Trên mặt chàng nở nụ cười.
Cả hai chúng ta đều rất vui.
Chàng ra ngoài, mẫu thân ta và hai tẩu tẩu ở lại bên ta, nói cho ta nghe mấy chuyện phòng the.
Tối đến, khi khách khứa đã về hết, Dương phu tử mang theo hơi men bước vào.
Chàng hơi lúng túng nói:
“Nàng đi rửa mặt đi, ta đã đun sẵn nước nóng cho nàng.”
Ta “ừ” một tiếng.
Tháo đồ trang sức trên đầu, cẩn thận đặt vào bàn trang điểm mà ca ca làm cho.
Rồi đi theo chàng sang phòng bên rửa mặt.
Ta và chàng ở gian phía đông, hai gian liền nhau, gian bên cạnh làm chỗ rửa mặt.
Dương Thụ ở gian phía tây.
Phía bắc là khách sảnh và thư phòng, phía nam là bếp và phòng chứa củi.
Nhà họ là kiểu sân một dãy, ta rất vừa ý.
26
Đêm động phòng, ta hơi ngượng.
Chàng tuy có chút căng thẳng, tay hơi run, nhưng may là có chút kinh nghiệm, cũng biết thương ta.
Ngoài lần đầu hơi khó chịu, những lúc khác lại khá thú vị.
Việc thân mật này vừa xảy ra, ta lập tức cảm thấy gần gũi chàng hơn.
Nhìn chàng tất bật chăm sóc ta, ta cảm thấy mình thật sự gả đúng người.
Dương gia không có người hầu.
Phu quân dạy học ở trường, Dương Thụ học ở đó, cả hai đều ăn ở trường.
Sáng sớm Dương Thụ đã đi mất.
Ta ngủ tới khi mặt trời lên cao mới dậy.
Trong nồi bếp có bánh bao và cháo nóng, rõ ràng là để phần cho ta.
27
Ta ăn sáng xong thì phu quân về.
Chàng đưa cho ta một chùm chìa khóa:
“Trong nhà ta đã mua đủ gạo, bột, dầu… khóa trong tủ này, đây là chìa khóa. Trong tủ còn có một chum sành, bên trong có tiền, nếu cần chi tiêu thì lấy mà dùng.”
Ta gật đầu.
Trong tay ta vốn cũng đã có tiền, nhưng trước nay chưa từng có số tài sản lớn thế này!
Chàng nói tiếp:
“Ta phải quay lại lớp dạy học, buổi trưa không cần nấu cho chúng ta, tối về ăn là được, vất vả nàng nấu cơm tối nhé.”
Ta đáp giòn giã:
“Chàng cứ yên tâm, giao cho thiếp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khi chàng chuẩn bị đi, ta lại nói:
“Buổi trưa thiếp mang cơm cho chàng được không? Mới thành thân, thiếp cũng nên đối xử tốt với chàng một chút.”
Chàng mỉm cười, xoa đầu ta, có hơi ngượng ngùng nhưng vẫn nói:
“Được.”
Ta lại hỏi:
“Có cần mang cho nhi tử chúng ta không?”
Sắc mặt chàng như bị sét đánh:
Truyện được đăng trên page Ô Mai Đào Muối
“À… Dương Thụ à, nàng muốn mang thì cứ mang.”
Ta nói:
“Giờ thiếp là kế mẫu của hắn, đương nhiên phải quan tâm. Ăn uống tốt thì học mới tốt, sau này mới hiếu thuận với chúng ta.”
28
Sau khi phu quân rời đi, ta mở tủ ra xem.
Đồ đạc khá đầy đủ, nguyên liệu nấu ăn cơ bản đều có, chỉ là nhà họ không có đất trồng rau.
Nhưng hôm qua đại ca ta đã chọn hai sọt rau mang sang.
Ta hấp cơm, lại xào một đĩa măng tỏi với thịt xông khói, còn xào thêm một đĩa cải trắng với mỡ heo.
Ta cho đồ ăn vào hộp, rồi vào phòng thay một bộ quần áo mới, chỉnh trang lại bản thân, xách hộp cơm đến thư viện.
Thư viện cách nhà không xa, đi bộ chưa hết một nén nhang.
Ta tới nơi, tiểu đồng gác cổng thấy ta thì nhìn thêm mấy lượt, cười chúc mừng ta và Dương phu tử thành thân, rồi dẫn ta đến một cái đình, nói là Dương phu tử đã dặn trước.
Trong thư viện có mấy vị phu tử, cũng có nhà ăn.
Ta đợi một lúc thì thấy bên thủy tạ có vài tốp học trò đi qua, chắc là tới nhà ăn dùng bữa.
Phu quân dẫn Dương Thụ đến.
29
Dương Thụ thấy ta, cũng không chào một tiếng. Phu quân hơi lúng túng, ôn hòa nói:
“Tiểu Thụ, gọi mẫu thân đi.”
Dương Thụ ưỡn cổ, không gọi. Ta liền hiểu ý mà nói:
“Thôi, con trẻ còn nhỏ, đừng ép quá. Sau này quen rồi sẽ tốt thôi.”
Dương Thụ mở miệng:
“Ta còn lớn hơn ngươi.”
Ta mỉm cười:
“Thế mà vẫn chẳng hiểu chuyện gì cả? Không sao, mẫu thân ta đây sẽ không trách ngươi. Ngoan nào, mau ăn đi.”
Nói rồi, ta mở hộp cơm, bày các món ra.
Phu quân nói:
“Sau này nàng ăn xong rồi hãy mang cho bọn ta.”