ hôn sâu, làm cả hai cùng cảm nhận rõ ràng sự hiện diện của nhau. Cảm giác thỏa mãn dâng lên từ tận đáy tim.
Tất nhiên, Mặc tổng vốn còn muốn tiến xa hơn, nhưng Cố Giai Mính không phối hợp - y sợ Mặc Trạch Dương đột ngột chạy lên lầu, thấy cảnh không nên thấy.
Mặc Uẩn Tề lo lắng Cố Giai Mính bị kích thích rồi khôi phục ký ức, nên vẫn chưa kể cho y nghe những thay đổi kỳ lạ trên người mình dạo gần đây. Hắn chỉ giới thiệu từng món quà mang về.
Trước đây mẹ hắn luôn nghĩ, với tính cách của con trai, nếu có bạn đời thì chắc chắn sẽ là kiểu con gái dịu dàng, chu đáo, nhẹ nhàng không làm phiền tới công việc. Nên trong đợt chuẩn bị quà, bà đã chọn rất nhiều món phù hợp... với nàng dâu nữ. Khi biết được sự thật, bà lập tức bổ sung thêm một loạt quà tinh tế và thanh nhã, còn chưa kịp bóc tem, bắt con trai phải mang hết về bằng được.
Cố Giai Mính nhìn đống quà mà xót ruột: "Không phải gần đây anh làm ăn gặp khó khăn à, sao lại tiêu hoang dữ vậy?"
Thì ra... mẹ vợ mới là cao thủ tiêu tiền chân chính! Quả nhiên, tất cả mẹ vợ trên đời đều khó hầu như nhau!
Vậy là áp lực nuôi gia đình của y lại tăng thêm một tầng nữa rồi. Cũng đâu thể không cho mẹ xài tiền chứ... Cố tiểu yêu cảm thấy mình gánh cả thiên hạ trên vai.
Mặc Uẩn Tề nửa dở khóc dở cười - cái tên ngốc này, tại sao lại chắc mẩm rằng hắn đang phá sản? Chăm hắn kỹ như vậy, hắn rốt cuộc nên tức hay nên cảm động đây?
"Haiz! Không còn cách nào khác!" Cố Giai Mính thở dài đầy đau khổ, "Anh nói kỹ lại vụ cái show kia đi. Nếu không thì... để em nhận đại, vậy ít nhất cũng giúp anh tiết kiệm được một khoản."
Đáng tiếc y vừa từ chối hợp đồng đại ngôn xe hơi, bằng không còn có thể kiếm thêm chút tiền.
Cố Giai Mính hoàn toàn không biết Mặc Uẩn Tề có bao nhiêu tiền, không rõ quy mô làm ăn nhà hắn ra sao. Với mấy chuyện kinh doanh tài chính, y mù tịt, chỉ biết: mình phải giúp hắn vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Đơn thuần đến mức... khiến người khác đau lòng.
Mặc Uẩn Tề bật cười, ôm chặt y vào lòng, bất đắc dĩ nói: "Đồ ngốc!"
Cố Giai Mính ngửa mặt lên, tỏ rõ vẻ bất mãn, gương mặt lạnh tanh muốn cắn người: Tui giúp anh quá trời mà anh còn gọi tui là đồ ngốc? Anh đúng là thú hai chân không thể nuông chiều nổi!
Mặc Uẩn Tề ôm lấy y, mỉm cười trấn an: "Công ty anh vẫn hoạt động bình thường, không có gì đáng lo cả. Anh vẫn nuôi nổi gia đình mình, còn dư sức nuôi thêm hai ba con em nữa. Em không cần phải làm những việc mình không thích - phim không muốn đóng thì khỏi nhận, đại ngôn không hợp ý thì từ chối cũng được. Mục đích anh muốn em tham gia cái gameshow đó, thật ra chỉ là để công khai quan hệ của hai đứa mình thôi. Anh muốn người xem chấp nhận rằng em đã kết hôn, đã có con, mà vẫn không mất fan. Cái chương trình đó là... anh đặt riêng cho em."
Nếu hắn không giải thích sớm, thì cái đứa ngốc này chắc chắn sẽ tự ý đi nhận một đống công việc cho coi. Dù y là yêu tinh, thể lực hơn hẳn người thường, làm việc liền tù tì cũng không hề thấy mệt - nhưng như vậy đến lúc hắn về mà còn chưa sờ nổi cái đuôi nào thì chẳng phải quá thiệt thòi sao?
Đáng tiếc, Cố tiểu yêu lại là kiểu hồ ly cực kỳ cố chấp. Một khi đã nghĩ rằng công ty Mặc Uẩn Tề đang gặp vấn đề tài chính, thì không dễ gì thuyết phục được y từ bỏ suy nghĩ đó.
Thú hai chân đúng là loài động vật thích sĩ diện!
Ký hợp đồng gameshow trước rồi tính sau!
Nhìn ánh mắt bướng bỉnh đó, khoé miệng Mặc tổng khẽ giật - hắn có chỗ nào giống phá sản chứ? Không lẽ hắn còn phải đi sửa lại vẻ ngoài cho đỡ giống người vừa... vỡ nợ?
Cố Giai Mính thở dài, mặt ủ mày ê, chậm rãi hỏi: "Em giết con yêu tinh đó, có phải Cục Quản lý Đặc biệt bắt anh đền một đống tiền không?" Nghĩ tới càng khiến y áy náy. Yêu tinh xưa nay đều thiếu tiền, móc ra tới cọng lông cũng tính phí. Người ta điểm danh gọi tên Mặc Uẩn Tề, ngoài chuyện đòi tiền, còn có thể làm gì khác được nữa?
Mặc Uẩn Tề bị biểu cảm của y chọc cười: "Không nhiều lắm. Chủ yếu là Cục muốn tìm một công ty nhân loại để hợp tác. Đúng lúc anh cũng đang có ý định đó, nên nhân cơ hội này anh mở một công ty nhân lực dành riêng cho yêu tinh. Tên người đứng đăng ký công ty anh để là em. Người điều hành thì anh sẽ tìm người lo, sau này bọn họ sẽ không dám gây chuyện với em nữa. Mà không phải em cũng muốn thu thập tín ngưỡng chi lực à? Nếu so giữa chi lực của yêu tinh và con người, em nghĩ cái nào lợi hơn? Yêu tinh sống rất lâu đấy."
Cố Giai Mính: "......"
Không hiểu gì hết, nhưng vẫn cảm thấy rất là... ngầu, kiểu mệt não không đánh nhau được!
"Thôi, em hiểu hay không cũng không quan trọng," Mặc tổng xoa đầu y, dịu dàng nói tiếp, "ý anh là, em chỉ cần làm ông chủ, tạo cho yêu tinh một chỗ dựa yên ổn ở nhân gian. Bọn họ sẽ cảm kích em, Cục Quản lý Yêu tinh cũng sẽ bớt làm khó dễ em. Còn anh, anh vẫn có chút tiếng nói ở phe con người, nhân lúc này cân bằng thế lực cả hai bên. Hiện tại yêu tinh đang bị lép vế..."
Mặc tổng vừa nói, vừa nhìn thấy ánh mắt ngây thơ như nai con của Cố Giai Mính, đành nhịn không nổi bật cười, lại xoa đầu y lần nữa, dứt khoát nói: "Ừ, không quan trọng, em chỉ cần đặt tên công ty là được, còn lại anh lo hết."
Lời này khiến Cố Giai Mính lập tức rạng rỡ. Không quan trọng thì khỏi nghĩ nữa - đúng chuẩn phong cách của y từ xưa tới nay.
"Yêu Yêu Linh được không? Công ty Điều động Nhân lực Yêu Yêu Linh! Đào núi, lấp biển, cảm ứng động đất, chuyện gì tụi mình cũng làm được, phục vụ 24/24, không thua gì... Yêu Yêu Linh!" Cố tiểu yêu cực kỳ đắc ý, cảm thấy mình vừa nghĩ ra một cái tên thiên tài!
Mặc tổng suy nghĩ chốc lát, gật đầu: "Nghe em."
Chỉ cần em vui, gọi gì cũng được.
Công ty Điều động Nhân lực Yêu Yêu Linh - chính thức bước vào giai đoạn chuẩn bị thành lập!
Cố Giai Mính kéo Mặc Uẩn Tề ra ban công, hai vợ chồng cùng nhìn xuống dưới sân. Buck đang kiên nhẫn dạy Mặc Trạch Dương cách chăm sóc hổ. Hổ con giống như tiểu đệ trung thành, lúc nào cũng đi theo sát gót Mặc Trạch Dương, mắt nhắm mắt mở mà vẫn lẽo đẽo không rời nửa bước. Cả hai đứa đều còn nhỏ xíu, nhìn mà thấy cưng muốn xỉu. Mặc Trạch Dương thì vui lắm, cứ vuốt vuốt đầu hổ như vuốt mèo nhà, gương mặt con nít nở nụ cười sáng rỡ như ánh nắng.
Cố Giai Mính nhìn nụ cười rạng rỡ ấy của con trai, lại không thể mở miệng từ chối nữa. Thôi vậy... xem như nuôi mèo đi.
"Cái show kia cụ thể thế nào vậy? Nếu em định tham gia thì chắc phải quyết định sớm nhỉ?" Cố Giai Mính vừa hỏi, vừa nghịch nghịch cái chuông gió treo phía trên, ánh mắt bắt đầu lộ chút hứng thú.
Mặc Uẩn Tề mỉm cười: "Chương trình đó có cả gia đình thật lẫn giả, thật thật giả giả để khán giả đoán chơi. Lúc lên hình thì em cứ chơi với con thôi, chơi càng giỏi thì càng kiếm được nhiều tiền."
Cố Giai Mính: (⊙o⊙)
Vậy mà cũng được?!
Mặc Uẩn Tề chọt chọt vào sống mũi y, cười nói tiếp: "Anh sẽ đưa toàn bộ kế hoạch và lịch trình chương trình cho em, em muốn làm sao thì làm. Vừa có đồ ăn ngon, vừa có trò chơi vui. Tổ chương trình còn tặng quà nữa, Trạch Dương chắc chắn sẽ kết thêm được bạn mới."
Cố Giai Mính nhướng mày - nghe quá ổn luôn ấy chứ!
Mặc tổng lại nói tiếp: "Sau này em sẽ không còn sợ bị chụp lén nữa. Em có thể đường đường chính chính nói với mọi người rằng Trạch Dương là con ruột của em. Người ta sẽ còn xuýt xoa: 'Wow, con trai Cố Giai Mính đáng yêu quá trời!' Nghe đã thấy tự hào chưa?"
Cố Giai Mính kiêu ngạo hất cằm - tất nhiên rồi! Tiểu tể tử nhà y luôn là niềm tự hào vô đối!
"Sao này con cũng sẽ theo con đường của em chứ?"
"Ý anh là thành ngôi sao nhí?" Cố Giai Mính nhìn xuống Mặc Trạch Dương dưới sân, nhíu mày lo lắng, "Nhưng mà tiếp xúc giới giải trí quá sớm có ảnh hưởng tới quá trình trưởng thành của nó không? Trên mạng có nhiều anh hùng bàn phím lắm, một lời đàm tiếu là đủ hủy diệt một người. Tiểu tể tử nhà mình vẫn còn nhỏ quá mà."
Mặc Uẩn Tề nắm tay trái của y, khẽ bóp nhẹ ngón áp út như vô tình: "Có anh ở đây, em còn sợ gì? Anh có thể bảo vệ con, không thể bịt miệng thiên hạ thì ít nhất cũng tạo cho con một môi trường tích cực, an toàn. Hơn nữa, như anh từng nói, nếu em tu luyện bằng tín ngưỡng chi lực, thì chỉ dựa vào đóng phim và từ thiện là chưa đủ. Anh đã bắt đầu quy hoạch cho em rồi - để người khác biết đến em, thích em, ngưỡng mộ em... nhưng tốt nhất là cảm kích em từ tận đáy lòng. Việc anh lập công ty cũng là một phần kế hoạch để hành động ở phe yêu tinh."
Cố Giai Mính sững người - nghe không hiểu gì cả, nhưng vẫn thấy ghê gớm vô cùng!
Mặc tổng không giải thích thêm, chỉ đơn giản tổng kết lại: "Cái đó không quan trọng, em chỉ cần... nghe lời anh là được."
Cố Giai Mính: (⊙o⊙)
Dưới lầu, Mặc Trạch Dương không nghe được những lời ở trên, chỉ nghe thấy "nghe anh", lập tức hùa theo cha, giọng sữa giòn giã vang lên:
"Nghe daddy!"
Cố Giai Mính: (▼皿▼#)
Bị sự bất công từ nhãi con chọc tới mức phát cáu, Cố Giai Mính lập tức trút hết bực bội sang cho Mặc Uẩn Tề: "Anh muốn tham gia cũng được thôi! Nhưng phải đóng vai người qua đường, ba giả! Nhãi con là tui, là tui tui tui!!"
"Được được được, đều là của em." Mặc tổng gật đầu không do dự, tay còn tiện thể xoa xoa sau đầu Cố Giai Mính, động tác vuốt lông thành thạo như thể đã làm vô số lần.
Nhìn mặt là biết ngay, nhãi con kia giống ai thì khỏi cần xét nghiệm.
Diễn xuất có thật hay không cũng chẳng sao.
Cái mà hắn quan tâm là... đêm nay cần bàn kỹ lại - có nên sinh thêm một đứa không?
---
Chương trình 《Du lịch cùng cục cưng》bắt đầu từ mùa tám đã thay đổi hoàn toàn: từ "ba dẫn con đi chơi" chuyển sang "cả gia đình cùng đi".
Dù đã chiếu được bảy mùa, nhưng nói thật thì khán giả cũng bắt đầu chán rồi. Dù format có đổi mới cỡ nào, thì một năm một mùa, xem suốt bảy năm cũng đủ mệt. Có người khi bắt đầu xem còn chưa lập gia đình, giờ đã làm cha mẹ luôn rồi, lượng người xem cũng không còn cao như trước. Thế nên, lần sửa đổi này nhằm kéo nhiệt lại - "cả nhà cùng đi"? Không chỉ được xem khoe con, mà còn khoe luôn cả tình cảm gia đình! Độc thân xem còn thấy thích nữa kìa!
Vừa mắng vừa coi, càng coi càng hăng, nhiệt độ thảo luận cao ngất trời.
Cuộc sống riêng của minh tinh từ trước tới giờ vẫn là điểm nóng nhất đối với fan. Những gì minh tinh thể hiện trước ống kính đều được tính toán cẩn thận, nhưng cuộc sống thật thì sao? Nam thần của tui ngoài đời có phải cũng long lanh vậy không?
Ngay khi công bố danh sách khách mời tham gia chương trình, cộng đồng fan như bùng nổ: Cố Giai Mính cũng tham gia?!
Cậu ta có con rồi á???
Không phải Cố Giai Mính từ trước tới giờ luôn nói là độc thân sao? Tự dưng bây giờ lại công khai có gia đình có con, có nghĩ tới cảm xúc của fan không hả? Trước đó còn chối đến cùng cơ mà?
Ngay sau đó, tổ chương trình liền công bố quy tắc: hiện tại có năm gia đình tham gia, mỗi tuần ba gia đình sẽ cùng xuất hiện. Vì các khách mời đều có công việc riêng, nên sẽ có những tuần được nghỉ luân phiên, và có khả năng thêm gia đình mới trong tương lai - tạm thời giữ bí mật. Trong năm nhà đó, có nhà thật, có nhà giả, khán giả được quyền đoán đâu là thật. Ai đoán đúng còn có cơ hội bốc thăm trúng thưởng!
Quan trọng nhất: luật chơi có thể thay đổi, tùy theo phản hồi khán giả! Cái gì khán giả muốn xem nhất thì sẽ được chiếu!
Tổ chương trình còn đăng hẳn ảnh gia đình năm nhà lên - mỗi nhà gồm hai người lớn và một đứa trẻ, chụp tại nhà thật sự, để mọi người đoán xem ai là nhà thật, ai là nhà giả.
Fan vừa xem xong đã có cùng một phản ứng: Cái tay tui dài hai mét, tui muốn vả vào mặt mấy người cái bốp!
Có con thì nhìn là biết liền ai giống ai! Cố Giai Mính chắc chắn là nhà thật!
Lần đầu tiên trong lịch sử, Weibo của Cố Giai Mính bị fan "tổ chức tàn sát" theo nghĩa đen:
"Thừa nhận đi! Đây là con của anh!"
"Không ngờ là gia đình ba người thật đó! Đây coi như công khai chính thức rồi đúng không? Bất ngờ thiệt chứ!"
"A a a a a a anh Mính của em ơi! Nam thần của em, trời ơi em bị thất tình rồi! Ai ở cùng thành phố hẹn đi bar tối nay với tui cái, không say không về!"
"Nhà này chắc chắn là nhà thật! Thằng bé đáng yêu muốn xỉu, đôi mắt giống anh Mính y đúc, còn lại thì y hệt Mặc Uẩn Tề! Vừa nhìn là biết là con đẻ. Xin hỏi hai người sinh con ở bệnh viện nào vậy, em cũng muốn tới đẻ! Dễ thương như này, cho em xin một tá!"
"Nói thật lòng, tui chỉ muốn xé hình ông này xuống! Gắn mặt mình vô thế là đủ mãn nguyện!"
"Ê bạn trên, nếu bà xé thì nhớ đưa tui cái hình đó nha, tui xin! Mặc tổng đẹp trai quá trời quá đất! Nhà anh còn thiếu người quét rác không? Em từng học đại học, biết nói chuyện, đặc biệt biết gọi ba nữa! Em còn biết sinh khỉ con đó!"
"Không phải đã nói nếu kết hôn thì phải báo cho fan sao? Mà giờ con đã lớn vậy rồi mà chưa nghe anh hé nửa lời? @Vẫn là không khí trong núi tốt V, ra đây nói một câu coi! Làm minh tinh mà, sống nhờ hình tượng mà, mỗi năm coi phim của anh, tui tốn bộn tiền đó!"
Sự kiện Tuesday hào môn hồi trước vẫn còn chưa lắng xuống, lúc đó Cố Giai Mính còn diss thẳng mặt cơ mà. Giờ mang con ra, có khác gì tự vả không?
Trịnh Học Thiệu vốn đã đoán được thể nào khi công bố tin này cũng sẽ bị phản ứng dữ dội, nhưng nhìn chung fan dù sốc nhưng vẫn còn giữ được lý trí. Những bình luận như trên đều đã nằm trong kịch bản dự trù của đội quan hệ công chúng: nếu có comment tiêu cực thì hoặc là đè xuống, hoặc là điều hướng dư luận, chỉ cần chịu được vài ngày là yên.
Không ngờ, bên quan hệ công chúng còn chưa kịp ra tay thì đã có một nhóm fan nhảy ra dẫn đầu phản công luôn rồi.
Nhóm này đặt tên vô cùng "chấn động": Tổng giám đốc phu nhân phong hoa tuyệt đại 8m8, ba mày mãi là ba mày.
Các bình luận kiểu như "minh tinh không có đời tư" lập tức bị nhóm này tấn công đáp trả: "Minh tinh cũng là người! Là người thì phải có quyền riêng tư! Quyền đó được pháp luật bảo vệ rõ ràng nha!"
"Anh Mính của tụi tao kiếm tiền thì sao? Ảnh có ăn trộm ăn cắp của nhà mày không? Có giành hết cơm trong nồi nhà mày không? Lúc ảnh đi làm từ thiện mấy người ở đâu hết trơn vậy? Mỗi năm coi ảnh đóng phim, mày tưởng coi free à? Mẹ mày nuôi mày còn trông mong sau này mày nuôi lại, vậy mà cứ mở miệng là đòi coi miễn phí. Mua vé xem phim thì tiền đó vô túi rạp chứ có chảy về ví ảnh đâu, hiểu không?!"
Cái tiểu đội fan này mồm mép sắc như dao, nói chuyện không hề nể nang ai, phong cách chửi người cực kỳ đậm chất Cố Giai Mính. Nếu không phải IP quá nhiều, quá rối rắm, Trịnh Học Thiệu còn tưởng chính Cố Giai Mính đang tự tay gõ chữ lên mạng.
Bị fan dẫn dắt theo kiểu như vậy, đám fan trung thành của Cố Giai Mính cũng bắt đầu hăng máu, yêu ảnh tới mức đắm chìm. Dù Cố Giai Mính có kết hôn hay không, với họ, ảnh vẫn là nhất, ảnh làm gì cũng đúng, chỉ cần là ảnh thì yêu vô điều kiện!
Lúc này, một nhóm Trà Diệp Bao chiến lực mạnh mẽ bắt đầu hóa thân thành túi thuốc nổ, ai nói một câu không tốt về Cố Giai Mính là bị bọn họ xé tan xác ngay lập tức.
Không ngờ, "PLV Cô độc tam kiếm khách" - cái tài khoản từng gây chuyện bằng cách tung tin về Cố Giai Mính, giờ cũng bị chọc tức đến mức phải tự đăng bài đánh call cho y: "Lần nào có chút chuyện cũng thấy mấy người bày trò, bị người trong cuộc chửi mới yên, vậy vui lắm à?"
Ba anh em linh cẩu liền nhảy vào bằng acc clone, đáp một câu gọn lỏn: "Bọn họ ngu ó!"
Lại đổi sang acc khác, bồi thêm phát nữa: "Ngu thiệt!"
Nhóm Trà Diệp Bao thấy vậy, cũng hào hứng hùa theo: "Ngu!"
Lúc đó, Mặc tổng đang ngồi bắt chéo chân trên sô pha, tư thế vừa tao nhã vừa cao quý, đầu còn gối một bé hồ ly đang nằm sấp ngủ say, tay thì lướt điện thoại, mở một cái acc Weibo chưa xác minh. Hắn chăm chú nhấn like cho từng bình luận đang diss người khác, ai nói hay là like liền tay, còn lì xì nữa kìa.
Cố Giai Mính nhìn loạt Weibo mà giận điên người, không hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra: Mấy người này bị gì vậy? Rõ ràng đã nói là đóng giả làm ba thằng nhỏ! Là giả! Mấy người có hiểu tiếng người không hả?!
Mặc tổng vẫn đang hăng say thả like.
Cố Giai Mính liếc nhìn hai cha con đang chiếm chỗ trên sô pha, mặt tỏ vẻ tức tối (¬_¬): "Lão Mặc, anh đang làm cái gì đấy?"
Mặc tổng không ngẩng đầu lên, giọng tỉnh bơ: "Anh đang like cho bọn họ."
Cố Giai Mính: "......"
Thật rảnh quá rồi đó!
Đã bước vào cảnh giới 'thánh like dạo', Mặc tổng hoàn toàn không để tâm tới sự oán giận đầy đầu của Cố tiểu yêu. Mặc Trạch Dương nhìn thế nào cũng thấy giống con ruột của hắn, người ngoài nhìn ra cũng chẳng có gì lạ. Chẳng lẽ giờ hắn phải tự ra mặt thanh minh với fan: "Mọi người ơi, xin đừng nói sự thật nữa! Hiện giờ tôi đang đóng giả làm ba của nó!"
Huống hồ, Mặc tổng vốn chẳng định giấu giếm gì cả. Thấy ai nói đúng, nói hay là tiện tay lì xì một trăm tệ, phát cực nhanh. Dù mỗi lần không nhiều, nhưng đông người là thành nhiều, phát lì xì liên tục thì lập tức thu hút được đống chú ý.
Fan đã từng để ý cái acc clone mà Cố Giai Mính follow trước đây, lập tức đoán ra: hình như mình vừa được tài khoản đó lì xì? Quay về tổ chức hỏi dò, mới biết không phải chỉ mình được lì xì. Các nhóm fan rần rần lan truyền, đi hỏi nhóm khác, kết quả y chang - ai cũng được tặng. Tính sơ sơ, một ngày phát mười mấy hai mươi ngàn tệ, vậy người này là ai?! Chẳng lẽ là clone của chính Cố Giai Mính?
Nhưng nhìn kỹ thì phong cách hoàn toàn khác. Người này không giống Cố Giai Mính chút nào. Nếu là Cố Giai Mính thì đã chửi thẳng bằng acc chính rồi, mắc gì phải vòng vo như vậy?
Thế là trong đúng một buổi sáng, Mặc tổng tăng mấy trăm nghìn follower, ai cũng hóng muốn biết người đứng sau cái acc kia là ai, hăm hở lột mặt nạ cho bằng được.
Thư ký Vương với gương mặt nghiêm túc, dùng acc đó tiếp tục lì xì cho fan. Là thư ký riêng của tổng giám đốc, chuyện gì cũng phải làm được, kể cả việc đi phát lì xì cho fan của "vợ nhỏ" nhà tổng giám đốc. Công việc này không đòi hỏi kỹ thuật gì cao siêu, nhưng lặp đi lặp lại cả ngày làm ngón tay ông run rẩy. Vậy mà còn bị Mặc tổng chê phát chậm!
Phát tới chiều, tay thư ký run rẩy hết nổi, cuối cùng Mặc tổng mới cho nghỉ tay. Hắn vô cùng hài lòng với "chiến dịch càn quét cảm giác tồn tại" lần này.
Trong khi đó, Cố Giai Mính vẫn còn nổi điên, nổi giận đùng đùng với Trịnh Học Thiệu: "Không đúng như những gì đã bàn từ đầu!"
Trịnh Học Thiệu đẩy gọng kính lên, hậm hực hỏi: "Bàn cái đầu cậu! Con trai cậu nhìn phát là biết con ruột của Mặc Uẩn Tề! Mắt mũi người ta không mù, nhận ra được là chuyện hiển nhiên, ai bảo cậu tưởng mình giấu giỏi!"
Giờ Mặc tổng đã bắt đầu thu hút được sự quan tâm của fan, rục rịch muốn lộ diện, vậy mà Cố Giai Mính còn cản, đòi giấu kỹ quan hệ, không hiểu y đang lên cơn giận kiểu gì nữa, đây là tình thú hả?!
Cố Giai Mính đã giấu không xong lại còn đến gây chuyện với hắn. Trịnh Học Thiệu - với tư cách người đại diện, tức tới mức muốn tát bay y ra ngoài. Con trai của hắn mới có tám tuổi thôi, mà còn biết điều hơn Cố Giai Mính nhiều!
Cố Giai Mính ngồi một góc bực bội, tủi thân, chẳng ai chịu công nhận nhãi con kia là con của y. Tại sao không ai nói nó giống y chứ? Vì sao nó lại chẳng giống Cố Giai Mính tẹo nào?
Cố tiểu yêu càng nghĩ càng tức, đập bàn rầm rầm, nghĩ bụng: chọc tôi giận là sinh thêm mười đứa cho biết! Sinh cho bằng được mười đứa giống y như đúc, chọc Mặc Uẩn Tề tức nổ phổi, ăn cơm không vô mỗi ngày luôn cho biết!
Có lẽ cảm nhận được bầu không khí ai oán kia, Mặc tổng - đầu vẫn gác bụng nhãi con hồ ly - tay cầm một quả bóng, chọc cho con trai giơ vuốt lên tóm, mặt vẫn bình thản vô tội quay sang nhìn Cố Giai Mính.
Cố Giai Mính: ( 艹皿艹 )